241 “Hoàng Thượng --”Không hề nghi ngờ, này tiếng “Hoàng Thượng “ này lại là “kiệt tác” của Dạ Đế Na Một tiếng kông nặng lại như tiếng sấm ở bên tai mọi người vang lên, đại sảnh náo nhiệt nhất thời câm như hến.
242 “Chúc mừng minh chủ, phu nhân. ” “Chúc mừng chúc mừng. ”“. . . . . . ”Vũ lâm nhân sĩ vừa nghe hoàng hậu nương nương cư nhiên thu thiên kim của võ lâm minh chủ làm nghĩa nữ, đó là một chuyện vô cùng vinh dự, vinh hoa phú quý lại không cần phải nói.
243 “Ngài là tô sư bá đi. ”Lãnh Địch U vừa nói xong, mọi người đều thất kinh. Vân môn chỉ có một đệ tử họ Tô, đó là người mà bốn mươi năm trước rong đuổi trên giang hồ nổi tiếng là cuồng hiệp Tô Viễn Hành.
244 “Sư bá, vị này là Hoàng Thượng. ” Lãnh Địch U nói. “Hoàng đế?” Tô Viễn Hành ninh mi, nhìn Hiên Viên Dạ, lại nhìn Lãnh Loan Loan,“Nguyên lai vị này là nam nhân của tiểu nha đầu này”Hắn vừa dứt lời, mọi người đều ồ lên.
245 “Tô sư bá --”Lãnh Địch U thấy Tô Viễn Hành cố ý đi một mình, ý cười trên mặt biến mất. Hai tay hướng hắn chắp tay,“Nếu sư bá cố ý khó xử muội muội, sư điệt cũng không thể không thất lễ.
246 Thanh tùng ngọc thụ, chi phồn diệp mậu. Gió từ bên tai thổi vù vù, ánh mặt trời lên đỉnh đầu nhỏ vụn. Thân ảnh màu lam một tả một hữu nắm cả hai người, hành động vẫn nhanh nhẹn, một chút cũng không có cảm giác nặng.
247 Trong Tướng quân phủ“Tướng quân, tướng quân, không tốt , không tốt. . . . . . ”Quản gia mặc quần áo màu xanh vội vàng chạy vào trong phủ, trên gương mặt cương nghị tràn đầy kinh hoảng, vẻ mặt luống cuống hiếm khi xuất hiện khiến cho những hạ nhân trong phủ đều ghé mắt nhìn, âm thanh kinh hoảng cũng xé rách bầu không khí yên tĩnh.
248 Bầu trời trong xanh như nước biển, mang theo sự u buồn nhè nhẹ làm say lòng người. Đám mây theo gió bay bay, giống như những cụm bong gòn. Trời xanh, gió thổi vi vu, vô số đóa hoa màu hồng giống như hải triều **** cuồn cuộn.
249 Lộc cộc lộc cộc…Một con tuấn mã phi như bay trên đường lớn, cát bụi mù mịt. Ngũ quan tuấn mĩ giống như bị băng sương bao phủ, đôi mắt thâm thúy nhìn thẳng về phía trước, dưới nắng lóe ra ánh bạc, lộ ra lo lắng và lạnh lẽo đan xen.
250 “Hoàng Thượng, hiện tại việc cấp bách là tìm kiếm Hoàng Hậu nương nương. ”Sở Ngự Hằng nói, bây giờ không phải là lúc thích hợp để truy cứu trách nhiệm.
251 Trong U cốc, hương hoa cỏ vờn quanh khắp nơi, từng đàn bướm bay lượn xung quanh. Một cậu bé đi đến dưới một gốc cây cao, hướng về phía Lãnh Loan Loan vẫy vẫy tay.
252 “Tô gia gia, vì sao những bộ quần áo này lại nhỏ như vậy?”Không biết qua bao lâu, Tinh nhi chạy tới ôm Tô Viễn Hành. Tay nhỏ bé chỉ vào quần áo trên tay Dạ Thần, mắt to đảo khắp nơi, rất là hoang mang.
253 Trong căn phòng đầy sáng, mùi đàn hương thanh nhã lượn lờ trong không trung. Trên giường phủ ga trắng, một nam tử hai mắt nhắm nghiền đang nằm, hơi thở đều đều,“Thế nào rồi?”Lãnh Loan Loan ngồi ở bàn bên cạnh, ánh mặt trời lúc ẩn lúc hiện từ ngoài cửa sổ chiếu vào, in lên mặt bàn, tuy nàng vẫn mang gương mặt thản nhiên nhưng cũng có chút lo lắng nhàn nhạt.
254 “Ta là thầy tế. ”Huyễn Phong hé môi, khóe miệng nở một nụ cười yếu ớt, tựa như hoa lê tháng ba thuần khiết, tóc đen như mực theo gió bay bay, đôi mắt đen lay láy không nhiễm chút tạp chất như ánh mắt trẻ con, làm người ta vừa nhìn liền có cảm giác bị nhìn thấu mặt tối nhất trong tâm hồn.
255 “Vẫn không có tin gì sao?”Lãnh Đình Dực không ngừng đi tới đi lui trong phòng, hé ra khuôn mặt cao ngạo lạnh như băng, cái cằm sách sẽ hơi hếch, tỏ rõ sự bất an và lo lắng của hắn.
256 Khi đoàn người từ từ đi vào U cốc, Tô Viễn Hành đã sớm chờ ở đó. Lãnh Đình Dực vừa tới đã thấy ngay lão già đã bắt cóc con gái mình, kẻ đầu sỏ làm mọi người lo lắng thì khuôn mặt tuấn tú tái xanh, sát khí từ trên người hắn cuồn cuộn tản mác ra bên ngoài.
257 “Ta không sao, xin lỗi vì làm ọi người phải lo lắng. ” Lãnh Loan Loan cười yếu ớt. “Con không có việc gì là tốt rồi, chúng ta cũng yên tâm. ” Lãnh Bùi Viễn biết nữ nhi không có việc gì, tâm tình cũng thả lỏng rất nhiều.
258 Xa xa, một thân ảnh màu trắng đứng ở sau những bụi cây nhìn hai người, ánh mắt màu tím hiện lên đau đớn, lại rất nhanh dấu đi, tiếp tục ngẩng đầu, khuôn mặt tuấn mỹ đã hoàn toàn bình tĩnh.
259 Edit & beta: Nguyệt Nhi——————“Thì ra mọi người đều ở đây. ”Mọi người quay đầu, thì ra là Tô Viễn Hành ôm Tinh nhi đi đến, quần áo đen phất phơ, uy phong vô cùng.
260 Thần binhLãnh Đình Dực còn chưa nói được rõ câu, bên ngoài đã truyền đến âm thanh đánh nhau/ Mọi người ai nấy đều nhíu mày. Có chuyện gì vậy?“Có người xâm nhập u cốc.
Thể loại: Huyền Huyễn, Ngôn Tình
Số chương: 24