21 Cuộc họp thứ hai thường kỳ đặc biệt dài, lúc kết thúc đã tới gần giữa trưa, trở lại văn phòng cô vừa mới chuẩn bị gọi Tống Dĩnh đi ăn cơm, Phùng Tô Xuyên từ bên ngoài tiến đến mặt không biểu tình lướt qua họ liếc mắt một cái, nói “10 phút sau tại văn phòng B3 mở hội nghị ngành.
22 10 rưỡi, tất cả báo giá cũng đã chỉnh lý xong tất, thời điểm chờ đợi in, cô mệt mỏi thỉnh thoảng lại ngáp một cái, Ôn Hi Thừa đi tới giúp cô rót một chén nước ấm, ngồi ở bên cạnh cô nói” Về sau anh sẽ sớm đem danh sách cho em, luôn thức đêm đối với thân thể thật không tốt.
23 Mấy ngày kế tiếp, cô, Ôn Hi Thừa, Phùng Tô Xuyên ba người chung đụng dị thường hài hòa, Ôn Hi Thừa buổi sáng không hề đi đón cô, cô mỗi ngày ở nhà ăn điểm tâm, sau đó chờ xe, bị chèn ép một chút, có mấy lần thở hỗn hển vào văn phòng đi ra rót nước vừa vặn đụng Phùng Tô Xuyên, hắn đều là nhàn nhạt theo cô cười nhạt, mà cô vẫn có thể thấy hắn đáy mắt có chút ranh mãnh.
24 Ôn Hi Thừa kiên trì không đi bệnh viện, cô chỉ có thể đem tuýp thuốc mỡ để anh mang về nhà, thời điểm anh tắm rửa, cô nhắn một cái tin hỏi bọn họ về công ty chi nhánh bên Thượng Hải chưa, họ nói là ở bên ngoài ăn cơm, phỏng chừng nửa giờ sau trở về, cô đánh giá một chút không sai biệt lắm có thể kịp đi qua.
25 Trước Quốc khánh, Lưu Ny Ức cùng Hạ Tử Phi đồng thời từ chức đi vào thành phố này, cô chỉ thuê có một phòng ngủ, mà vừa nghe Ôn Hi Thừa có ba phòng, cho nên Lưu Ny Ức lúc Hạ Tử Phi giựt giây liền thẳng tiến vào căn hộ Ôn Hi Thừa, cô cảm thấy rất uể oải, mắng cả 2 người muốn hoạt động ngầm, Hạ Tử Phi gãi đầu dáng vẻ mặt ngốc nhìn Lưu Ny Ức cười, Lưu Ny Ức trước sau như một lựa chọn làm như không thấy, cô lần nữa cảm thấy Hạ Tử Phi rất đáng thương.
26 Hạ Tử Phi cùng Lưu Ny Ức về, buổi tối không đi xã giao sẽ gọi cô đến căn hộ Ôn Hi Thừa cùng nhau nấu cơm, như vậy có đôi khi buổi sáng cô sẽ cùng Ôn Hi Thừa cùng nhau đến công ty, mà buổi tối cùng rời đi, tránh không được có một ít lời ong tiếng ve, cũng may trước đây cô thẳng thắn nói với Tống Dĩnh chuyện cùng Ôn Hi Thừa là bạn học thời đại học, mà Tống Dĩnh chính là cái loa nhỏ, cho nên rất nhanh mọi người trong công ty cũng biết hoàng tử vạn người mê cùng cô ni ngoan ngoãn là cô có tư giao rất tốt.
27 10 ngày mỗi đêm tăng ca, tất cả tài liệu đấu thầu sửa sang lại tốt cách trả giá chỉ có không tới năm giờ, bộthương vụ cầm lấy đi trang đính, cô gục xuống bàn nhìn chằm chằm bên ngoài đêm đen ngẩn người, trong đầu toàn bộ đều là một đống con số.
28 Sau khi từ Thượng Hải trở về, cô cùng Phùng Tô Xuyên quan hệ trở nên thân mật rất nhiều, ngăn cách lúc trước giống như thoáng cái liền không tồn tại, tựa như về thời cả 2 nói chuyện yêu thương lúc trước, cô lại trước mặt hắn không hề cố kỵ nói đến Ôn Hi Thừa, mà hắn cũng có thể tại lúc thời điểm không người hung hăng gõ đầu của cô, mắng cô là ngu ngốc, sở dĩ có thể không cần như vậy, cô cảm thấy hẳn là câu cuối cùng trong quán rượu cô nói chính là câu ấy.
29 Từ nhỏ ngõ nhỏ đi ra, Ôn Hi Thừa không lái xe, kéo cô tới đường cái, anh mặc áo gió mỏng tối màu, khăn quàng cổ ô vuông đen quấn cổ hai vòng, phối hợp với khuôn mặt anh tuấn, như minh tinh điện ảnh: đặc biệt đẹp mắt.
30 Tiệc tối định tại lúc tám giờ tối, cô cùng Phùng Tô Xuyên đến, hết thảy đều đã bố trí thỏa đáng. Đại sảnh khách sạn tráng lệ, ánh sáng từ chiếc đèn 5 màu khiến ánh mắt cô có chút không mở ra được, cô lấy tay ngăn cản, nghe được người đàn ông bên cạnh cười khẽ hai tiếng.
31 Trở lại căn hộ, Phùng Tô Xuyên không lập tức rời đi, cô đem lễ phục thay, đi ra thấy hắn lẳng lặng đứng ở trên ban công, thân hình cao ngất dưới ánh trăng có vẻ càng thêm cao to.
