Tìm chuyện

Gõ vào bất kể từ gì bạn nhớ để tìm kiếm Ví dụ: Tên truyện, Tên tác giả, Tên nhân vật...
Để tìm kiếm chính xác hơn, Bạn có thể kết hợp nhiều từ khóa tìm kiếm và đưa vào trong ngoặc kép. Ví dụ: "Từ khóa 1" "Từ khóa 2"
Hệ thống hỗ trợ tìm kiếm với cả tiếng việt có dấu và không dấu

Chọc Tới Chủ Tịch Tổng Tài

Thể loại: Ngôn Tình
Số chương: 271
Cập nhật cuối: 10 năm trước
Tình một đêm không có kết quả, người phụ nữ to gan len lén rời đi,thậm chí ở trên ga giường hạ dấu "chiến thư" khiêu khích. Tần Tấn Dương nhìn ấn kí chói mắt đỏ mọng này, trong đôi mắt lóe lên tia sáng lạnh lẽo.

Danh sách chương Chọc Tới Chủ Tịch Tổng Tài


Chương 121: Em Có Nguyện Ý Hay Không?

121 "A ——" trong đêm khuya, tại một căn phòng nhỏ bỗng vang lên một tiếng hét. Đồng Thiên Ái mở mắt, nhảy từ trên giường xuống dưới. Đưa tay mở công tắc đèn phía đầu giường, căn phòng tối đen trong nháy mắt sáng hẳn lên, Đồng Thiên Ái uể oải đem chăn đang đắp trên người cuộn thành một vòng tròn.


Loading...

Chương 122: Tốt Đẹp Có Thể Sao?

122 Edit: Mai HươngNguyện ý gả cho anh ấy…. Gả cho anh Bạch Minh. Đồng Thiên Ái tự hỏi lòng mình. Chính mình có nguyện ý hay không? Cùng anh vượt qua khó khăn gian khổ, những ngày về sau bất kể là sinh lão bệnh tử cũng không khi nào rời xa.


Chương 123: Tôi Muốn Gặp Em

123 Ấn chuột, thoát khỏi hệ thống máy tính công ty, Đồng Thiên Ái duỗi lưng, ngả về phía sau, thở sâu một hơi mãn nguyện “Rốt cuộc cũng xong”. Nghiêng đầu, liếc nhìn đồng hồ treo tường trên vách – Bốn giờ năm mươi sáu phút, còn kém mười bốn phút nữa là hết giờ làm việc rồi.


Chương 124: Ôm Ấp Yêu Thương

124 Đồng Thiên Ái khó chịu bước đi, thỉnh thoảng còn dùng dư quang đáy mắt liếc người bên cạnh một cái. Tên biến thái chết tiệt! Tự nhiên lại theo cô đi ăn KFC chứ! Giờ phải làm sao bây giờ? Được rồi! Nếu hắn muốn đi theo mình thì cho hắn theo luôn.


Chương 125: Ôm Ấp Yêu Thương

125 ". . . . . . " Nhịn! Nhịn một chút!"Sao? Em làm sao vậy?" Nhìn vẻ mặt rối rắm của cô, Tần Tấn Dương, tiếp tục hỏi, "Không phải là em mỏi chân chứ? Nếu thế để tôi cõng em! Yên tâm! Tôi sẽ không thừa cơ ăn đậu hũ của em đâu!"Đồng Thiên Ái nâng lên khóe miệng, nhếch nhếch cười, nghiến răng nghiến lợi nặn ra lời nói , "Chân tôi không mỏi! Mọi thứ đều tốt! Chỉ cần anh không theo tôi nữa là được""Vậy sao?" Tần Tấn Dương gật đầu một cái, cố ý bới móc nói, "Trừ điều này ra cái khác đều có thể đáp ứng em!" Thật vất vả mới có dịp được ở cùng với cô, nghĩ sao anh có thể đi được chứ! Có trời biết hôm nay anh nghĩ đến cô nhiều đến mức phát điên lên.


Chương 126: Động Tác Lơ Đãng

126 Ách!Bạn trai? Bạn trai!. . . . . . Bạn trai của cô? Là đang nói tên biến thái sao?. . . . . . Không thể nào!. . . . . . Thật là choáng nha. . . . . . Đồng Thiên Ái nhất thời có cảm giác hít thở không thông, kéo tay cậu nhóc lại, nghiêm túc nói “Cậu bé! Anh này không phải bạn trai của chị đâu!”.


Chương 127: Lão Bà Đại Nhân

127 Chết! Mất hết mặt mũi rồi còn đâu! Đồng Thiên Ái đưa tay che mặt, vội vã muốn chạy khỏi nơi này. Trên đường lớn tự nhiên cô lại hét lên câu nói như vậy nha! Trời đất! Đây quả thật là sỉ nhục lớn nhất đời này của cô.


Chương 128: Đuổi Theo Bước Chân Của Em

128 Bực mình… sao mà hắn vẫn còn nhớ chuyện này chứ! Ngay cả cô đây cũng sớm quên mất rồi thế mà hắn vẫn nhớ. Đúng là kỳ quái. Đồng Thiên Ái cẩn thận nhìn thẳng vào mặt hắn, nhìn thẳng vào đáy mắt, lại tìm không thấy một chút xíu ý tứ đùa giỡn nào cả.


