41 Editor: Thủy Nhược Lam
Loại cảm giác này so với xem phim kinh dị còn đáng sợ hơn vạn lần.
Tôi thử dùng thái độ hợp lý để giải thích cho hành động của Caledon Hockley, lần đầu tiên gặp mặt tôi đụng phải anh thiếu chút nữa thì chảy máu, lần thứ hai gặp mặt chính là bắt kẻ trộm.
42 Editor: Thủy Nhược Lam
Tôi thử phân một chút tinh thần nhìn anh, dùng ánh mắt im lặng dõi theo, quan sát anh từ đầu gối đến hai tay đặt trên ghế dựa.
43 Editor: Thủy Nhược Lam
“Anh hẳn là nên trói cả chân em lại. ” Cal khó chịu ôm miệng mình, dáng vẻ vừa đáng thương vừa quẫn bách. Anh đứng ở cuối giường, dựa vào trụ giường,màn giường rũ xuống bên người anh, anh không kiên nhẫn hất màn giường ra đi qua một bên.
44 Editor: Thủy Nhược Lam
Cal từ trên thảm đứng lên, loạng choạng đi đến cái bên cạnh cái bàn, tay chống xuống ghế da màu đỏ ngồi xuống. Động tác anh chậm chạp làm tôi thấy chua sót, tôi kì thực cảm thấy anh có thể đến phòng y tế nhờ một bác sĩ khám cho, động tác vừa rồi của tôi hình như hơi không lưu tình thì phải.
45 Editor: Thủy Nhược Lam
Tôi quyết định vứt mấy vấn đề quỷ quái này sang một bên, bây giờ ở trên RMS Titanic ngày mười năm thì thuyền sẽ chìm, đếm ngón tay, không đến ba ngày.
46 Editor: Thủy Nhược Lam
“Mày có tin hay không tao có thể ném mày xuống biển, không ai biết mày biến mất như thế nào, Jack Dawson tiên sinh?” Cal kéo cổ áo Jack, hung tàn gằn từng tiếng nói với hắn, “Mày chỉ là con chuột đến từ khoang hạng ba, mày không có bản lĩnh được đứng ở chỗ này, mày có thể cho cô ấy cái gì? Cái gì cũng không có để cho, cái gì cũng không thể cho.
47 Editor: Thủy Nhược Lam
Trên hành lang màu trắng khoang thượng đẳng, tôi và Jack dáng vẻ vô cùng thê thảm, tuy nhiên do thời gian đã quá muộn, cho nên không có dọa đến hành khách khác.
48 Editor: Thủy Nhược Lam
Tôi đương nhiên không thể nói là tôi biết Dự Ngôn Thuật, hoặc là tôi xuyên không đến. Nói như vậy ai cũng sẽ nhìn tôi như tên điên, chỉ có thể lấy cái âm mưu kia của Cal ra để lừa người.
49 Anh điên rồi, Caledon Hockley cảm thấy mình triệt để điên rồi.
Anh căn bản không thể giải thích cảm giác này, lúc anh nhìn thấy cô gái kia chạy xuống cầu thang đến sàn tàu, đầu óc anh như quay cuồng, đợi đến khi phục hồi lại tinh thần thì anh đã chạy đến chỗ cầu thang, liều lĩnh muốn bắt lấy cô gái kia.
50 Editor: Thủy Nhược Lam
Đầu óc anh có thể tính toán nhiều thứ, anh có thể đem bất cứ thứ gì chuyển thành tiền tài. Đó là một thói quen, tuy ở trên bàn cơm hoặc trong yến hội anh không nói ra điều này.
51 Sau đó Jack quay đầu nói với người dễ khơi thông là Rose, "Cô có gặp cô ấy rồi? Có thể nói với tôi, cô ấy ở chỗ nào không?" Vốn Jack còn muốn lấy ra bức tranh mình vẽ Emily, cho Rose phân biệt.
52 Editor: Thủy Nhược Lam
Hôm nay là ngày mười hai tháng tư, hành trình ngày thứ ba của RMS Titanic, trên đỉnh đầu tôi một đống thứ loạn thất bát tao và bộ váy không hợp thân, ngồi ở gian phòng xa hoa của Caledon Hockley ăn bữa sáng.
53 Editor: Thủy Nhược Lam
“Hoặc là anh bảo người giúp việc làm đồ ăn cho em, em có muốn uống trà không?” Anh hỏi là hỏi như vậy, giây tiếp theo đã quyết định luôn, “Em sẽ thích.