661 Tàng Khôn Huyền và chư tử thế gia cường giả nghe xong giận dữ, đều từ trong sinh tử bí cảnh đi ra, thề phải bầm thây đoạn, trừu hồn, luyện kiện. Tổng cộng chín vị Độ Hư cường giả, Hư Không kỳ một người Tàng Khôn Huyền, Giá Vụ hậu kỳ năm người là Hầu Vô Nghiệp, Hạ Phi Viễn, Thương Chính Thu, Thương Chính Lam, Trịnh, ba người Giá Vụ trung kỳ: Hầu Vô Hành, Hạ Phi Trác, Trịnh Diệc Tường.
662 Phạm vi Đồ Yêu Cốc rất lớn, nam bắc dài gần trăm vạn dặm, rộng gần bảy mươi vạn dặm, muốn tìm kiếm Chu Tiên Thảo, cực kỳ khó khăn, nếu như tinh tế dò xét từng tấc đất, phương viên mấy mươi vạn dặm Đồ Yêu Cốc, chỉ sợ không có một năm, sẽ không xem xét xong.
663 Tên Giá Vụ kỳ cường giả đã thuấn di đến khoảng cách trăm dặm. Cổ Thần hét lớn một tiếng:- Người đến là người phương nào?- Trịnh gia Trịnh Diệc Tường, Cổ Thần, ngươi là đồ nghịch tặc, dám giết cường giả của tam đại thế gia, hôm nay lão phu đến đây, là vì muốn lấy mạng chó của ngươi.
664 Ba quyền trước chưa tiêu tán, ba quyền sau đã lại tới. Thương Chính Thu vừa mới hóa giải ba quyền đầu của Cổ Thần, lại bị ba quyền cương sau bắn trúng, thân thể bị chấn nổ lui về phía sau.
665 Hai cái Càn Khôn Trạc cách thi thể Thương Chính Thu không xa. Tràng diện làm cho hắn có cảm giác tựa hồ hung thủ đã lấy vật phẩm bên trong, cao chạy xa bay, Thương Chính Lam không có suy nghĩ nhiều, lại rơi vào bên cạnh thi thể Thương Chính Thu.
666 Hầu Vô Hành nghe được phía sau liên tục sáu tiếng bạo hưởng kinh thiên, vừa quay đầu nhìn, cách xa năm, sáu nghìn trượng, mơ ôồ thấy được Hạ Phi Trác bị sáu đạo quyền cương của bắn trúng, một tiếng bạo hưởng, song chưởng đứt đoạn, hóa thành huyết nhân.
667 Lần này dưới sự dẫn dắt của hắn, lại có thêm năm vị cường giả Độ Hư của Chư Tử thế gia chết trong tay Cổ Thần nữa, chuyện này đã khiến cho lửa giận trong lòng Tàng Khôn Huyền phun trào như núi lửa, sát ý trong lòng đối với Cổ Thần đã dâng lên đến tột đỉnh!Thấy Cổ Thần chợt biến mất, trong mắt Tàng Không Huyền hiện lên một tia lạnh lẽo, thân thể từ trên bầu trời nháy mắt đã lao xuống đất, nhập thẳng vào trong lòng đất.
668 Sâu hơn ba vạn trượng dưới mặt đất, Cổ Thần không ngừng lẩn trốn, Tàng Khôn Huyền ráo riết đuổi theo. Khoảng cách giữa hai người ngày càng giãn ra, từ năm ngàn dặm đến sáu ngàn dặm, bảy ngàn dặm… tám ngàn dặm… Dần dần đã kéo ra đến vạn dặm có hơn.
669 Không Gian Cấm Cố của siêu cấp cường giả Hư Không kỳ nhất thời phong ấn Cổ Thần tại giữa hư không. Cùng một lúc, bàn tay Tàng Khôn Huyền vỗ tới trước, cương khí tiên lực từ giữa lòng bàn tay phóng ra, hóa thành một bàn tay khổng lồ màu vàng đất hướng về phía Cổ Thần mà chụp đến.
670 - Muốn chiến liền chiến, cần gì phải dong dài! Lời của Bổn Vương chưa bao giờ lặp lại đến lần thứ haiÁnh mắt Ngọc Kình Vương lập tức bắn ra sát khí, nhìn chằm chằm Tàng Khôn Huyền:- Một! Hai!.
