21 Làm cơm cũng sắp xong, Hoa Đào chạy ra kêu mọi người trở lại. Mọi người vừa trở về thì Thạch Tiểu Sơn cùng thê tử Lý Nhị Ny cũng vừa hay trở về từ nhà ngoại.
22 “Con thích ăn sao? Nếu không đủ thì để mẹ con làm thêm. ” Thạch gia gia nhìn nhi tử, rút ra cái gạt tàn thuốc nói. Thạch gia gia không nói nhiều, nhưng Tử Lan có thể nhìn ra được, Thạch gia gia rất cao hứng với việc nhi tử trở về.
23 “Cũng không dùng vải và chỉ thêu tốt như vậy. Chỉ dùng loại vải và chỉ thêu đơn giản một chút, bán hơn mười văn, tám văn, đóan chừng Hạnh Hoa thêu chỉ một hai ngày, có lẽ lời nhiều hơn.
24 Lúc còn ở Chương gia, Thạch Hữu Lương đã từng đi chọn mua quản sự, vì sinh tồn, đã sớm học được cách xử lí mọi việc, về việc dựng nhà, Thạch Hữu Lương đều dùng người trong thôn, hắn lấy mười hai lượng bạc đổi ra tiền đồng, thương lượng với Thạch gia gia xong, hắn ra giá mỗi ngày trả hai mươi văn tiền công, thường thì ở nông thôn, thuê thợ thì nữ nhân sẽ nấu cơm cho thợ ăn, nhưng Thạch Hữu Lương thương nữ nhi, cho nên tăng tiền công một chút, không có nấu cơm thợ…“Phụ thân thật sự muốn xây thành nhà ngói sao? Có đủ tiền không ạ? Mỗi người cần có một gian phòng riêng, còn phải làm chuồng heo, chuồng bò, còn có đại viện, trồng cây ăn quả…” Muốn dựng nhà, trong lòng Tử Lan rất kích động, nhưng mà có chút lo lắng.
25 Bởi vì Thạch Hữu Lương thanh tóan tiền công rất hào phóng, mọi người ai cũng vui vẻ, dân thôn tới giúp một tay, cho nên chẳng mấy chốc, phòng ốc đã được xây xong, Tử Lan nhan nhìn hơn phân nửa là nhà ngói, phòng bếp, nhà vệ sinh, tường là gạch mộc, nhìn tổng thể thì cũng không quá đẹp, nhưng Tử Lan vẫn cực kỳ cao hứng, chờ mọi người rời đi hết rồi, bởi vì là nhà mới, không thể vào ở ngay, Thạch Hữu Lương còn tự đào một cái hầm nhỏ.
26 Sự thật chứng minh Thạch Hữu Lương cẩn thận là cần thiết, mặc dù Tử Lan mua một đống lớn gì đó, bởi vì về nhà không bị bao nhiêu người phát hiện, nhưng việc bán túi hương vẫn bị người ta phát hiện.
27 Đời trước cả nhà bọn họ hoảng hốt hổi hương, hơn nữa nữ nhi ngu ngơ, nhi tử ngây ngô, thân thể và tinh thần Thạch Hữu Lương cực kém, cho nên cuối cùng… Đời này cả nhà bọn họ coi như là áo gấm hồi hương, Thạch Hữu Lương tuấn lãng, Tử Lan thanh tú, nhi tử nghe lời, cho nên có rất nhiều người để ý tới nhà bọn họ.
28 “Sao con lại không cẩn thận như vậy? Hai tiểu tử Dương gia những ngày qua cũng không tốt lắm. Hiện tại phụ thân phải đi nhìn xem một chút, nhớ hồi còn bé, Dương bá bá thường hay chiếu cố phụ thân đấy.
29 Sau hơn nửa ngày hái, cái giỏ trên lưng mỗi người cơ hồ đã đầy rồi, cho nên các nữ hài tử quyết định xuống núi, bé trai thì còn muốn đi dạo một chút, có thể may mắn bắt được hiều dã thú hơn.
