141 Băng Ngưng nhìn xung quanh không có chỗ nào để trốn được, chỉ có thể nhìn Đường Sâm từ từ đến gần, cởi từng cái nút áo trên người ra. . .
“Đừng cố giẫy giụa nữa, không phải em rất thích Diệp Dịch Lỗi sao! Chỉ cần em theo tôi một đêm thì nguy cơ của công ty nhà họ Diệp sẽ được giải quyết ngay, anh Dịch Lỗi của em cũng không cần phải khổ cực như vậy nữa, Diệp Dịch Lỗi cũng sẽ cảm kích em cả đời.
142 Lưu Duệ Hàng ôm Băng Ngưng chạy ra. Nơi đó chỉ còn lại một vũng máu, mùi máu tanh từ từ tiêu tan trong không khí. Ngoài cửa sổ bóng đêm quả thật rất đẹp, nhưng lúc này lại không còn có người thưởng thức.
143 “Lạc Băng Ngưng! Sau này không cần xuất hiện ở trước mặt của tôi, tôi không bao giờ muốn nhìn thấy cô nữa!”
Anh lạnh lùng xoay người nhưng trái tim co rút đau đớn, giống như không thể hô háp, đôi mắt anh có một chút ướt.
144 “Hôm qua lúc làm phẫu thuật, chúng tôi đã cắt bỏ tử cung của cô, việc này. . . Là ý của Diệp thiếu gia. ” Cô y tá nói xong dường như sợ Băng Ngưng không tin liền lấy ra tờ đơn đồng ý phẫu thuật, phía dưới còn có chữ kí của Diệp Dịch Lỗi.
145 Editor: Thiên Y
“Ngưng nhi của cậu ở trong tay tôi. . . . ” Điện thoại đầu bên kia truyền đến một giọng nói xa lạ.
“Anh là ai?” Diệp Dịch Lỗi nhất thời khẩn trương khiến giọng nói cũng thay đổi, Ngưng nhi trong tay anh ta.
146 Editor: Mèo ™
“Nhưng tôi muốn. . . ” Băng Ngưng thở gấp. “Chết rồi, sẽ được giải thoát. ” Cô khẽ cười. “Diệp Dịch Lỗi, tôi hận anh. . . ”
Diệp Dịch Lỗi ôm Băng Ngưng thật chặt, câu nói ‘tôi hận anh’ đó như một mũi tên sắc nhọn, đâm thẳng vào trái tim anh.
147 Editor: Mèo ™
Trời hửng sáng nhưng vẫn còn chút tối, thời gian qua nhanh như điện xẹt, đau lòng và tuyệt vọng cũng sâu hơn từng chút từng chút một. .
148 Editor: Mèo ™
Công ty nhà họ Diệp.
Màn đêm bao trùm cả căn phòng làm việc, tối đen như mực, chỉ có một đốm lửa nhấp nháy nhấp nháy.
Diệp Dịch Lỗi ngồi đó, đã nhiều ngày trôi qua, anh vẫn không muốn đối mặt với thực tế đau lòng này, anh luôn tin rằng Ngưng nhi của mình vẫn còn sống, chỉ cần ngày nào chưa tìm được thi thể của cô thì anh sẽ còn hy vọng ngày đó.
149 Toronto.
Sáng sớm lành lạnh, gió nhẹ từ từ thổi qua làm lay động màn cửa sổ. Trên chiếc giường lớn rộng rãi, một người đang vùi mình trong chăn, bên trên lộ ra mái tóc dài như tảo biển trải trên gối, bên dưới chỉ lộ ra hai bàn chân nhỏ, âm thanh bên ngoài căn phòng không hề đánh thức người trong giấc mộng.
150 Editor: Mèo ™
Mùa hè ở thành phố C nóng như đổ lửa, nhiệt độ không ngừng tăng lên như muốn đốt cháy hết tất cả mọi thứ, từng cơn gió xen lẫn với cái nắng nóng mùa hè lùa vào phòng.