201 Các loại thủ tục trong tân công ty Diệp Dương Thành đều làm đầy đủ, hơn nữa đã đổi tên chính thức là công ty điện tử hữu hạn Dương Thành, mặc dù tên này thật quê mùa, nhưng Diệp Dương Thành cảm thấy thích hợp nhất, ít nhất còn có nội hàm hơn tên Xương Huy mà Đỗ Nhuận Sinh đề nghị đi?Sau ngày đầu tiên công ty sản xuất, Đỗ Nhuận Sinh đã đề nghị Diệp Dương Thành đi tặng quà cùng ít tiền ột ít quan chức ngành tương quan, chuẩn bị một phen từ trên xuống dưới, nhưng Diệp Dương Thành chỉ mỉm cười, thậm chí còn không có hứng trí mở miệng.
202 Mã tổng bọn họ đều ở bên cạnh đi?Đưa tiễn hai cục trưởng phân cục công thương cùng bảo vệ môi trường, nam tử trung niên quay về phòng, lấy di động bấm dãy số, đợi khi đường dây kết nối, lên tiếng:- Sự tình đã làm thỏa đáng, đã đưa ra hai cây kim, chuyện này đã nói do chúng ta cùng gánh.
203 Diệp Dương Thành quay người đóng lại cửa phòng làm việc, bức màn trong phòng đã được Dương Đằng Phi kéo lại, cả phòng biến thành tối đen, hoàn toàn ngăn cách khả năng nghe lén của người khác.
204 Rời khỏi ủy ban huyện, Diệp Dương Thành lập tức lái xe chạy thẳng đến bệnh viện, sự tình đã được giải quyết, cũng nên đi thăm những đứa trẻ được mình cứu trợ, Diệp Dương Thành cảm giác cầm tiền đi cứu trợ một ít người cần được giúp đỡ thật sự, cảm thụ ánh mắt cảm kích của bọn họ, đây là một việc phi thường đáng giá hưởng thụ.
205 Phẫu thuật phi thường thành công, nhìn thoáng qua Niếp Niếp còn đang mê mang, Diệp Dương Thành lặng lẽ rời đi bệnh viện, trong quá trình cô bé đang tiến hành phẫu thuật, Lâm Mạn Ny đã quyết định đón cô bé về cô nhi viện, dựa theo hiểu biết của nàng, Niếp Niếp đã không còn người thân trên đời này, hoặc là nói dù có chút quan hệ với gia đình cô bé, người ta cũng sẽ không nguyện ý nuôi cô nhỏ.
206 Từ bệnh viện quay về tiểu khu, sau khi xuống xe Diệp Dương Thành đi lên nhà, vừa lúc này Triệu Dung Dung đã mang theo tư liệu xuyên qua vách tường đi vào nhà, trong tay còn cầm một xấp văn kiện thật dày, bên trong chính là toàn bộ tư liệu liên quan đến Đàm Đại Hữu.
207 Khi âm mưu bị chuyển biến thành dương mưu, nếu không đầy đủ thực lực ủng hộ dương mưu, mưu lược này không đủ gây sợ. Diệp Dương Thành không nghĩ tới hành động của Đàm Đại Hữu nhanh chóng như vậy, ban ngày vừa bị thất bại, đêm nay đã mưu đồ động tác mới, hơn nữa còn là thủ đoạn vô cùng ti tiện hạ lưu!Nếu quả thật để cho Đàm Đại Hữu thuận lợi phát triển kế hoạch, đem đồ vật gây ô nhiễm ném cạnh công ty Dương Thành, hơn nữa còn thông đồng với hai cục trưởng kia, đến lúc đó dù Diệp Dương Thành có vô số miệng kêu oan cũng chẳng thấm vào đâu.
208 Đàm tổng, ngài sao vậy?Đàm Đại Hữu cởi hết quần áo nhưng vẫn đứng yên không nhúc nhích, cô gái bị hắn cởi quần áo không khỏi quay đầu lại nhìn nhìn hắn, phát hiện hắn vẫn đứng nguyên tại chỗ như bị người thi triển thuật định thân hoàn toàn.
209 Sáng sớm hôm sau Diệp Dương Thành nhận được hội báo của Ưu Tử, quả nhiên trước khi Đàm Đại Hữu đến KTV đã an bài người đi đổ rác ở công ty mình, mà sự can thiệp của hai cục trưởng Vương, Chân xem như chỉ là đi ngang qua sân khấu.
210 Đàm Hồng Đức đưa tay nắm chặt cổ tay Đàm Đại Hữu, mạnh mẽ kéo hắn xuống giường, nhìn thấy tinh thần hắn thất thường, trên mặt Đàm Hồng Đức lộ ra nụ cười, không sai, chính là nụ cười.
211 Nhìn thấy ánh mắt dò hỏi của Chương Tuấn Đồng, sắc mặt Trương Chí Nghiễm không chút thay đổi hoàn toàn xem thường, Dương Đằng Phi lại khẽ gật đầu ngầm đồng ý.
