421 Bầu trời xám xịt, mây cuồn cuộn đôi khi có tia chớp rít gào qua. Sấm đánh ầm ầm, tầng mây nặng trĩu đè ép, cho người cảm giác nặng nề. “Chữ âm là bởi vì năm đó phát hiện nơi này tràn ngập tử khí.
422 Tô Minh mỗi đi một bước đều rất cẩn thận. Hắn đi là nơi đa số cây cối không dày đặc, vậy thì tốc độ sẽ chậm nhiều. Thiếu nữ không dám mở miệng, nhưng trong lòng băn khoăn về tu vi của Tô Minh, chẳng qua ấn tượng của cô với Tô Minh, bộ dạng tóc đỏ cực kỳ sâu.
423 Lại qua năm ngày, Tô Minh dẫn theo thiếu nữ và thiếu niên đi ra khỏi rừng cây, trên đường họ không gặp chút nguy hiểm, đặc biệt là mấy ngày cuối tốc độ Tô Minh nhanh hơn khiến thiếu nữ bớt đi bực bội nhưng tâm trạng vẫn rất nặng nề.
424 “Thiên Đài thuyền của Thần Đài bộ lạc, là một trong các đại bộ lạc của Vu tộc ta. Con thuyền này nổi tiếng như cồn, nghe nói nếu phát động hết tốc độ thì có thể so với đỉnh Hậu Vu, lực lượng phòng ngự rất cường, vũ khí thông hành tốt nhất đi nơi nguy hiểm.
425 Sau lưng gã thiếu niên cánh tay phải khô héo ánh mắt nhìn Tô Minh không còn lạnh lùng mà có sự tò mò. “Mặc ta chẳng qua may mắn chút thôi. Nếu Nam Cung huynh cẩn thận quan sát thì cũng có thể thấy ra manh mối.
426 Tô Minh thầm cười khổ, tuy rằng mang mặt nạ nên không lộ vẻ gì. Hắn biết cô gái này, chính xác hơn là hắn từng thấy mặt cô. Cô ấy là người Vu Thần Điện khi Hồng La lão tổ khống chế Tô Minh thì gặp gỡ, cuối cùng bởi vì cô gái không đủ âm khí nên không dùng Âm Loan Tòng Long thuật với cô.
427 Lúc này đám người đã tới góc hẻo lánh Vu thành, đằng trước là nhà trọ bề ngoài trông rất bình thường. “Đến rồi, Mặc huynh, mỗi lần ta đến đều sẽ ở đây.
428 “Các ngươi dựa vào cái gì làm vậy! Ta không đi chọc các ngươi, gốc thảo dược là chúng ta trả tiền rồi, rõ ràng các ngươi cưỡng ép lấy đi!”“Tu vi của các ngươi rất cao, khi dễ ba đứa trẻ chúng ta không thấy xấu hổ sao?” Lan Lan mặt đầy tức giận, bây giờ cô cũng sợ lắm chứ.
429 Nghe xong lời nói lạnh lùng của Tô Minh, mắt người phụ nữ lóe sát khí. Bà đã nói ra tên bộ lạc của mình, thậm chí là cúi thấp người không muốn ở đây chọc một người miễn cưỡng xem như cường giả.
430 “Nam Cung Ngân, hắn giết ba hộ vệ của ta!”Nam Cung Ngân nghẹn lời, đang lo lắng nên nói làm sao thì Tô Minh cười cười nói. “Nam Cung huynh, việc này ngươi không cần tham gia, chăm sóc hai đứa trẻ này giúp ta, chờ ta giải quyết xong chúng ta tiếp tục đi uống rượu.
431 “Tộc thúc, người này…” Người phụ nữ thấy ông lão đến rốt cuộc thở ra hơi dài, đang định mở miệng nói chuyện. “Câm miệng!” Ông già đầu bạc hừ lạnh, giọng như tiếng sấm nổ khiến người phụ nữ run lên, cúi đầu không dám phát ra tiếng.
432 Nhìn nụ cười của Tô Minh, Thiết Mộc nhướng mày. Chẳng những là lão, tất cả người dưới đất đều dấy lên nghi ngờ bởi lời nói và nụ cười của Tô Minh. Đối diện một Chiến Hậu Vu, dù Tô Minh biểu hiện ra không thầm thường, nhưng chỉ vẻn vẹn là thế thôi, hai người căn bản không thể so sánh.
433 Bây giờ lão có chút hối hận, rất tức giận người phụ nữ gây phiền phức. Nhưng hôm nay không phải lúc nghĩ nhiều, lão phải nhân lúc đối phương không nói ra lai lịch và bộ lạc, trước tiên giết chết hoặc trọng thương rồi tính.
434 Hưng phấn nhất phải tính đến Lan Lan. Cô nhìn Tô Minh, mắt lóe tia sáng kích động. Giây phút này Tô Minh ở trong mắt cô chính là người thủ vệ mạnh nhất.
435 ‘Tuy Mặc Tô mạnh nhưng một khi mình lấy được Cửu Âm Linh tầng thứ tư hoặc thứ năm là có thể ngang bằng, hoặc vượt trên hắn!’ Nam Cung Ngân tràn đầy tự tin, hừng hực ý chí.
436 Pho tượng tỏa ra khí thế vượt qua những đồng loại ngọn núi thứ nhất, chẳng những thân hình to lớn hơn, còn tràn ngập cảm giác khiến người kinh sợ. Thân thể chằng chịt vết thương toát ra năm tháng.
437 Ông lão ngây ra. ‘Ngươi có Thanh Trần Dược?’Tô Minh lùi vài bước nhìn pho tượng, trong đầu hắn vang vọng giọng như sấm của đối phương. ‘Không biết cần ngươi bảo vệ thì phải mất bao nhiêu Thanh Trần Dược?’ Tô Minh phát ra thần niệm, vẻ mặt như thường.
438 Nam Cung Ngân ở một bên thấy hành động của Tô Minh cũng không quá để ý, theo gã thấy thì hắn chỉ muốn xem giá pho tượng. Dù pho tượng giá không cao nhưng không phải bất cứ ai đều có thể hiến tế được.
439 Bây giờ mới qua buổi trưa, trong lầu các tầng thứ hai thành tây, Ô Đa và Tô Minh ngồi bàn hai người nhìn bên ngoài con sông vòng quanh Vu thành, bên tai vang tiếng nước rì rào, nhấm nháp rượu có vị khác hẳn.
440 “Chung huynh có cách gì có thể từ tay những lão quái Hậu Vu tham gia phần hai đại hội đổ bảo lấy được Xích Thạch, số lượng còn không ít?” Qua một lúc Tô Minh từ từ hỏi.