301 Ngày thứ nhất nói xong, ngày thứ hai liền bắt đầu xử lý việc kết hôn, trên thực tế, đó không phải là kết quả mà đám người Phương Tịch trong hoàng cung muốn nhìn thấy, đây thuần túy là quyết định độc đoán chuyên quyền của Lưu Tây Qua mà thôi.
302 Tiếng pháo hoa từ nơi xa truyền tới, dù sao ý nghĩa của đêm động phòng khiến hai người vốn tính thoải mái cũng có những cảm xúc khác thường nhất định, nhưng Ninh Nghị bởi vì thưởng thức cô gái này cho nên lúc này cảm xúc rất phức tạp, đó không phải là tinh yêu hay là người trong lòng, về phần Lưu Tây Qua, ở một phương diện nào đó trong lòng cô luôn giữ một loại tư thái 'chủ công', thể diện vẫn phải giữ.
303 Năm thứ chín Cảnh Hàn triều Vũ, nhiều đợt khởi nghĩa đã bùng nổ ở Giang Nam, thậm chí sau đó còn họa Vĩnh Lạc đánh hạ Hàng Châu nguy ngập Gia Hưng, chấn động cả vùng Thiên Nam.
304 Ánh lửa trong bếp lò nhỏ bập bùng, khi nước sôi, hương trà cũng theo khí nóng tản ra. Có lẽ là bởi vì thiếu nữ pha tra cũng không phải là người tao nhã gì, nên trà kỷ được đặt ngay tại trong phòng nấu ăn, không có quá nhiều chú ý đến.
305 Tiếng nổ mạnh nơi xa khiến cho ánh lửa cùng với chấn động giờ khắc này mới lan tràn qua, hơi chiếu sáng vào đường nét của thân hình người vừa đột ngột xuất hiện này, đó là một cô gái trẻ mặc trang phục màu đen, tóc dài bó buộc, tư thái thẳng tắp, ánh mắt trong trẻo nhưng lạnh lùng, tay áo, sợi tóc bay trong không trung, tay trái cầm một thanh thiết kiếm cổ, thậm chí còn chưa rời khỏi vỏ.
306 Mùa xuân năm Cảnh Hàn thứ mười, Trấn Giang. Ánh mặt trời chiều dần lặn xuống, giống như một đường quét ngang từ phía chân trời đến, thời tiết chưa hoàn toàn chuyển ấm áp nhưng đã làm cho người ta cảm giác hết đông, cây nẩy trồi, hoa dần múa, trên cây đào cũng đã nhú phấn hồng, mùa xuân này, đã dần dàn tiến nhập vào thời gian đẹp nhất.
307 Thời gian vào đêm vẫn chưa lâu lắm, từ cửa sổ nhìn ra ngoài, trong sân vẫn còn loe lóe ánh đèn. Ninh Nghị dựa vào một đầu giường, vừa mát xa chân cho thê tử, vừa cùng trò chuyện những sự tình gần đây với thê tử đã xa cách nửa tháng.
308 Ninh Nghị cũng không biết lúc trước Lục Hồng Đề đã từng ở trên nóc nhà nghe hắn nói chuyện với thê tử, bởi vậy tự nhiên cũng không hề nảy sinh liên tưởng gì đối với phản ứng của nàng.
309 Thành Hàng Châu, tin tức Ninh Nghị cùng Tô Đàn Nhi sắp trở về, từ mưòi ngày trước đã bắt đầu lần lượt truyền đến Tô gia. Từ năm trước vợ chồng Ninh Nghị bắt đầu xuôi nam, tình hình Tô gia, ngay từ đầu tự nhiên vẫn là vững vàng.
310 Rời khỏi Giang Ninh gần một năm, Ninh Nghị cảm thấy có một vài thứ xa lạ trong tòa thành thị này cũng là chuyện đương nhiên, nếu hắn có thể biết Trúc Ký khếch trương năm gần đây và tên mấy quán trà, quán rượu mới được xây trong thành thị, nghi hoặc trong lòng sẽ trở thành hư không.
311 "Tinh tinh tinh tang tang … " Gió đêm vi vu, ấm áp, cây đào góc sân hoa đỏ tươi, hoa cỏ xung quanh tô điểm đèn lồng dưới mái hiên hắt ra ánh sáng. Cách đó không xa mơ hồ có tiếng sáo vọng lại, khúc nhạc lúc trầm lúc bổng, cũng có tiếng người nói truyện cười nói.
312 Sau đó là tiếng rối loạn, phố bên cạnh Thanh Uyển từ bên này nhìn lại loáng thoáng thấy ánh lửa bùng bùng. Vân Trúc vội vàng mặc quần áo rồi đuổi theo cẩm Nhi, đi được nửa đường thì có thiếu nữ của Thanh Uyển tới đưa tin, cũng là từ góc đường bên kia có chiếc xe ngựa đang đến, con ngực lồng lên chạy như điên đứt cả dây cương.
