41 Trong phòng, một nha hoàn bưng đồ không biết làm sao nhìn chằm chằm nữ tử đang ngồi ăn vạ ở trên giường. "Ta muốn Tần di. " Liễu Lan Yên ôm chăn co rúc ở giữa giường, cả người cũng núp ở trong chăn chỉ lộ ra đôi mắt to đen lúng liếng, khẩn trương phòng bị nhìn chằm chằm đám nha hoàn vây quanh nàng, nói gì cũng không chịu ra ngoài.
42 Sau một hồi mất hồn ngắn ngủi, Liễu Lan Yên nhanh chóng phản ứng kịp, ở trong ngực Yêu Thần không ngừng vùng vẫy. Lồng ngực cực kì ấm áp, thật là ngay cả hơi thở mát mẻ nhàn nhạt cũng làm cho nàng quyến luyến, nhưng hết lần này đến lần khác nàng lại có một loại cảm giác hốc mắt chua xót muốn rơi lệ.
43 Một đêm không nói chuyện, hai người đều nghĩ về đối phương. Ngày kế, Liễu Lan Yên vừa rửa mặt chải đầu xong, Yêu Thần đã xuất hiện trong phòng nàng, nha hoàn trong phòng cả kinh đồng loạt hành lễ.
44 Mây trắng cuồn cuộn, giống như những đợt sóng lớn trên biển khơi, tuy nhìn từ mặt đất lên sẽ thấy những đám mây này rất đẹp, nhưng trên thực tế, nếu quan sát ở cự ly gần, thì sẽ thấy nó chuyển động như vậy.
45 Bên trong rừng trúc lọt vào sự yên tĩnh quỷ dị, theo ngày đó ở trong rừng trúc bắt đầu, theo Tôn chủ vào thời khắc kia bắt đầu, cũng chưa từng trải qua yên tĩnh mà quỷ dị như vậy.
46 Thử, thử độc?Khóe mắt của Yêu thần co quắp. Bao nhiều năm rồi không có loại cảm giác vô lực này?Vậy mà sau khi gặp phải Liễu Lan Yên lại lần nữa được thể nghiệm lại.
47 "Lan Yên, ngày mai chính là ngày đại hôn của Liễu Hâm Dung, nàng có muốn đi không?" Yêu Thần đặt thiệp mời lên bàn, hỏi ý Liễu Lan Yên. "Đại hôn của Hâm Dung tỷ tỷ?" Liễu Lan Yên nháy mắt, sau đó ngẩng đầu, hỏi Yêu Thần, "Sư phụ, con muốn đi không?"Một câu hỏi làm cho Yêu Thần thiếu chút nữa bị sặc nước miếng của mình, im lặng nhìn chằm chằm Liễu Lan Yên nửa ngày.
48 Tô Hãn Hạo đứng dậy đi tới, trực tiếp cầm một hộp quà tinh sảo đưa lên: "Vương Gia, đây là tấm lòng nhỏ của tại hạ, mong rằng ngài sẽ vui vẻ nhận. "Hành động của Tô Hãn Hạo lại là làm cho phụ thân của hắn sợ hết hồn, trước khi đến đây, ông còn dặn đi dặn lại Tô Hãn Hạo, phải cùng phu thê Dư Cận Thước nói chuyện nhiều với nhau một chút, ngay cả quà tặng cũng đều là ông tự mình chuẩn bị sẵn.
49 Trước mắt bao người, Liễu Lan Yên ngẩng đầu lên, mỉm cười ngọt ngào với Yêu Thần: "Ừ, thật sự không còn ồn nữa. "Nụ cười ngây thơ, khiến cho người ta dở khóc dở cười.
50 Liễu Hâm Dung hoàn toàn không ngờ tới, người luôn không tâm đến mọi chuyện ở Yêu giới như Yêu Thần sẽ đột nhiên nói xen vào, lại còn là một câu nói cường hãn như thế.