212 Trước khi rời khỏi trấn Bảo Kinh về huyện thành, Diệp Dương Thành từng cam đoan một tuần ít nhất về nhà một chuyến, nhưng sau khi đến huyện thành bận rộn chân không chạm đất, chưa quay về nhà lần nào, ngoại trừ cách hai ngày gọi điện về báo bình an cũng không còn hành động nào khác.
213 Bởi vì con trai về nhà, Ngô Ngọc Phương đóng cửa sớm hơn hai tiếng, sau khi đóng cửa Diệp Dương Thành cùng Diệp Hải Trung về nhà, hai người trò chuyện một chút công việc sinh ý, tuy Diệp Dương Thành nói chuyện có hơn phân nửa Dương Hải Trung nghe không hiểu, nhưng sau hai giờ nói chuyện hắn cũng hiểu được một ít.
214 Thế này, tôi có thể dùng hộp đựng đồ vật, mọi người…mọi người…đừng nhìn xem được không?Tiểu Điền Kê thật thẹn thùng, còn mang theo chút xấu hổ nói. - Rốt cục là vật gì, nói một chút cũng không chết người đi?Một nữ sinh thúc giục:- Nói mau, là cái gì?- Mọi người không đáp ứng điều kiện của tôi, tôi…tôi sẽ không lấy ra đâu!Tiểu Điền Kê căm giận nói.
215 Chủ nhân, tại sao phải xây mộ cho Lưu Tuyết Oánh đây?Trên đường lái xe về nhà, từ ngày oan án của gia đình Lưu Tuyết Oánh được xử lý, Lưu Tuyết Oánh lựa chọn không từ mà biệt khiến Triệu Dung Dung vốn rất chán ghét nàng càng thêm khó chịu, chần chờ hồi lâu nàng vẫn không nhịn được hỏi:- Nàng cũng không phải là gì của chủ nhân, hơn nữa còn là loại người làm cho người ta thật phiền chán…- Ha ha, ngươi thật sự rất oán hận nàng, yêu ghét lại rõ ràng.
216 Trương Chí Nghiễm hơn bốn mươi tuổi, ban đầu là thư ký của phó chủ tịch thường vụ tỉnh Chiết Giang Triệu Hợp Đức, cấp bậc phó phòng, tuy cấp bậc hành chính không cao, nhưng xem như tiền đồ quang minh, cho nên cho tới nay hắn luôn tận tâm tận lực với Triệu Hợp Đức, chỉ sợ làm không tốt sẽ vứt bỏ tiền đồ của mình.
217 Buổi tối Diệp Dương Thành lăn lộn khó ngủ, trong đầu một mực tự hỏi vấn đề, nếu thân phận của hắn thật sự bại lộ, hắn có thể làm được gì?Tổ chức Dị Sát đã liệt hắn vào hàng ngũ chung cực đại địch, song phương căn bản không có khả năng giải hòa, vừa thấy mặt nếu bọn hắn không chết thì Diệp Dương Thành tử vong.
218 Sở Minh Hiên cũng không nghe theo lời khuyên của tiểu Lưu, chỉ đứng nguyên tại chỗ cân nhắc chốc lát, khóe môi mang cười nhấc chân đi tới văn phòng Triệu Hợp Đức, nâng tay nhẹ nhàng gõ cửa:- Phanh phanh…- Ai?Thanh âm tiếng nói trong văn phòng chợt dừng lại, ngay sau đó lại là thanh âm có chút không kiên nhẫn của một lão nhân:- Vào đi.
219 Sau khi thân thể “Trương Chí Nghiễm” hoàn toàn báo hỏng, Sở Minh Hiên cũng không dám có chút chậm trễ, linh lực của hắn đã tiêu hao hơn phân nửa, thậm chí không có thời gian dừng lại, hắn trực tiếp thoát ly khỏi thân thể Trương Chí Nghiễm, bay nhanh về hướng huyện Ôn Nhạc.
220 - Chỉ là tăng lên năng lực các phương diện của người thường sao?Trầm ngâm thật lâu sau, trong lòng Diệp Dương Thành có chút không yên ổn, quay đầu nhìn Sở Minh Hiên, hỏi:- Ngươi đã giao thủ cùng bọn họ, nên biết một ít nội tình chứ?- Việc này…Nghe được câu hỏi của Diệp Dương Thành, Sở Minh Hiên sững sờ, lập tức cười khổ lắc đầu nói:- Chủ nhân, lão bộc chưa giao thủ qua với bọn họ…- Đầu của Trương Chí Nghiễm không phải bị một quyền oanh phát nổ sao?Diệp Dương Thành ngạc nhiên hỏi:- Vì sao ngươi lại nói chưa từng giao thủ?Dựa theo người thường lý giải, nếu nói như vậy xem như Sở Minh Hiên cũng đã giao thủ với siêu cấp chiến sĩ kia, nhưng vấn đề là…- Chủ nhân.
Thể loại: Xuyên Không, Ngôn Tình, Đô Thị, Dị Năng, Huyền Huyễn, Trọng Sinh
Số chương: 24