313 Dòng nước lững lờ trôi, bóng đêm yên ắng, xa xa đèn đuốc kéo dài, mười dặm vàng nhạt, sông Tần Hoài chảy quanh thành thị một hình ảnh rực rờ lung linh, các mái hiên lầu gác san sát nhau tiếp nối kéo dài mở ra, một nhánh sông thì giống như kim long chiếm cứ mặt đất, tạo nên một Giang Ninh phồn hoa.
314 Mùa xuân tháng ba, chim én bay lượn, muôn hoa đua nở, thành Giang Ninh đón nhận một mùa xuân tuyệt đẹp. Thanh Minh đã qua, Cốc vũ chưa đến, những ngày mùa đông giá rét đến lúc này đã hoàn toàn rời xa, muôn hoa nở rộ, nước sông Tần Hoài cũng ấm lên, thời tiết khá thuận lợi để ra ngoài thành đạp thanh, toàn bộ vùng Bạch Lộ Châu này ngày đều có nhiều người hội tụ, những thi sĩ, văn nhân thường xuyên tụ họp không ngừng, đây là thời điểm thích hợp nhất sau khi qua tết âm lịch, nguyên tịch để mọi người tụ tập vui chơi, du ngoạn, ngay cả khi thời tiết xấu, mưa xuân kéo dài thì người ta vẫn luôn tìm ra vườn có cảnh đẹp, ngâm thơ giao hữu, ngắm những hạt mưa xuân vươn đọng trên những cành cây xanh biếc, có thể sẽ là ý tưởng để làm thơ, đi cùng người phụ nữ mình yêu mến sẽ tạo nên cảm hứng bất tận ột giai thoại tình yêu.
315 Lúc nhàn rỗi chính là lúc Tô Đàn Nhi bắt đầu nghĩ về tương lai của con mình, hiện tại nàng chỉ có mỗi suy nghĩ này, nếu nàng sinh được con trai sẽ đặt tên là Tô Ninh, nhưng Ninh Nghị kiên quyết không chịu, hắn nói:- Không thể được, tuyệt đối không thể, nếu vậy sinh con gái không phải đặt Tô Bạc sao.
316 Trong trí nhớ sau này của Chu Quân Võ, mùa xuân Vũ triều năm Cảnh Hàn thứ mười thực sự chưa có gì suông sẻ, nhiệt huyết học hành nghiên cứu vừa mới hừng hực dâng lên đã bị giáng một đòn vào đầu, việc nghiên cứu thuốc súng chưa có gì tiến triển, còn bị phát nổ ngoài ý muốn, vì chuyện này phụ thân cậu đã cấm túc cậu trong Vương phủ không cho ra ngoài nửa bước, một nhóm thầy giáo cả ngày lải nhải phê phán môn học nghiên cứu này chỉ là một thợ thủ công hèn mọn, không có học vấn.
317 - Vì sao không đi?- Chẳng muốn đi. - Cô gia đã lâu rồi không làm thơ ở Giang Ninh, lần này không đi. . . . những người đó sẽ lại nói này nói nọ. - Nói này nói nọ kệ họ, dù sao những người đó cũng không khác gì tam cô lục bà, cả ngày ngoại trừ lải nhải ra cũng chẳng có theo đuổi nhân sinh gì.
318 Mưa xuân tí ta tí tách rơi bên ngoài cửa sổ, giữa tháng ba, nước sông Tần Hoài cũng dần dâng cao. Trận mưa này tới gấp, mấy con vịt đang sùng sục trên bề mặt có chút chật vật, nha hoàn Khấu Nhi ở bên ngoài thu cất quần áo, Nguyên Cẩm Nhi đứng ở bên sân phơi dùng một cành cây chọc tới chọc lui, sau đó quay lại nhìn thuyền hoa đi qua sông.
319 Thẻ tử gần sinh nở, các loại chuyện trong nhà nói nhiều thực ra cũng không nhiều lắm. Khi nghe được tin tức Minh Chủ Bách Đao Minh Trình Liệt bị diệt môn, Ninh Nghị mới vừa rồi đang phỏng đoán ánh mắt cổ quái của đám người Tô Văn Hưng, sau đó thì hơi hơi sửng sốt.
320 Khi nghe Quyên Nhi nói chuyện thì Tiểu Thiền đang ở trong nhà thay tã lót cho đứa bé mói sinh. Nhìn vẻ mặt Quyên Nhi, thực sự là hơi bị dọa sợ. Sợ rằng tạm thời cũng chỉ có thể nói sự tình với nàng, hiện tại nói với Hạnh nhi tỷ cũng không có tác dụng gì, mà ngay lúc này cũng không thể đi báo với tiểu thư được.