671 Cổ Thần đi ở phía sau, quy tu lão giả khẽ liếc mắt nhìn hắn, trong lúc đó cổ liền vươn dài ra một ít, quả thực là buồn cười. Với tư cách là nhân vật cao tầng trong Đông Hải Long Cung, quy tu lão giả này tự nhiên là nhận ra Cổ Thần.
672 Phía đông Nhạc Thủy Thành, dưới chân núi Linh Phù Sơn, mưa thu vào đầu đông lất phất rơi. Bạch chậm rãi mở cây ô ra, đi dưới cơn mưa phùn lất phất. hướng phía trong thành đi đến.
673 Ngao Liệt truyền âm nói:- Cổ huynh đệ, nhìn ngươi khí tức cuồn cuộn, thân thể cường đại, thực lực đã siêu việt Đằng Vân kỳ cường giả. Chỉ là, Thiên đình là thánh địa của Yêu Tộc.
674 Đã đến biên giới Phong Bạo Thâm Uyên, không thể tiếp tục phi độn. Trên bầu trời là vô số đạo long quyển phong(vòi rồng), loại nhỏ thì có đường kính vài trăm trượng, loại lớn thì đạt đến ngàn trượng.
675 - Làm sao có thể? Loại pháp bảo gì, lại có thể vượt qua cả Yêu Tộc chúng ta thượng đẳng Vô Thượng Tiên Bảo Thiên Đế Lệnh?Chúng cường giả tất cả đều kinh hô lên.
676 Vô luận Phong Bạo trên bầu trời Phong Bạo Thâm Uyên mãnh liệt đến cỡ nào. Lực lượng kinh khủng đến bực nào, Cổ Thần đều có thể cảm nhân được một luồng tự nhiên lực, dó là lực lượng của Thiên Đạo.
677 Oanh long long. . . . Hai đạo quyền cương va chạm vào nhau, một người chợt bắn ra xa. Hắc Xà Vương phun ra một ngụm máu tươi, thân thể bị đánh văng về phía sau hơn mười trượng.
678 - Cổ Thần sao ngươi lại tới nơi này?Phạm Âm nhìn Cổ Thần, trong mắt đầy vẻ mừng rỡ. Đôi mắt khẽ liếc qua, chợt thét lên kinh hãi- A. . . . ! Cổ Thần, ngươi đã bước vào Độ Hư Cảnh trong truyền thuyết rồi sao?Cổ Thần gật gật đầu, nói:- Mới bước vào không lâu trước, mà không gian này là chỗ quái quỷ nào thế? Côn Ngô Giới?Nhìn ba chữ cổ huyền phù trên cánh cổng bằng ánh sáng kia, Cổ Thần chợt suy nghĩ.
679 Cổ Thần lập tức nghĩ tới chuyện gì, giống như một đạo linh quang dọi sáng thiên linh, vô số chuyện quỷ dị trước kia, giờ phút này tựa hồ đã có đáp ánHắc y nhân hỏi:- Tiểu tử ngươi nghĩ tới điều gì?Mang tâm tình kích động, Cổ Thần hỏi:- Tiểu tử kiếp trước đã tử vong, có phải là do tiền bối cứu mạng?- Ngươi quả nhiên nhạy bén.
680 Côn Ngô Tiên Đế giơ chân lên, trực tiếp đi vào bên trong màn sáng, thân ảnh biến mất không còn thấy bóng dáng tăm hơi, thanh âm lưu lại bên tai Cổ Thần:- Liên Thiên sơn mạch, đỉnh Thiên Phong chính là cửa vào Thiên Đình, đem trận pháp dung nhập vào bên trong chỉ cương của Phá Thiên chỉ, nhất chỉ tức pháCổ Thần hoảng sợ, đem trận pháp dung nhập vào bên trong chỉ cương, Cổ Thần mới là lần đầu tiên nghe thấy, thấy những điều chưa hề thấy, cho dù là nghĩ qua thôi cũng đã bủn rủn rồiVới tư cách là một trận pháp tông sư, Cổ Thần tự nhiên là biế rõ uy lưc của trận pháp có bao nhiêu cường đại.