1 Editor: Qin Zồ
Đàn ông bốn mươi, hoặc là phoáng khoáng trưởng thành, phong độ nhẹ nhàng, hoặc là đầu hói đáng khinh, bụng phệ đê tiện.
Thật không may, ngồi bên cạnh Tần Chân lại là vế sau.
2 Editor: Qin Zồ
Buổi trưa ở trung tâm, người đến người đi trước cửa cao ốc Hoàn Mậu nhiều vô số kể, phần lớn là nhân viên làm việc ở trong công ty, hoặc là vừa ăn cơm xong, hoặc là chuẩn bị ra khỏi cửa đi ăn.
3 Editor: Qin Zồ
Lúc Phương Khải cầm album triển lãm đồng phục mùa mới nhất đi vào văn phòng, trong đại sảnh như nổ tùng.
“Trời đất, mau nhìn đi, trợ Lý phương cầm theo một đống ảnh đi tìm tổng giám kìa!”
“Phì, bà nói xem lần này tổng giám sẽ chọn màu gì?”
“Tui cược tiền tăng ca tháng nay, màu vỏ quýt! Tháng trước anh ấy chọn bộ âu phục màu vỏ quýt, tháng này tổng cộng mặc ba lần, phá kỷ lục luôn rồi!”
“Đúng thật là bị mù rồi, cái màu chói như thế mà cũng dám mặc đi ra ngoài… Nhưng mà làm sao bây giờ, vì cái gì mà tui vẫn cảm thấy là anh ấy rất đẹp trai cơ chứ? Trời ơi tui cuồng ảnh quá rồi!”
Phương Khải bước vào văn phòng, đem xì xào bàn tán ngăn cách ở bên ngoài cửa, sau đó cầm tập album đưa cho Trình Lục Dương xem.
4 Editor: Qin Zồ
Khi Tần Chân nhận được điện thoại của Phương Khải thì đã là chuyện của một tuần sau khi xảy ra sự cố đâm vào đuôi xe.
Lúc ấy cô đang dẫn một khách hàng lông rùa* xem căn nhà cấp bốn, nói đến miệng đắng lưỡi khô cũng vẫn không thể khiến khách hàng vừa lòng, đang định kiếm cớ vào toilet tự cổ vũ bản thân trong gương thì di động vang lên.
5 *Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.
Editor: Qin Zồ
Khi Trình Lục Dương quay trở lại văn phòng, Phương Khải cầm túi hồ sơ màu đỏ đã được Triệu tổng thẩm duyệt qua đi vào, truyền đạt lại ý kiến của Triệu tổng, rồi chuẩn bị đi ra cửa thì kết quả bị tổng giám đại nhân gọi lại.
6
Editor: Qin Zồ
Uploader: Tiểu Thiếp
Lúc xuống xe, Trình Lục Dương còn “tốt bụng” dặn dò Phương Khải một câu: “Nhớ phải tự bảo vệ bản thân, đừng có không biết suy nghĩ, bị người ta ăn lại còn phải kiếm tiền thay người ta.
7
Editor: Tiểu Thiếp | Beta: Qin Zồ
Trong quán lẩu, Phương Khải và Tần Chân đưa mắt nhìn nhau, Phương Khải rút từ trong túi tiền ra mấy tờ bác Mao, khóc không ra nước mắt nói: “Xin lỗi, tôi phải đi trước rồi, bữa ăn hôm nay rất vui vẻ, lần sau có cơ hội thì đi nữa.
8
Editor: Thiếp | Beta: Qin Zồ
Hai cha con Trình Lục Dương Trình Viễn Hàng lại cãi nhau ầm ĩ.
Nguyên nhân là lúc về nhà ăn cơm, Trình Viễn Hàng vô cùng mất hứng chỉ trích Trình Lục Dương không hiểu tình hình, “Con gái người ta chủ động tiếp cận mày, mày lại chẳng chịu chừa mặt mũi, lại còn sĩ diện với người ta, tính khí thiếu gia làm xằng làm bật, cũng phải ngẫm nghĩ người ta cũng là người có uy tính danh dự, sao mày lại có thể bày ra mặt lạnh như thế được hả?”
Trình Lục Dương đặt đũa xuống, không chút để ý nói: “Con sĩ diện? Cô ta đến công ty tổng cộng bốn lần, lần đầu thì nói bề ngang tay vịn cầu thang tầng một lên tầng hai không chính xác, không hợp với độ dài tay cô ta; lần thứ hai thì nói vị trí bồn cầu trong WC không đúng, không đủ ánh sáng để đọc sách; lần thứ ba nói độ cao cầu thang không bình thường, con không cân nhắc về chiều cao của cô ta, lúc bước lên mất nhiều sức lực; lần thứ tư nói là phải thiết kế chỗ bàn ăn trong nhà ăn, cô ta muốn đặt bàn dài kiểu Pháp dành cho mười hai người … Rốt cuộc là ai sĩ diện?”
