861 Sau đó Cổ Thần thi triển Ngũ Hành Bản Nguyên Ấn, lấy lực lượng cái thế, trải qua ba ngày ba đêm điên cuồng oanh tạc, rốt cuộc cũng đánh rơi Ngọc Tiêu Thành trên hư không vạn trượng xuống dưới mặt đất.
862 Tuy nói con đường tu đạo vô cùng dài dòng xa xôi, không chỉ cần tu khổ luyện, không ngừng đột phá, thu được thọ nguyên càng nhiều hơn, thế nhưng nhân sinh bình phàm, nhất là tu sĩ, thọ nguyên dài tới mấy trăm, mấy nghìn năm, trong năm tháng dài như vậy, nếu như toàn bộ thời gian đều tiêu tốn trong điên cuồng tu luyện, sinh hoạt bình thường còn không bằng cuộc sống vài chục năm của phàm nhân thông thường, vậy có chút cái được không bủ nổi cái mất.
863 Bế quan tám trăm năm tại khu vực thời gian gia tốc gấp mười lần, thời gian trong tiên giới Cổ Hoang mới chỉ qua tám mươi năm. So với tám mươi năm trước, thưc lực của Cổ Thần đã có sự biến hóa cực lớn, tám mươi năm trước Cổ Thần có thực lực ngang tài ngang sức với chư tử đại tiên hợp đạo thành công, mà hôm nay, cho dù là chư tử đại tiên hợp đạo thành công cũng không nhất định là đối thủ của hắn, kết quả thắng bại như thế nào cần phải thực sự trải qua một cuộc tranh đấu với chư tử đại tiên hợp đạo thành công mới có thể khẳng định được.
864 - Lực lượng lôi kiếp lĩnh tụ phải độ quả thực quá mức kinh khủng, đồng thời kéo dài không dứt, giống như vô cùng vô tận, như vậy mà lĩnh tụ vẫn có thể dễ dàng độ kiếp, thực lực của lĩnh ngộ thực sự quá mức thông thiên, ta xem lực lượng của lôi kiếp này cho dù là chư tử đại tiên hợp đạo thành công cũng không nhất định có thể ứng phó được…- Lĩnh tụ đã có thể sáng tạo thế giới, hủy diệt thế giới, so với chư tử đại tiên hợp đạo thành công khẳng định còn lợi hại hơn, hầu như đã có thể so sánh với cường giả cái thế Hợp Đạo hậu kỳ rồi.
865 Ba ngày đêm trôi đi, lôi kiếp trên bầu trời rốt cuộc cũng có biến hóa. Khuôn mặt đen kịt trên bầu trời đột nhiên trở nên linh động hơn rất nhiều, tựa hồ nhiều hơn một cố cảm giác tức giận, giống như tử thi hoàn hồn.
866 Côn Ngô Tiên Đế xoay người lại, khuôn mặt vô cùng già nua hoàn toàn rơi vào trong mắt Cổ Thần. Trên mặt không còn một chút nhuệ khí và phong mang ngày xưa, còn lại chỉ là tử khí trầm trầm tuổi xế chiều.
867 Côn Ngô Giới là một thế giới độc lập, tất cả pháp tắc bên trong đều là do Côn Ngô Tiên Đế sáng lập, giống như một vũ trụ hoàn toàn mới, vũ trụ này không lớn, chỉ có kích cỡ trăm trượng, so với không gian tiên giới nhỏ hơn rất nhiều lần.
868 Hơn ba nghìn vạn dặm, đủ cho hai người liều mạng công kích hơn trăm lần, trách không được Côn Ngô Tiên Đế bị thương nặng như vậy, ngay cả thọ nguyên cũng bị tiêu hao hết.
869 Trong lúc nhất thời, thánh địa Ngũ Hành phong quang vô hạn, toàn bộ tiên giới Cổ Hoang không ai không biết, không người không hiểu, người người đều lấy việc bái nhập vào thánh địa Ngũ Hành làm vinh quang.