Chương 129: Không Thể Bỏ Rơi

129 Tần Tấn Dương có loại cảm giác khóc không ra nước mắt, cô nêu ví dụ sao lại kỳ quái như thế! Trời ạ! Dám đem họ so sánh ngang với chuột và mèo? Trong cái đầu nhỏ bé của cô đã chứa gì trong đó!"Đồng Thiên Ái!" Thật sự là nhịn không được, đưa tay nhẹ nhàng gõ một cái đầu nhỏ của cô, "Anh không phải mèo, mà em, càng không phải là chuột! Nghe rõ chưa?"Đồng Thiên Ái cúi đầu, không nói gì.


Chương 130: Văng Ra Ba Mét

130 Xe buýt vững vàng chạy, tất cả phía trước đều chậm rãi lắc tại sau xe. Giống như bộ tranh màu nước rất nhạt rất nhạt, mơ hồ di tản âm điệu, xa hoa như vậy.


Chương 131: Trừng Phạt Chỉ Là Cái Cớ Mà Thôi!

131 Cuối cùng, đi dọc theo con đường đó cũng đã về tới nhà. Cô đứng nguyên tại chỗ, xoay người mỉm cười với tên biến thái đi phía sau:" Tổng giám đốc Tần, tôi đã về tới nhà.


Chương 132: Không Có Nghĩa Là Buông Tha

132 Đồng Thiên Ái nhìn Tiêu Bạch Minh từng bước tới gần, cảm thấy tâm của cô cũng theo đó mà căng thẳng. Động tác giãy giụa cũng ngừng lại, đôi mắt ngơ ngác nhìn anh.


Chương 133: Tà Ác Nhắn Vuốt.

133 Từ trong phòng tắm phát ra tiếng nước chảy róc rách, đột nhiên ngừng tiếng vang, ngay sau đó là tiếng bàn chải đánh răng “roạt roạt…. . ”. Đứng trước gương, Đồng Thiên Ái nhắm mắt lại, từ từ suy nghĩ.


Chương 134: Đến Tần Thị Đi Làm.

134 Quả nhiên, không ngoài dự đoán, nhận thấy cái tên biến thái chết tiệt rất biết cách làm khó cô, cuối cùng cô lại phải tới. Lần này, không biết tên biến thái kia phân phó “Chân chó” tới giao phó cái gì xấu xa đây?Vẻ mặt quản lý là ôn hòa mỉm cười, hướng Đồng Thiên Ái vẫy vẫy tay: “Đồng tiểu thư! Cô qua đây! Đây đúmg là một chuyện tốt a!”“.


Chương 135: Anh Sẽ Chờ Em

135 Trước khi tan ca mười phút, Tiêu Bạch Minh vô cùng đúng giờ nhắn tin: "Thiên Ái! Anh ở dưới lầu công ty em! Em tan sở chưa?"Đồng Thiên Ái đọc từng chữ từng chữ một, trong lòng có chút ấm áp.


Chương 136: Chúng Ta Đính Hôn Đi.

136 Đây mới thật là một khách sạn rất nhỏ, một hang mười cái bàn sôpha màu hồng quýt để dựa lưng vào nhau. Khăn trải bàn màu vàng chanh,cảm giác rất sáng lệ.


Chương 137: Chỉ Cần Vẫn Còn Ở Bên Cạnh

137 Vòng đi vòng lại cuộc sống,một ngày mới lại bắt đầu. Chỉ là,hôm nay cũng không phải là một ngày may mắn. Ít nhất đối với Đồng Thiên Ái mà nói là như vậy.


Chương 138: Một Cái Nhận Bạc

138 Đột nhiên cô khóc thút thít,khiến Tiêu Bạch Minh chân tay luống cuống. Ngược lại lo lắng khó chịu,cảm thấy có phải mình làm sai chỗ nào hay không!Cho nên làm cho Thiên Ái khóc….


Chương 139: Trở Về Trước Thời Hạn

139 Đi vào đại sảnh cao ốc Tần thị, Đồng Thiên Ái ngẩng đầu,ánh mắt vô tư nhìn chăm chú vào phía trước. Nhìn thấy bên cạnh quầy phục vụ,thân ảnh cao ngất của Tần Nghị đứng,hai tay vòng trước ngực,ngang nhiên hứng thú mà nhìn cô.


Chương 140: Quá Không Tự Tin

140 "Đồng Thiên Ái!" Lửa giận trong lòng tức thiêu đốt, hướng cô rống to! Quên mất vốn là muốn việc làm, quên mất muốn nóng lòng nhìn thấy tâm tình cô mong đợi, chỉ còn lại lửa giận! Đúng vậy! Nhìn thấy chiếc nhẫn này, đã làm cho hắn hắn không cách nào bình tĩnh nữa!".


Loading...

Truyện cùng thể loại


Người đàn bà bị bán

Thể loại: Ngôn Tình

Số chương: 27



Vì Em Tiêu Diệt Tất Cả

Thể loại: Xuyên Không, Ngôn Tình

Số chương: 6


419

Thể loại: Ngôn Tình

Số chương: 9


Ông Xã Em Là Thú Nhân

Thể loại: Ngôn Tình

Số chương: 93


Cây Xoài, Giàn Nho

Thể loại: Ngôn Tình

Số chương: 50


Tình Không Lừa Dối

Thể loại: Ngôn Tình

Số chương: 16