30 Ba năm thỉnh thoảng vào núi, mặc dù không phải là thợ săn thuần thục, cũng có chút thu hoạch. Nhưng bất kể thu hoạch bao nhiêu, Tử Lan cũng xử lí thích đáng dã thú phụ thân mang về.
31 Tử Lan dở khóc dở cười nói: “Thật sự là không còn, còn giả sao? Chỉ còn sót lại một bát, phụ thân nói lúc năm mới sẽ dùng. ” Bông cải không có, cây đậu cũng không có, tất nhiên là không nói láo.
32 Tử Lan nghe Thạch nãi nãi nói ba người mà bà đã chọn, cũng biết bà thật tâm suy tính cho nhi tử, nàng lại không thể tìm người đi hỏi thăm, cho nên cũng chỉ biết nghe vậy, cảm thấy phụ thân thấy ai tốt thì chọn người đó đi.
33 Thạch Hữu Lương nhíu mày một cái, trong lòng có chút không thoải mái, đột nhiên nhớ tới nữ nhi nói lại lời mẫu thân dặn dò, theo bản năng nhìn Thạch nãi nãi một cái, nói: “Tử Lan vẫn bận châm tuyến, lần trước đáp ứng thêu khăn cho Tú trang, vẫn chưa làm xong, chờ tới lúc ăn cơm đệ sẽ đi gọi Tử Lan.
34 Thạch Hữu Lương cũng có sự cân nhắc của mình, mặc kệ mấy tẩu tẩu thế nào, ca ca ra sao, hắn chỉ hy vọng mấy đứa nhỏ có thể nhìn xa một chút, cả ngày chỉ vùi người trong thôn làm chút việc rồi nhàn thoại, dù sao thì sau này Tử Lan và Thạch Lâm vẫn cần sự giúp đỡ của huynh đệ trong nhà.
35 Người làm mai đi một tràng, một khi đã quyết định, Thạch Hữu Lương cùng Dương Tâm đều không còn ít tuổi, Thạch Hữu Lương cũng chỉ có thể vội vàng chuẩn bị đầy đủ sính lễ đưa đến Dương gia.
36 “Việc gia đình trước kia Tử Lan đã làm, để Tử Lan hướng dẫn nàng, chờ nàng thạo việc thì sẽ để nàng quản. ” Thạch Hữu Lương nói, tạo cơ hội cho Tử Lan có thể nói chuyện với Dương Tâm, Dương thị cũng có thể chủ động làm việc nhà.
37 Tử Lan điều chế hạt tiêu,, bột ngọt, vị tinh gà, buôn bán tốt hơn mấy bá mẫu rất nhiều, cộng thêm việc Thạch Hữu Lương chọn vị trí không giống mấy vị ca ca, Dương thị càng không phải là người nói nhiều, vì thế không gây ra việc phân tranh.
38 “Món này làm khó không ?” Hôm nay Tử Lan làm canh chua cay, sau khi Thạch Hữu Lương ăn một lượng canh lớn, liền hỏi Tử Lan. Tử Lan biết phụ thân không chịu được rảnh rỗi, cách lễ mừng năm mới hơn một tháng nữa, cũng không có chuyện gì, phụ thân lại không có thiên phú săn bắn.
39 Bởi vì bốn ngày bán đậu một lần, Thạch Hữu Lương tính tóan chuẩn bị cho lễ mừng năm mới. Ngày hai mươi tháng chạp, Thạch Hữu Lương quả quyết dừng thu thập đồ mang bán, trừ đậu có thể tiếp tục mang bán ra, liền bắt đầu dọn dẹp phòng ốc, chuẩn bị lễ mừng năm mới.
40 Trên đường trở về, Dương thị líu ríu nói chuyện Lý Nhị Ny và đệ muội Tiểu Vương thị mang bầu, trong lòng rất hâm mộ. “Chuyện hài tử thuận theo tự nhiên, lúc nên tới, sẽ tới thôi.