870 Một ngày một đêm thay nhau trôi qua, Cổ Thần sinh hoạt trong thánh địa Ngũ Hành, trải qua sinh hoạt bình thường củng với tứ nữ Hư Tử Uyên, Tiểu Bạch, Mông Tiên Âm, Tự Ngọc, ngày ngày tuy rất bình tĩnh, nhưng mười phần hạnh phúc, khoái hoạt.
871 Cho dù tâm trí kiên định như Cổ Thần, hồi tưởng lại chuyện cũ trước đây, trong lòng cũng có đầy đau khổ, ý niệm muốn chìm vào trong khổ hải, huống chi là người thường.
872 Thanh âm to rõ, phá vỡ trời xanh, sóng âm từ trong miệng hắn truyền đi, khuếch tán bốn phương tám hướng, một chữ Bàn xuất hiện trong bầu trời, lớn tới nghìn dặm, giống như khác dấu kim câu, chấn động lòng người.
873 Lấy được Đại Hồn Kinh, Cổ Thần thu hồi bàn tay, lúc này Thi Giáp Lão Nhân mới cảm thấy áp lực bốn phía không còn, toàn thân hắn đã toát mồ hôi lạnh đầm đìa.
874 Vu Thần khi còn ở tiên giới Cổ Hoang chính là một đại cường giả cái thế Hợp Đạo hậu kỳ, ngoại trừ mấy vị đại đế cùng với mấy người đếm được trên đầu ngón tay, thời đại thượng cổ không có người nào vượt qua được Vu Thần.
875 Vu Thần cũng chỉ là tu sĩ Hợp Đạo kỳ, đồng thời còn là tu sĩ nhân tộc, thọ nguyên không vượt qua 12960 năm, theo thời gian trôi qua, hắn phải đi tìm con đường trường sinh, tiên độ phàm gian, thế nhưng hận ý trong lòng hắn đối với cổ vu tộc lại khiến hắn không cam lòng vứt bỏ mọi thứ.
876 Phương pháp cụ thể kia chính là Cổ Thần hợp đạo, hắn đã tìm được phương hướng rồi, then chốt là hợp đạo như thế nào, làm sao trên con đường bị chia cắt này xây lên một con cầu, kết nối với con đường tu đạo phía trước.
877 Hồi tưởng lại những chuyện trước đây, Vu Nguyệt lẻn vào cổ vu tộc, tìm kiếm truyền nhân Chiến thần, lúc đó còn biến thành vu sĩ nói chuyện nhiều với Cổ Thần, nhưng lúc đó Cổ Thần nhận ra Vu Nguyệt, Vu Nguyệt lại không nhận ra hắn, hiện tại nghĩ đến, khiến Vu Nguyệt có chút cảm giác đỏ tận mang tai.
878 - Chuyện gì?Vu Nguyệt hỏi. Cổ Thần trả lời:- Chúng ta hợp thể âm dương, thuần dương khí trong cơ thể ta không thể tương dung với bất cứ vật thể gì, mà xử nữ nguyên âm lại trăm phần trăm tương dung với nam thân, ta muốn mượn xử nữ nguyên âm của nàng, nhìn xem có thể dung hợp thuần dương khí, để ta thu được lực lượng âm dương hợp nhất, hoàn thiện đại đạo của ta.
879 Nếu như Cổ Thần hợp đạo thành công, bàn chi đại đạo, âm dương đại đạo đại thành, Bàn Cổ Phiên mới là chân chính ẩn chứa đại đạo, tùy tiện thả ở nơi nào cũng có thể tồn tại bất diệt, thiên địa hủy diệt cũng vĩnh tồn bất diệt.
880 Bàn Cổ Phiên có ẩn chứa bàn chi đại đạo, âm dương đại đạo, càng ẩn chứa huyền cơ ngũ hành đại đạo, một khi vận chuyển có thể tự động vận chuyển, sinh sôi không ngừng, tự động thu thập tất cả ý niệm sinh linh vạn vật bị hủy diệt sinh mạng trong thiên kiếp ngũ hành.