Trình Viễn Hàng bị nghẹt thở, trên gương mặt không nén được nhận, sau một lát sắc mặt khó coi nói: “Dù thế thì con cũng không thể bảo người ta hoặc nhịn hoặc thay người được! Ba nói con đấy, cái tôi lớn như thế, cũng không phải không biết trên thương trường khó tránh khỏi việc xã giao, con gái bảo bối của Chu Tòng Vĩ coi trọng con, con cũng phải cho người ta chút mặt mũi, đến gần với con bé hơn, ba thấy nó cũng khá xinh, tuổi cũng thích hợp với con… Nếu mà thật sự không thích, thì qua một thời gian sau lơ đi là được, như vậ không tích cực hơn sao? Huống ba cũng đã đồng ý bác Chu con rồi, con không nể mặt con bé, thì ba phải xuống đài thế nào đây?”
Trình Lục Dương lập tức nghĩ đến anh trai Trình Húc Đông của hắn, dù không phải là chân truyền của Trình Viễn Hàng, thì dựa sự khéo léo tinh tế đối đãi với người ngoài, hẳn là cũng có thể mở rộng mạng lưới nhân tế cho tập đoàn Viễn Hàng?
Từ nhỏ đến lớn, điều hắn không muốn nhất là trở thành hình bóng của Trình Húc Đông, thế là miễn cưỡng cười: “Nếu ba đã đồng ý với bác Chu, thì ba đi mà hẹn với con gái ông ta, người đồng ý với ông ta không phải con, nếu ba thấy hứng thú thì tự mà đi.
9
Editor: Thiếp | Beta: Qin Zồ
Cái gọi là đơn hàng lớn, thật ra chỉ là một tai họa bất ngờ.
Tần Chân đứng ngoài phòng làm việc gõ cửa, nghe thấy giọng nói dịu dàng của Lưu Trân Châu mà trước giờ chưa từng dùng: “Mời vào.
10
Editor: Thiếp | Beta: Qin Zồ
Âu Đình với La Lune hợp tác tiến triển rất thuận lợi, gần nửa tháng sau, căn nhà được thiết kế trang hoàng dựa theo bản thiết kế của Trình Lục Dương cuối cùng cũng làm xong.
11
Editor: Thiếp | Beta: Qin Zồ
Đầu móng tay Tần Chân như đã cấu vào tim, cảm giác đau đớn từ từ lan truyền, nhưng nỗi đau này hoàn toàn chẳng là gì so với cảm giác nhục nhã mất mặt trước kẻ khác.
12
Editor: Thiếp | Beta: Qin Zồ
Ngay khi cô bước đi theo hướng ngược lại, thì cái cục nợ âm hồn bất tán kia cũng bám theo.
“Quản lý Tần.
13
Editor: Thiếp | Beta: Qin Zồ
Sau khi Trình Lục Dương nói chuyện xong với bác sĩ, liền mặt đen đi đến phòng vệ sinh.
Tần Chân nghe thấy tiếng bước chân dần đi xa mới xấu hổ thò đầu ra, mặt đỏ tía tai tìm di động.
14
Editor: Thiếp | Beta: Qin Zồ
Bà thím đã đi, Tần Chân lại khôi phục trạng thái bựa cô nương trâu bò.
Đầu tiên là nhân ngày nghỉ bệnh cuối cùng cùng cô bạn chí cốt Bạch Lộ xông pha vào các cửa hàng, đỏ máu một phen, sau đó lại đến từng quán ăn bình dân bên đường.
15
Edit: Thiếp | Beta: Qin Zồ
Không phải là chưa nghĩ đến cảnh tượng một ngày nào đó gặp lại, thậm chí dù không ở bên nhau, cô cũng đã từng tưởng tượng ra anh sẽ bước về phía cô, mỉm cười gọi tên cô, như người bạn cũ lâu ngày không gặp.
16
Editor: Thiếp
Tần Chân chẳng hiểu gì cả.
Cô thử suy đoán tâm ý của Trình Lục Dương, thế là mở miệng hỏi hắn: “Có phải tôi có chỗ nào –“
“Đi ra ngoài!” Lại một lần nữa, Trình Lục Dương gằn từng tiếng nói với cô, ánh mắt sắc bén tựa dạo găm.
17
Editor: Thiếp
Trình Lục Dương dùng cánh tay trái còn chưa tàn cầm theo một đống thuốc quay lại, thấy bên trong văn phòng, Tần Chân ngồi nghiêm chỉnh trước bàn nghe bác sĩ dặn dò.
18
Editor: Thiếp + Qin
Sáng ngày thứ hai, Tần Chân dậy từ sớm, thấy trong tủ lạnh không có đồ dự trữ nên liền xuống dưới nhà mua bánh bao và sữa đậu nành trong quán cho Trình Lục Dương.
19
Editor: Thiếp
Nhiều năm trước, những cô cậu học trò tuổi trẻ lúc tụm năm tụm bảy thì thường hăng hái hừng hực mà tám chuyện rôm rả, chẳng ai để tâm đến hình tượng, giương nanh múa vuốt cũng là dấu hiệu của tuổi xuân.
20
Edit: Heo Con Ủn Ỉn
Beta toàn bộ: Thiếp
Trong vòng 0,01 giây, trong đầu óc trống rỗng của Tần Chân xuất hiện vô số âm thanh.
Thể loại: Huyền Huyễn, Ngôn Tình, Xuyên Không
Số chương: 43