181 - Đường Thái Nguyên cũng đã gặp nạn. Bên trong một tiệm cà phê nằm tại trung tâm chợ Khánh Châu thị, một đôi nam nữ chừng ba mươi tuổi đang ngồi đối diện nhau, nữ tử mang một bộ kính đen, bên người đặt một chiếc túi xách hàng hiệu màu đen, bưng chén cà phê nếm một hớp, bình tĩnh nói:- Hơn mười dị nhân đồng hành cùng hắn cũng không có một người nào may mắn thoát khỏi, đám người ở huyện Ôn Nhạc khó giải quyết vô cùng.
182 Huyện thành huyện Ôn Nhạc phồn hoa hơn trấn Bảo Kinh không biết bao nhiêu lần, ở trấn Bảo Kinh một tháng dùng bảy tám trăm đồng có thể thuê được một căn nhà đơn giản rộng chừng 80m2, hơn nữa còn có gia dụng, nhưng sau khi đến huyện thành, một căn nhà rộng 80m2, không có gia dụng nhưng một tháng là hai ngàn ba trăm đồng, hơn nữa còn không phải nằm trong huyện thành mà ở bên ngoài ngoại ô, thuộc đoạn đường nửa ngoại thành.
183 - Hai vạn…Nghe được Diệp Dương Thành báo giá, ông chủ cắn chặt hàm răng “giãy dụa” một lúc lâu, sau đó gật mạnh đầu:- Được, bán cho anh! Xem như kết giao bằng hữu!Đối với câu nói của ông chủ, Diệp Dương Thành cũng không xem là thật, cười cười lấy ra hai xấp tiền trong ba lô sau lưng, đưa cho ông chủ nói:- Anh đếm một chút đi.
184 - Nói mau!Trên mặt nam tử lộ vẻ hưng phấn, thúc giục nói:- Hung thủ rốt cục là ai?- Có vài đối tượng bị hoài nghi, nhưng trước mắt còn chưa được khẳng định minh xác.
185 - Bang bang…Cửa phòng làm việc bằng gỗ cũ kỹ chợt vang lên thanh âm, Lâm Đông Mai đang ngồi trong văn phòng cầm bút bi màu đỏ chấm bài cho nhi đồng trong viện theo bản năng ngẩng đầu nhìn ra, hơi nhướng mày, vẻ mặt nghi hoặc lên tiếng:- Mời vào.
186 - Là Mạn Ny sao?Nghe được thanh âm cô gái truyền vào, Lâm Đông Mai nâng tay lau nước mắt, nhìn Diệp Dương Thành nở nụ cười xin lỗi, đứng dậy đáp:- Mẹ Lâm ở đây, con vào đi.
187 Phía tây huyện Ôn Nhạc, là một mảnh đất duy nhất trong huyện thành huyện Ôn Nhạc được xem là “khu dân nghèo”, những địa phương khác tấc đất tấc vàng, nhưng đất bên phía tây này lại không đáng tiền, hoặc là nói do nhiều nơi can thiệp, cho dù có tiền cũng không mua được bao nhiêu đất để phát triển.
188 Hơn chín giờ sáng hôm sau, ngay lúc Diệp Dương Thành ngồi ăn bữa sáng, trong đầu chợt nêu lên một đoạn văn tự:- Tích đức hành thiện, công đức huyền điểm +100, mời người nắm giữ Cửu Tiêu Thần Cách không ngừng cố gắng, chữ thiện làm đầu, làm nhiều việc thiện, tẩy trừ khó khăn nhân gian, cứu vớt muôn dân cực khổ!- Tích đức hành thiện?Diệp Dương Thành thoáng sững sờ, lập tức liền phản ứng, buông đũa xuống cầm di động, tìm dãy số của Lâm Mạn Ny lưu lại, bấm nút…- Diệp tiên sinh?Bên kia truyền ra thanh âm ngọt ngào của Lâm Mạn Ny, mang theo vẻ vui mừng lẫn cảm kích:- Sao ngài gọi điện cho tôi vậy? Có chuyện gì sao?- À, tôi muốn hỏi thăm một chút, bọn nhỏ trong viện có khá hơn chút nào không?Diệp Dương Thành không thể trực tiếp mở miệng hỏi, chỉ đành nói quanh co, cười cười:- Đêm qua ngủ không ngon giấc, cứ mãi nghĩ tới nhi đồng trong viện, lòng cứ lo lắng nên gọi điện hỏi thăm.