51 Liễu Hâm Nhã lập tức sững sờ, không nghĩ tới Yêu thần lại không chút kiêng kỵ như vậy. Vậy mà lại không nhìn lợi ích của hai giới yêu ma. Hắn, hắn lại có thể vì Liễu Lan Yên mà làm đến mức như vậy?"Tôn chủ?" Yêu chủ hô nhẹ một tiếng, hắn không nghĩ tới Yêu thần sẽ làm ra quyết định như vậy, cho dù thế nào đi nữa, hắn cũng là người đứng đầu Yêu giới, không thể làm tổn hại đến lợi ích, an nguy của Yêu giới.
52 Dư Hân Dật ở một bên cười đến không chút kiêng kỵ. Liễu Hâm Nhã vốn là muốn nhân cơ hội này làm cho Liễu Lan Yên mất mặt, nào nghĩ đến cuối cùng làm cho chính mình bị bẽ mặt, thật là sảng khoái.
53 Thân thể Yêu Thần chấn động, nét mặt tái nhợt hình như hòa hoãn đi rất nhiều, khóe môi hơi cong lên, tạo thành nụ cười thanh nhã như cúc. Ánh mắt sáng quắc, giống như ngôi sao sáng chói giữa bầu trời đêm, thật chặt giằng co ở trên mặt Liễu Lan Yên.
54 Thân thể Liễu Lan Yên nhẹ nhàng run rẩy, hàm răng cắn bờ môi của mình thật chặt, lưu lại một vết cắn trắng bệch trên môi. Mắt to không ngừng nháy, ánh mắt mờ mịt luống cuống tránh trái tránh phải, không biết phải nhìn đi đâu mới tốt.
55 Mọi người trong đại sảnh nhìn sắc mặt của Yêu Thần và Liễu Hâm Dung, ào ào đứng dậy cáo từ. Yêu chủ cũng không nói gì, xua tay, ý bảo bọn họ lui ra. "Vương gia, ngài sao rồi?"Sắc mặt của Liễu Hâm Dung không ngừng biến đổi, rốt cuộc nhớ tới chỗ dựa vững chắc sau này của nàng còn đang nằm ở góc tường, vội vàng chạy ra xem xét.
56 Cùng đêm đó, Dư Hân Dật ngồi trong thư phòng, rất lâu cũng không thay đổi tư thế. Từ khi Dư Cận Thước trở về Vương phủ, hắn đã ngồi như thế, quá nhiều chuyện khiến hắn nghĩ không ra.
57 Bên trong Vương phủ, Liễu Hâm Dung một mình ở trong tân phòng, trong đầu một lần lại một lần không ngừng nhớ lại những chuyện đã xảy ra tối qua, càng nghĩ càng khó chịu, càng nghĩ càng không cam lòng.
58 Rốt cuộc cũng xong tất cả nghi thức, toàn trường người cười đến vui vẻ nhất chính là Liễu Tấn Lợi. "Hâm Dung tỷ tỷ, chúc mừng. " Nhìn thấy Liễu Hâm Dung nhìn sang, Liễu Lan Yên lập tức nhu thuận nói lời chúc phúc, Liễu Hâm Dung giận đến hung hăng nghiến răng, vẫn phải gật đầu cười khẽ, nhận lấy chúc phúc của Liễu Lan Yên.
59 "Vương Gia hiểu lầm rồi. " Liễu Hâm Nhã cười vượt lên trước mở miệng, giải trừ bối rối không biết làm sao của Liễu Hâm Dung. "Ý của ta là sợ Liễu phủ đơn sơ, chiêu đãi Tôn chủ không tốt.
60 Ghen?Liễu Lan Yên hoàn toàn bị hai chữ này dọa sợ. Nàng mà lại ăn dấm của cái tên nam nhân này?Rõ ràng là hắn không có chuyện gì liền tiếp nhận mỹ nữ người khác đưa tới, vậy mà hắn lại không biết xấu hổ nói nàng đang ghen?Liễu Lan Yên nhìn Yêu Thần, cười híp mắt nói một câu: "Đồ nhi không ăn rau trộn củ cải.
Thể loại: Dị Năng, Ngôn Tình, Huyền Huyễn, Khoa Huyễn
Số chương: 50