121 - Alo, nhị tiểu thư đấy à?- Tôi đây. Tiểu Ngốc Ngốc, anh ở đâu? Sao còn chưa về?- Tôi, tôi đang ở bên ngoài. Nhưng có chuyện gì vậy?- Ba tôi đã về rồi.
122 Lúc này, dì Mi đã nghe thấy tiếng động, nên ngẩng đầu lên. Sở Phàm vội vàng lảng tránh. Tuy nhiên cảnh xuân sắc vừa rồi cũng đã khắc sâu dấu ấn trong đầu hắn rồi – nội y màu lam, bộ ngực tuyết trắng cao cao phồng lên hai bên, tạo thành một khe rãnh ở giữa ngực trắng mịn màng.
123 Lúc này đột nhiên hắn hiểu được vì sao sư phụ luôn nói hắn vô duyên với cửa Phật, vĩnh viễn không thể xuất gia quy y được. Bởi vì Phật dạy rằng: nhất sa nhất thế giới, nhất thụ nhất bồ đề! Có nghĩa là: Theo quan niệm của Phật thì một hạt cát chính là toàn bộ thế giới, một thân cây cũng chính là bồ đề - cõi Phật.
124 Sở Phàm mồm thì bảo là phải nghỉ sớm, nhưng về tới phòng rồi trong đầu lại hiện ra thân thể trong suốt nuột nà của dì Mi, nghĩ đến hình ảnh phong tình khi cô thay quần áo, đồ vừa cởi tâm thần đã siêu thoát.
125 Trên đường phố như mắc cửi, một chiếc Cadillac Limousine chạy về hướng nhà hàng Phúc Nguyên Trà ở đường Thuận Phủ trong thành phố. Phúc Nguyên Trà là nhà hàng rất nổi tiếng ở thủ đô, không chỉ có hương vị trà thơm mát, quang cảnh xung quanh đẹp, phục vụ tốt, mà còn vì có các gian phòng nhỏ để dành cho khách hàng những không gian riêng tư bí mật.
126 Người ta thường nói thói quen tự nhiên, từ các hành động của Sở Phàm xem ra việc rình coi đã thành một thói quen của hắn rồi. Thường nói, hình dáng của người phụ nữ vào lúc sáng sớm khi mới tỉnh ngủ là mê người nhất.
127 “Người ta cũng chỉ như mới gặp gỡ, vì sao lại phải như gió thu giành quạt? Bình thường muốn thay đổi lòng dạ với cố nhân, nhưng lại nói do lòng dạ cố nhân thay đổi.
128 Phòng của Lâm Hiểu Tình và Giang Uyển Nhi ở trên tầng bốn. Bởi vậy Sở Phàm chạy lên chạy xuống một chuyến cũng đã mệt rồi. Đến lúc toàn bộ đồ đạc đã được chuyển lên phòng, cả người Sở Phàm đã đầy mồ hôi, chiếc áo sơ mi cũng ướt đẫm, mồ hôi trên trán toát ra to như hạt đậu.
129 Sở Phàm sau khi dừng xe liền gọi điện cho dì Mi. - Alô, Tiểu Sở. Cậu đến rồi sao?Thanh âm đầy quyến rũ của dì Mi truyền đến. - Tới rồi, ở ngay phía dưới quán cà phê.
130 - Tiểu Sở, ánh mắt của cậu không tồi nha. Ngay cả điểm tinh tế ấy trên quần áo của phụ nữ cậu cũng có thể nhìn ra. Điểm ấy chứng minh cậu có tiềm chất của một nhà thiết kế thời trang nổi tiếng.
131 - Tiểu Vân, nam sinh vừa nãy hình như có ý với cháu hả? Cái cậu nam sinh trông đẹp trai tức giận đó, các cháu biết hắn chứ?- Đẹp trai thì có mài ra ăn được đâu.
132 Lâm Phong đang ngồi trong phòng khách cùng Lâm Phi Dật và cha mẹ nói chuyện. - A Phong à, cháu đã lâu cũng không tới nhà chơi, có phải gần đây bận rộn lắm không?Mẹ của Lâm Phi Dật - Trương Mân hỏi.
133 - Sao lại có chiếc xe Mercedes-Benz đời S này ở đây nhỉ? Xe mới ghê, hay là có khách tới thăm?Nhị tiểu thư nhìn thấy chiếc xe thì ngạc nhiên hỏi. Lúc này, Trương bá đi tới, mỉm cười nói:- Nhị tiểu thư, chiếc xe này là của lão gia mua cho Tiểu Sở.
134 Lúc dì Mi cùng đại tiểu thư và nhị tiểu thư sóng vai đi vào quán bar Diêu Duệ, tất cả các quý ông trong quán ngay lập tức đình chỉ mọi động tác. Tất cả đều nhìn chằm chằm vào ba vị mỹ nữ.
135 Dì Mi, chị Mai và đại tiểu thư ngồi bên kia đang nói chuyện hết sức rôm rả. Sở Phàm thường đưa mắt nhìn về phía dì Mi, phát hiện tư thái khi cô uống rượu vang đỏ cũng rất mê người.
136 Bọn họ đưa dì Mi vào phòng xong, đặt cô lên giường. Nhưng trên người cô còn mặc váy, đi giày cao gót, tóm lại là không thể để cô ngủ như vậy cả đêm đúng không?Cho nên đại tiểu thư liếc nhìn Sở Phàm một cái, đôi mắt trong như nước tựa muốn nói lại thôi.
137 - Tiểu Sở, tôi đã sớm nghĩ bớt chút thời gian đưa anh đến khu thương mại Lam Cảnh xem xét một chút. Lần trước nghe anh nói mấy vấn đề liên quan đến khu này, tôi đã muốn tự mình thảo luận với anh về vấn đề này rồi.
138 Sở Phàm thì không sao, nhưng đại tiểu thư là một thiên kim tiểu thư, hơn nữa thân phận hai người lại quá khác biệt, Sở Phàm cảm thấy thế này không được.
139 Sở Phàm thấy dì Mi đi xuống không tự chủ được nhớ tới chuyện đêm qua, trong lòng hắn rung động. Hắn thấy mắt dì Mi lóe lên một tia khác thường, ánh mắt này có chứa một nụ cười giả tạo mà quyến rũ, khiến cho người ta khó mà biết được hàm nghĩa của nó.
140 - Sở Phàm đối với việc tiêu thụ khu Lam Cảnh có một vài ý tưởng. Vì vậy tôi mới mời anh ấy về làm phụ trách việc tiêu thụ khu Lam Cảnh. Dù sao việc tiêu thụ được hết chỗ hàng ế ở khu Lam Cảnh cũng là việc quan trọng nhất của công ty.
Thể loại: Xuyên Không, Ngôn Tình, Đô Thị, Dị Năng, Huyền Huyễn, Trọng Sinh
Số chương: 24