189 - Mời ngồi. Nhìn thấy hai người đến, Diệp Dương Thành chỉ theo lễ tiết đứng dậy cười cười, nâng tay mời hai người ngồi xuống. Gọi qua người phục vụ, điểm ba ly cà phê, về phần là loại cà phê gì nói thật ra trình độ văn hóa của Diệp Dương Thành không cao, xem không hiểu chữ cái Anh văn, nhưng nghĩ tới một ly tám mươi đồng, cũng không tính là quá kém đi?Người phục vụ bưng cà phê đi tới, Diệp Dương Thành cũng bắt chước bỏ thêm sữa cùng đường trắng, cầm thìa nhỏ khuấy nhẹ, lúc này mới mỉm cười nhìn Đỗ Nhuận Sinh:- Hai vị thật đúng giờ!- Ha ha, đã hẹn trong vòng nửa giờ đến là phải giữ lời thôi!Đỗ Nhuận Sinh cũng không quanh co, hỏi:- Không biết nên xưng hô ngài như thế nào?- Tôi họ Diệp, Diệp Dương Thành.
190 Chỉnh hợp hai nhà xưởng, đổi tên đăng ký thành tân công ty, thủ tục nhiều đến mức làm Diệp Dương Thành choáng đầu hoa mắt, cũng may bên cạnh có Đỗ Nhuận Sinh đi theo, âm thầm còn có Sở Minh Hiên, nếu không mà nói hắn thật sự không biết mình nên làm những việc gì.
191 - Chủ nhân, quả nhiên không ngoài sở liệu, Dực Yêu đã triệu tập năm dị nhân A cấp, hiện tại đã đi tìm hai người Tống Lâm Lập. Điện thoại vừa kết nối, Hình Tuấn Phi đã hồi báo:- Lão bộc sẽ cùng Trương Ngọc Thiến ngăn chặn Dực Yêu, còn lại năm dị nhân A cấp lão bộc đã an bài Tống Lâm Lập cùng Ngô Chấn Cương, Sở Minh Hiên, Vương Minh Khi, Đường Thái Nguyên dẫn dụ bọn hắn đi tới đoạn sông Tam Hoài ở quốc lộ 104 tây giao, hiện tại chủ nhân có thể đi qua nơi đó chờ sẵn là được.
192 - Đi chết đi!Đôi cánh của Ngô Húc Đông đã bị hai người Trương Ngọc Thiến công kích tràn đầy lỗ thủng, nhưng hắn cũng không chỉ có bao nhiêu đó bản lĩnh, nhìn thấy nụ cười trên mặt Hình Tuấn Phi cùng Trương Ngọc Thiến ngày càng đậm, hắn ngửa đầu rít gào một tiếng, thân hình bộc phát một đoàn sương mù màu đen, nhanh chóng bao phủ toàn thân hắn.
193 Tốc độ hành động của tổ chức Dị Sát thật nhanh, nhanh đến mức Diệp Dương Thành còn chưa kịp chuẩn bị đã hung hổ dũng mãnh tràn vào huyện Ôn Nhạc. Hai chiếc xe bus màu trắng xa hoa, bên trong có chừng năm mươi người tuổi từ hai mươi đến năm mươi, có da trắng, da đen, da vàng, nam nữ già trẻ, trên mặt đều lộ vẻ thích ý cùng thoải mái khôn cùng, đối với bọn họ mà nói hành động lần này nhiều ít có chút cảm giác giết gà dùng dao mổ trâu.