32 Ôn Hi Thừa đi đến bên cạnh cô nhìn thẳng vào cô, trong ánh mắt thật sâu là đau đớn, mà phía sau anh Amy vẻ mặt lo lắng nhìn anh. Cô đứng dậy, nhìn bọn họ thản nhiên nói: “Đã… đã đến, liền cùng nhau ngồi đi.
33 Ôn Hi Thừa nghỉ ngơi ba ngày mới đến công ty, lòng của cô tại đây 72 giờ đã dần dần lắng xuống, hạng mục Thượng Hải cần gia tăng xếp đặt thiết kế, một giờ chiều bắt đầu cùng đối phương tiến hành thảo luận, bởi vì dính đến thành phẩm khống chế, cho nên cô cùng Phùng Tô Xuyên cũng tham gia hội nghị.
34 Ngày hôm sau, sáng sớm Phùng Tô Xuyên đem cô đưa về căn hộ, Lưu Ny Ức chứng kiến bộ dạng của cô cái gì cũng chưa nói, thời điểm lôi kéo cô đi vào phòng ngủ đỏ vành mắt, cô nghĩ cô ấy hẳn là đã biết chuyện tình Ôn Hi Thừa rồi.
35 Từ trên núi xuống, Ôn Hi Thừa có chút bị cảm lạnh, đường về là Hạ Tử Phi lái xe, tới nội thành Amy muốn ăn lẩu, họ chưa từng nói chuyện, Ôn Hi Thừa mở mắt ra nhìn cô ấy cười gật đầu.
36 Sau tết âm lịch, mùng sáu cô cùng Lưu Ny Ức về tới Giang Nam, Hạ Tử Phi cùng Ôn Hi Thừa so với bọn họ đến sớm một ngày, bởi vì phòng ốc của cô vừa vặn đến kỳ, liền đóng gói hành lý đem đến căn hộ bọn Lưu Ny Ức thuê, buổi tối mua nguyên liệu nấu lẩu, có lẽ mới từ nhà trở về, mọi người cảm xúc cũng không cao, càng lớn càng muốn nhà, nghĩ đến cha mẹ từ từ già nua, thật sự cảm thấy thời gian bên cạnh bọn họ thật sự là quá ít.
37 Đến khi đi làm, Ôn Hi Thừa cùng Hạ Tử Phi đều không trở lại đến căn hộ, Lưu Ny Ức cảm xúc vẫn rất sa sút, cô nghĩ tất cả mọi người cần thời gian tỉnh táo xuống.
38 Buổi tối cô cùng Phùng Tô Xuyên đi ra khỏi văn phòng lúc trời đã tối hẳn, đứng ở dưới chân cao ốc khí phả lạnh, bọc lấy một thân trong trẻo nhưng lạnh lùng, nhìn trên đường phố ngựa xe như nước, trong lòng của cô một mảnh cảm khái.
39 Đưa cô đưa đến dưới lầu, Phùng Tô Xuyên hai tay đút ở trong túi áo cúi đầu cười cười nói: “Đêm nay cảm ơn em, trong lòng của anh dễ chịu hơn nhiều. ”Cô cũng cười, nhìn hắn chân thành nói: “Kỳ thật không có gì to tát , chỉ là công việc mà thôi, lần này là lão Trương và công ty thật có lỗi với anh, dùng năng lực của anh hoàn toàn có thể đi ăn máng khác* hoặc là một mình vươn lên, thật sự không phủi phủi đít rời đi tốt lắm rồi, đừng đem mình buộc thật chặt, buông xuống một ít trách nhiệm sẽ sống thoải mái hơn!”*máng khác = công ty khácPhùng Tô Xuyên nghiêng đầu nhìn xa xa liếc mắt một cái, cười ra tiếng, nhẹ nhàng gật đầu, “Ừm, em nói rất đúng, anh sẽ cẩn thận suy xét , lên đi, sớm một chút nghỉ ngơi, ngủ ngon, tiểu triết học gia!”Cô bĩu môi, trừng mắt liếc hắn một cái, khoát khoát tay đi vào hành lang.
40 Sau khi ăn xong mọi người đi bộ tới hộp đêm lớn nhất, muốn tráng lệ có tráng lệ muốn rực rỡ có rực rỡ, cô nhìn phục vụ viên bưng lên rượu tây, không khỏi líu lưỡi, Ôn Hi Thừa ở điểm này thật ra vẫn không thay đổi, vung tiền đến con mắt cũng không thèm chớp, nhếch miệng cô tìm góc khuất ngồi xuống, thầm nghĩ ai kêu người ta có tiền! Phùng Tô Xuyên xem ra là thật sự không thể uống rượu đế, dựa trên ghế sô pha yên lặng, ai kêu uống rượu cũng không thử, ngửa đầu gối lên chỗ tựa lưng nhắm mắt lại nghỉ ngơi, mà Ôn Hi Thừa bị mấy người công trình sư lôi kéo chơi xúc xắc, tiếp tục một ly một ly rượu tây được rót ra, cô cũng hoài nghi mấy năm đi Mĩ anh không phải luyện thành cái dạng siêu năng lực, uống hết chất lỏng có thể trực tiếp bị anh loại bỏ trong cơ thể hay không, nếu không ngoại trừ sắc mặt trắng bệch, làm sao lại nhìn không ra một ít vẻ say rượu đây! Cô đi ra ngoài để cho phục vụ viên bưng lên đồ uống nóng, đặt trên bàn, sau đó rót một chén ngồi ở bên người Phùng Tô Xuyên.