1 Chương 1: Đông qua đi nhanh chóng , xuân sắp về trên mọi nẻo đường, ngõ xóm nơi đây. Nó lười nhác tắt báo thức bước xuống giường, đôi mắt lim dim chưa tỉnh ngủ.
2 Chương 2:Nó là Thiên Di, Hạ Thiên Di một con nhỏ bướng bỉnh, tò mò mọi thứ, điên rồ và thích khám phá. Nó thích cười, luôn cười và lúc nào cũng cười. Phải, nó khác biệt, khác biệt nhiều so với người bình thường.
3 Chương 3:12h30' trưa, sân bay đông nghẹt người. Trong dòng người chen chúc xô đẩy, một chàng trai mái tóc màu nâu hạt dẻ vẫn thong thả bước đi, gương mặt tươi tắn, đôi mắt bị cặp kính thời trang che hết chỉ còn lại đôi môi đang chu lên ngậm kẹo mút.
4 Chương 4:"Trong căn phòng tối tăm, ẩm ướt, mùi máu tanh bốc lên nồng nặc, mùi máu khiến cho đứa bé hoảng loạn. Nó khóc lên gào thét"Ba ơi! Mẹ ơi! Anh hai ơi.
5 Chương 5:New York-USAKhói nghi ngút bay lên trong căn phòng ngập mùi thuốc, anh khẽ cựa mình, gương mặt thanh tú mỗi lúc lại yếu thêm. Anh đau đớn ngồi dậy, hướng đôi mắt ra phía cửa sổ với ánh nhìn xa xăm, gợi lên bao nỗi buồn.
6 Chương 6:Việt Nam - Trường THPT Thanh ĐằngNó bước vào trường, cơ thể mệt mỏi. Cả trường hôm nay nhộn nhịp khác thường, cả đám con gái túm năm tụm bảy bàn tán sôi nổi"Đẹp trai quá à! Dễ thương quá!""Cậu ấy là du học sinh sao?""Không biết sẽ vào lớp nào nhỉ? Yêu quá!"Cái tính tò mò bây giờ lại được trỗi dậy trong nó.
7 Chương 7:Hôm nay trời nắng gắt, khác hẳn cái không khí lạnh giá, sương rỏ đầu cành thường này. Nó mở mắt, nhìn qua nhìn lại. . . "Trời đẹp quá!"Nó nhanh chóng vệ sinh cá nhân rồi bước ra ngoài, trường nó hôm nay tổ chức đi picnic trước khi xuân đến, nó rất thích thú với hoạt động này.
8 Chương 8:"có khi nào khoảng cách giữa tình bạn và tình yêu chỉ là một bức tường ngăn cách mỏng manh dễ vỡ, chỉ là một sợi chỉ có thể đứt bất cứ lúc nào.
9 Chương 9:Sáng hôm sau, bảng tin trường đông nghẹt người đến xem. Trên bảng tin nó chỉ thấy treo một tấm ảnh nó và hắn đông hôn nhau trước sân trường kèm theo dòng chữ: "Hotboy du học sinh 'Hàn Thiên' bị girl 12a5 bỏ rơi vì hotboy Lâm Dĩ Phong xuất hiện"Cả trường "Ồ" lên, có những đứa cười sặc sụa vì buồn cười, có những đứa lại khóc thầm vì thần tượng của chúng nó đang yêu một con nhỏ khác trong trường, và cũng không ít những đứa tức giận thay cho cậu.
10 Chương 10:"Nắng cuối đông xao xuyến, bồi hồi. Trong cái giá rét không thể lẫn vào đâu được của mùa đông này, hơi ấm của tình yêu mới chính là vĩnh cửu nhất.
11 Chương 11:Đêm 30 tết trời rét như đóng băng mọi thứ. Nhưng mọi người vẫn cùng nhau vui vẻ ra đường chờ thời khắc giao thừa. Riêng nó, trên giường, nằm mềm, đắp chăn, ôm cuốn ngôn tình cười ha hả.
12 Chương 12:Năm ngày nghỉ lễ ngắn ngủi trôi qua nhanh chóng. Học sinh trường THPT Thanh Đằng lại tiếp tục vùi đầu vào đống sách vở để chuẩn bị cho kì thi cuối tháng tới.
13 Chương 13:Nắng đẹp và mơ màng, mây trôi bồng bềnh trên bầu trời như những que kem bông trắng muốt. Mùa xuân của sự đâm chồi nảy lộc hòa quyện cùng sắc trời tươi mát đang tỏa sáng nơi đây.
14 Chương 14:Định mệnh là một sợi dây gắn kết số phận của con người. Thích một ai đó, yêu thương một ai đó, nhớ nhung, chờ đợi một ai đó. . . Như thế có được gọi là tình yêu không?Yêu là một từ khó giải thích, là một định nghĩa mang nhiều tầng ý nghĩa.
15 Chương 15:Trong căn biệt thự rộng lớn cách trung tâm thủ đô khoảng 2 ki-lô-mét về phía Nam. Tiếng gia nhân trong nhà đi lại nhộn nhịp, ai nấy đều tất bật với công việc của mình.
16 Chương 16:Một ngày mới lại đến. Ngôi trường THPT Thanh Đằng nằm im lìm trên một mảnh đất rộng ở khu ngoại ô phía Tây thành phố. Thanh Đằng là một ngôi trường dân lập nổi tiếng thu hút khá nhiều học sinh theo học.
17 Chương 17: Căn phòng hiệu trưởng trở nên yên ắng, im lặng, không một tiếng động, thỉnh thoảng chỉ có tiếng bàn phím máy tính cạch cạch, tiếng giấy soạn soạt, còn đâu tuyệt nhiên không có lấy một lời nói từ phía cả hai người.
18 Chương 18: Quán Bar xập xình tiếng nhạc. Trong căn phòng VIP phía cuối hành lang. "Đại ca, Lão Jame sắp trở về nước rồi!"- Một tên du côn chạy vào trong, giọng nói gấp gáp cùng với hơi thở hổn hển.
19 Chương 19: Thủ Đô New York bước sang một ngày mới với khí hậu không mấy ổn định, bão tuyết rơi cả đêm ngập tràn trên hết các đường phố. Thời tiết lạnh như đóng băng hết mọi thứ.
20 Chương 20: Bác sĩ tháo khẩu trang bước ra. Alice vội chạy vào trong, ca phẫu thuật có vẻ diễn ra khá thuận lợi. Anh tỉnh dậy sau năm tiếng đồng hồ hôn mê.