194 - Tình huống đại khái tối hôm qua ta đã hội báo rõ ràng. Ở trên một mảnh đất trống phía bắc huyện Ôn Nhạc, hơn năm mươi dị nhân đã gặp mặt Ngô Húc Đông, nhìn lướt qua năm dị nhân S cấp, hắn mở miệng nói:- Đầu lĩnh của dị nhân, linh thể của huyện Ôn Nhạc là một dị nhân S cấp trung đoạn, dưới tay hắn còn có một linh thể tương đương S cấp sơ đoạn, cùng một dị nhân AA cấp cùng một nhóm dị nhân A cấp.
195 - Giương đông kích tây?Đường Thái Nguyên thoáng sững sờ, sau đó lắc đầu nói:- Không không không, sao có thể xem là giương đông kích tây đây? Đây gọi là đánh bại từng nhóm! Giải quyết xong nhóm các ngươi, chúng ta tiếp tục đi giải quyết nhóm tiếp theo, tuy nói xung đột chính diện thì thực lực chúng ta không bằng các ngươi, nhưng đám ngu xuẩn các ngươi bị phân thành từng nhóm nhỏ, bởi vậy…ngày chết của các ngươi cũng tới!- Hừ, trâng tráo!Ngô Húc Đông há mồm trào phúng, trên thực tế hắn đã lấy ra máy truyền tin, điều chỉnh xong kênh, lớn tiếng nói:- Ngươi cho rằng phân tán chủ lực của chúng ta, tiếp tục dẫn dụ chúng ta đến chỗ chứa nước Thương Khê này là có thể dễ dàng giải quyết chúng ta sao? Người trẻ tuổi, ngươi quá cuồng vọng!Thanh âm Ngô Húc Đông rất lớn, lời của hắn cũng truyền qua máy truyền tin rơi vào trong tai nhóm người Bạo Liệt Nữ, vì thế tin tức nhóm người Ngô Húc Đông bị vây tại chỗ chứa nước Thương Khê cũng thuận lợi truyền ra ngoài.
196 Cuộc đại chiến hoa lệ nóng nảy vẫn còn tiếp tục, lưu quang đủ màu sắc bay đầy trời, đem cả phạm vi vài trăm thước tại Thương Khê chiếu sáng như giữa ban ngày, nhóm người Hình Tuấn Phi cùng nhóm người Ngô Húc Đông đánh nhau phi thường náo nhiệt, nhưng theo thời gian trôi qua, cảm xúc bất an trong lòng Ngô Húc Đông ngày càng thêm rõ ràng.
197 - Hình Tuấn Phi, Đường Thái Nguyên, Tống Lâm Lập, Sở Minh Hiên. Nhìn lướt qua mười ba dị nhân đã tử vong, Diệp Dương Thành đưa mắt nhìn nhóm người Hình Tuấn Phi, nói:- Bốn người các ngươi lưu lại rửa sạch hiện trường, đem thi thể những dị nhân này xử lý sạch sẽ, những người còn lại theo ta trở về đi.
198 Trong vòng một đêm, thậm chí có thể nói chỉ trong mấy giờ ngắn ngủi, sáu gã dị nhân S cấp, bảy tên dị nhân AA cấp, cùng bốn mươi dị nhân A cấp toàn bộ mất đi liên lạc, điều này ở trong ba trăm năm lịch sử của tổ chức Dị Sát tuyệt đối là có một không hai!Ở trong một tiểu huyện thành bình thường, trước sau tổn thất bảy dị nhân S cấp, hơn mười dị nhân AA cấp, cùng thật nhiều dị nhân A cấp, B cấp, đồng dạng là chuyện chưa từng phát sinh đối với tổ chức Dị Sát, nhưng hiện tại lại liên tục xảy ra.
199 Dựa theo cách nói của Đỗ Nhuận Sinh, hiện tại nhà máy sản xuất vài loại tụ điện cho dù là giá thấp nhất, nhưng ra thị trường cũng đã tăng giá lên một đồng tám xu một cái, so với giá cả lúc ban đầu đã tăng lên hơn 30%.
200 Sáng hôm sau, Diệp Dương Thành gọi Đỗ Nhuận Sinh dẫn người đến kho hàng của nhà cung ứng họ Tôn, một hơi kéo đi một tấn titan, bắt tay chuẩn bị sản xuất.