Tim anh là núi lửa sắp bùng nổ, chỉ mình cô có thể trấn an;Lòng cô là đoá hoa bé nhỏ trong mưa gió, chỉ chờ anh đến bảo vệ. Wagner có thể thề với trời, trên đời này chẳng có người nào xui xẻo hơn anh!Không chỉ ăn một bữa cơm còn bị kẻ khác đuổi giết, còn vô duyên vô cớ nhận được “nhờ vả riêng”, từ nay về sau bên cạnh liền có một “gánh nặng lớn” thảy không mất, đá không đi, một cô gái ngây thơ gọi là Kiều Chân.