21 *****
Suy nghĩ đến choáng váng đầu óc nhưng An Nhi vẫn không biết nên làm thế nào với chuyện tình cảm của chính mình. Cuộc sống, cảm xúc của cô bị đảo lộn hoàn toàn sau bmới hiểu.
22 *****
Hải Phong – cái con người này , tại sao chỉ đi du học có mấy năm mà về nước lại tu luyện được cái khuôn mặt như có như không thế kia. Cô nói về chuyện của Ngọc Nhi và Tùng Lâm đến khô cả họng , uống hết mấy ly trà rồi vậy mà bản mặt kia vẫn lạnh tanh trước sau như một không có chút xúc cảm gì, bàng quang đến mức thèm đòn.
23 *****
Mọi thứ khác xa so với cô nghĩ. Vốn tưởng sẽ gặp mấy người trước kia học cùng lớp chị mình nhưng khi đến mới biết những người ở đây toàn bộ đều là bạn thân của anh, đa phần trong số họ đều là dân du học mới về.
24 *****
Lúc Ẩn Lan đến nơi Hải Phong vẫn chưa đi làm về, chỉ có Linh ở nhà. Con bé dạo này đang ở tạm nhà anh vài ngày vì gần đây ba mẹ anh đi du lịch ngoài Đà Năng nên cô đến ở với anh trai cho vui.
25 *****
An Nhi không biết do mình nghĩ vớ vẩn hay là thực tế vốn vậy nhưng dạo gần đây cô thấy Ẩn Lan có cái gì đó rất khác. Nhưng có điều khá rõ ràng là chỉ cần hai người đi với nhau thì sẽ nghe được những câu kiểu như “Hải Phong rất tốt, anh ấy thế này, anh ấy thế kia.
26 *****
Ngồi ăn mà cứ bị Ẩn Lan nhìn đến ngứa ngáy cả người như vậy Súp Lơ không thể nhịn nổi nữa. Cứ nhìn như vậy bảo sao cô có thể tập trung mà ăn cơm.
27 *****
Anh nói cô nên nghe theo tim mình nhưng rốt cuộc cô cũng không biết tim mình muốn gì. Yêu hay không yêu còn không phân biệt được thì thử hỏi cô có tư cách gì mà đứng ra phân biện cùng lí trí để bắt nó nghe theo tim mình.
28 *****
Nhất Anh từng nghĩ phải chăng anh từ đầu với cô chỉ là cái bóng để thay thế Hải Phong nhưng rồi ý nghĩ ấy cũng bị gạt sang một bên. Hôm cô kể anh nghevề mọi thứ an biết nên làm thế nào để giúp cô ấy.
29 *****
Đã là con gái ai lại không muốn sở hữu cho mình những đôi giày đẹp, độc mà cá tính cho riêược đôi giày đẹp như vậy vốn là chuyện cô cầu còn không được.
30 *****
Ẩn Lan thừa nhận lúc nghe được mẩu chuyện kia cô đã muốn co chân bỏ chạy thật nhanh. Nhưng rốt cuộc cô vẫn không làm vậy. Khi đó đứng ở ngoài hành lang, tay cô run rẩy gỡ chiếc vòng cổ mà cô yêu quý nhất xuống.
31 *****
Quả nhiên là ‘người anh trai điển hình’, đúng hôm sau cô đã nhận được giày. Người
“ Cái hộp thôi mà. À đúng rồi. Cậu còn nhớ đôi giày cậu đi hôm chúng ta đi hát không ?”
“Sao vậy ?” Tay An Nhi khẽ run lên, trong lòng dự cảm không hay lại nổi lên.
32 *****
Biết cô thích vẽ và đồ họa nên lần đi công tác này anh cố ý mua hẳn một bộ bút vẽ 3D tặng cô, nhất định cô sẽ thích. Xuống máy bay anh mở máy gọi cho cô dùng bộ bút vẽ mà cô luôn mơ ước này để buộc cô đi đón mình.
33 *****
Hải Phong bước tới cửa sổ, hai tay mở toang rèm cửa qua hai bên, những tia nắng yếu ớt sớm mai len lỏi vào căn phòng trắng xóa, nồng mùi thuốc sát trùng.
34 *****
Ngoài cửa phòng bệnh Ẩn Lan cũng mím chặt môi mà khóc, cô không cho phép mình tạo ra tiếng động nào để Hải Phong trông thấy mà khổ tâm hơn nữa.
35 *****
Tuy nằm hôn mê trên giường nhưng nhiều khi cô có một cảm giác rất lạ. Cô mơ màng cảm nhận được có một đôi mắt luôn dõi theo mình từ bên ngoài căn phòng – một ánh mắt tuy lạ mà lại rất quen, nhưng cô không thể nhớ ra là ai được.
36 *****
Sau nhiều lần cố gắng cử động và tỉnh lại không thành cô rơi vào trạng thái chán nản. Nhiều khi cô lại nghĩ hay là ông trời để mình nằm như vậy để khiến mọi chuyện bớt rắc rối hơn.
37 *****
Hải Phong ngồi trên sân thượng bệnh viện thất thần nhìn lên bầu trời, lòng càng ngày càng lạnh lẽo hơn. Phải chăng việc cô quên anh là cái giá anh phải trả cho việc anh làm cô tổn thương bằng chính sự hèn nhát, nhu nhược của bãn thân mình.
38 *****
Dự án thi công bên Quận 7 có vấn đề nên thân là kiến trúc sư chính của dự án Hải Phong phải chạy qua đó xem tình hình thế nào. Mãi cho tới chiều công việc mới giải quyết xong, anh chạy thẳng đến bệnh viện xem cô thế nào vậy mà khi đến nơi mới biết cô đã xuất viện.
39 *****
Lúc cả bốn người ngồi vào vị trí của mình An Nhi mới thầm cảm thán, Hải Phong có cô em gái ‘chu đáo ‘ thật. Không những tạo cơ hội cho anh gặp cô còn có thể khéo léo xắp xếp chỗ ngồi hợp lí vô cùng.
40 *****
Một màn trước nhà khi nãy khiến An Nhi xấu hổ vô cùng. Thẹn quá hóa giận, lên phòng tắm r
[Mong Một Ngày] : Giờ em tính sao ?
[Súp Lơ] Em cũng không biết nữa.