21 Đường Kiều dùng suốt cả ngày để suy nghĩ xem buổi tối mình muốn ăn cái gì. A, không phải, suy nghĩ buổi tối muốn mời Chu Chú ăn cái gì. Công ty mời khách, tự nhiên không thể giản dị.
22 Chu Chú vui mừng vì bi kịch đã kết thúc, bởi vì anh gặp phải Đường Kiều là cô gái trẻ lớn tuổi hơn nhưng không tim không phổi. Khi Chu Chú quần áo ngăn nắp xuất hiện tại nhà hàng Tây thì hai mắt của nhân viên phục vụ lập tức tỏa sáng như vì sao, tiến lên đón tiếp.
23 Nếu như nói, vừa hưởng thụ thức ăn ngon và rượu ngon, Đường Kiều như đang ở Thiên đường, nhưng lúc này, Chu Chú vừa nói xong, Đường Kiều lập tức có loại cảm giác đang ở địa ngục.
24 Đó cũng không phải là lần đầu tiên Đường Kiều bị hôn. Kể từ khi bọn họ ở chung một mái nhà, Chu Chú cũng thỉnh thoảng làm một chút động tác thân mật với cô, nói thí dụ như thừa dịp Đường Kiều không chú ý, sờ một chút hoặc là hôn một chút, đó là chuyện thỉnh thoảng.
25 Cuộc sống, mỗi tháng luôn có vài ngày xui xẻo. Đường Kiều cảm giác có thể mình cần đến Miếu để cúng bái, phải quyên nhiều tiền dầu vừng cho Bồ Tát, gột rửa trên người mình sạch sẽ.
26 Có lúc, Đường Kiều không thể không thừa nhận, thật sự của mình là bác gái lớn tuổi. Giống như hiện tại, Chu Du và A Hồng mỗi người cầm một micro, hết sức gào thét.
27 Đả tự: "Không có việc gì không có việc gì, tôi đi nhầm phòng, thật ngại quá, các bạn cứ tiếp tục, tiếp tục. "Đường Kiều chuẩn bị bôi dầu bàn chân chuồn mất, nhưng.
28 Đường Kiều từ trong KTV đi ra ngoài, ngẩng đầu nhìn trời, ánh sao vẫn cứ sao, trăng sáng vẫn cứ trăng sáng mà cô còn phải chạy về nhà nấu cơm. Đưa tay đón xe taxi, Đường Kiều cúi đầu chui vào.
29 Bởi vì dụ dỗ Chu Du thất bại, hiện tại địa vị của Đường Kiều ở trong công ty rơi xuống ngàn trượng, được rồi, cô vốn không có địa vị gì. Chuyện là, bây giờ ngay cả loại chuyện lặt vặt mua mỳ ăn liền cũng đến phiên cô, cô thật rất muốn vọt tới trước mặt Chu Đại Boss vỗ bàn, sau đó nói cho ông ta biết: di◕ễn♠đà‿n♠lê♠q◕uý♠đônlão nương không làm! Nhưng cẩn thận suy nghĩ lại, công việc gì mà không phải làm đâu, khổ ép đi làm công bộc đi ở đâu mà không chịu bị áp bức.
30 Hôn lễ của Bạch Bạch tổ chức tại khách sạn Đại Bảo Phúc, một khách sạn tên rất may mắn, may mắn giống như Bạch Bạch. Hôm nay, Đường Kiều chỉ có thể nghĩ tới hai chữ ca ngợi.
31 Đường Kiều dứt khoát không nói, tìm chỗ ngồi tương đối cách xa cô gái nào đó ngồixuống, di»ễn♡đàn♡l«ê♡quý♡đ»ôn. Chu Chú nói rất đúng, không đến ăn một bữa chẳng phải là rất thiệt thòi sao, cho nên cô phải cố gắng để ình ít thiệt thòi một chút.
32 Đả tự Webtruyen Mặc dù chú rễ đứng ở trên sân khấu ăn một chút thức ăn nhưng Đường Kiều không thể không thừa nhận, cô thật sự hoàn toàn hâm mộ cô dâu.
33 "Mới vừa rồi vị kia cầu hôn với cô phải không ? Đừng nói là không có, tôi đều nghe được. "Chị gái, chị thính tai quá đấy. Đáng chết, tại sao muốn dứt khỏi chị gái này cũng không dứt khỏi được, giống như kẹo mạch nha.
34 Bởi vì nhờ phúc của Chu Chú, ngày thứ hai sau khi Đường Kiều tham gia xong hôn lễ liền bị công ty lấy cớ nghỉ làm không lý do cho nghỉ việc. Muốn gán tội cho người khác, sợ gì tìm không ra cớ.
35 "Dù sao công việc kia cô cũng không muốn làm, bỏ thì bỏ. "Chu Chú nói lời này chỉ muốn an ủi Đường Kiều, kết quả. . . . . . Đường Kiều chỉ hơi buồn bực, lập tức xù lông, quay đầu lại hung hăng nói một câu.
36 Bình thường, Đường Kiều sẽ không dễ dàng phát cáu nhưng khi cô phát cáu, cho dù ai cũng không ngăn được. Chu Chú nhìn Đường Kiều đã ngủ ở trong lòng anh, cái đầu nhỏ mềm mại, cảm giác rất chân thật, làm cho anh có cảm thấy thỏa mãn, ôm trong ngực thỏa mãn, trong lòng cũng là thỏa mãn.
37 "Nói thật, chị làm như vậy có thể quá rủi ro không?"Không sợ kết cuộc sẽ không còn gì?"Cuộc sống nơi nào không có rủi ro, cho dù là vô cùng nguy hiểm cũng phải thử qua mới cam tâm.
38 Không gọi điện thoại cho Chu Du được, Đường Kiều lo lắng cô gặp chuyện không may, vì vậy lật người xuống giường. Làm cái gì?Đi tìm Chu Chú!Cửa phòng sách không có khóa, Đường Kiều đứng ở cửa nhìn vào bên trong, Chu Chú đang ngồi ở trước bàn, điện thoại để trên bàn, Chu Chú một tay cầm bút, một tay gối lên đầu.
39 Thật ra Chu Chú nói không sai chút nào, hiện tại Đường Uyển sắp thi tốt nghiệp trung học, về tình về lý, cô làm chị bất kể là thật lòng hay giả dối cũng nên quan tâm một chút.
40 Sáng ngày thứ hai, bảy giờ rưỡi đã có người nhấn chuông cửa, Đường Kiều khổ sở từ trên giường bò dậy đi mở cửa, bởi vì cô biết nếu muốn Chu Chú đi mở cửa, chỉ sợ người ngoài cửa phải nhấn nát chuông cửa.