21 Nghe xong lời tên Huy cả nhà tròn mắt ngạc nhiên. Chị Liên nghi hoặc. - Vậy. . . ý em Mai là côn đồ hả?Tôi muốn cười quá. Nhất Chi Mai xa xẩm mặt mày, môi mím chặt lại.
22 Sắc trời một màu u ám. . . Thi thoảng lại mang đến cơn mưa bất chợt. . . Tôi đến lớp trong tình trạng bơ phờ. Chuyện của Nhật Đăng làm tôi áy náy khủng khiếp.
23 Ánh sáng mờ nhạt. . . Mưa vẫn rơi xuống không ngừng, không hề để sót nơi nào. Hơi nước mờ ảo như làn sương mù bao lấy cả không gian rộng lớn. Từng tấc da thịt bị nước mưa rơi vào đều ê buốt.
24 Điện thoại rung trên bàn báo cuộc gọi đến. Tôi đưa tay vơ lấy điện thoại và áp lên tai. - Alô!Nhân lúc đợi người ở đầu dây bên kia lên tiếng tôi xúc một thìa kem bỏ vào miệng.
25 Hậu quả của việc chưa hỏi tội xong đã dập máy là thao thức đến đêm chỉ vì tức. Kéo theo nó là cả tá vấn đề kèm theo. Ví dụ như là tôi bán luôn giấc ngủ quý giá của mình chỉ để nghĩ về chuyện "thích" hay "không thích", tên Huy - cậu ta rất giỏi làm sao nhãng tâm trí tôi, và rồi vì thế nên tôi không thể tập trung suy nghĩ để trả lời câu hỏi.
26 Một ngày tẻ nhạt từ từ trôi qua. . . từ từ trôi. . . Nhạt đến nỗi tôi phải cùng cái Trang lượn lờ vài khu phố gọi là giải tỏa tinh thần. Về đến nhà thì cũng đã hơn tám giờ tối.
27 Bên ngoài trời đã tối đen, chỉ còn ánh sáng từ ngoài sân hắt vào khiến mọi thứ bên trong phòng trở nên mờ nhạt. Mùi ẩm mốc xốc lên mũi. Không khí se lạnh.
28 Một tuần qua đi. Thành phố bước vào tháng tư, vẫn nhộn nhịp và năng động. Ở mỗi người lại có chút thay đổi. Hành khách cuối cùng lên xe. Chiếc xe buýt lăn bánh và chạy bon bon trên phố.
29 Ca học chiều. Lũ nam sinh nhốn nháo đùa nghịch chạy khắp lớp, thi thoảng lại bị hứng vài trận đòn của mấy nữ sinh, với tội dám trêu hoa ghẹo nguyệt. Tôi nhìn sang tên Huy.
30 "Có gì to tát đâu. . . "Tôi hết sức tỉnh táo, đầu óc rất minh mẫn. Đấy là giọng nói của tên Huy. Đúng rồi, cậu ta đi gặp một cô gái khác, bảo sao không nói rõ với tôi là đi đâu, làm gì.
31 Ngày thứ hai. . . Thực tế đã cho thấy rằng không phải giáo viên nào cũng thông cảm cho nỗi thống khổ của học sinh, minh chứng điển hình của dạng giáo viên này là thầy giáo dạy môn Địa lớp tôi.
32 Dù cho đó chỉ là sự thương hại. . . Tôi sẽ chấp nhận. . . Hoặc có thể là tôi đã hi vọng quá nhiều. . . . Lớp học im ắng đều đặt sự chú tâm vào tôi. Tôi cứ nhìn tên Huy, dám chắc là mặt tôi đang méo mó đến thảm hại.
33 Cô gái va phải tôi vội nhặt chiếc điện thoại rơi dưới đất lên. Thái độ tức giận. - Bạn có mắt không hả?Tôi mở to mắt. Đây. . . đây là cô gái xinh đẹp đi cùng tên Huy.
34 . . . Nhất Chi Mai cười đắc ý, tay vẫy vẫy tôi rồi vào trong đóng cửa lại. Hành động nhanh gọn trong vòng một giây. Tôi đứng dậy ở giây thứ hai và đã quá muộn.
35 - Bỏ kính ra đẹp trai hẳn. Soi gương mà xem. . . . Tôi chết trân tại chỗ. Giọng của cô gái xinh đẹp, người tình bé nhỏ của tên Huy, không thể nhầm lẫn vào đâu được.
36 - Ngồi khóc một mình không hay đâu. Kim Anh ngồi cạnh tôi dưới gốc cây lớn. Tôi dựa vào gốc cây, đưa mắt nhìn vào khoảng không vô định. Tôi quệt nước mắt trên mặt.
37 "Cuộc sống đâu lường trước điều gì. . . "Tôi đã và đang thấm thía cái câu này. Kết quả thi cuối kì đã có. Vẫn vậy, mỗi người một phiếu điểm. Tôi run run cầm cái phiếu điểm của mình lên.
38 Tôi vùng dậy, bất chấp tất cả lao sang ban công nhà tên Huy. Tôi đã không còn lựa cọn nào khác, hoặc là bị giết hoặc là còn sống trở về. Nghe sao giống cuộc chiến sinh tử quá, nhưng tôi đã sợ đến mềm nhũn cả chân tay rồi đây này.
39 Có thể do tôi là đứa hay thích trầm trọng hóa vấn đề. Nhưng hãy nghĩ mà xem, tôi thao thức mấy đêm để trả lời cả trăm câu hỏi dự thi, đổ bao nhiêu mồ hôi và nước mắt, ra sức phấn đấu vì chuyến đi Hàn Quốc.
40 23 giờ 10 phút. . . Đã gần kết thúc buổi prom cuối năm. Ánh đèn chỉ chiếu sáng nơi tôi và tên Huy đang đứng và những ánh mắt đều đổ dồn về phía tôi. Vài ngày trước tôi đi cùng một Hoàng Minh Huy xấu xí.