61 Sở Phàm mở một trang tư liệu cá nhân về Triệu Thanh, ở đó có ảnh của hắn, và còn có một đoạn giới thiệu. Triệu Thanh, Chủ tịch Công ty Trách nhiệm Hữu hạn – Tập đoàn Bất động sản Kim Khoa.
62 - Chiều hôm nay vào lúc hai giờ ba mươi đã xảy ra một vụ nổ rất lớn tại quảng trường phía tây tòa cao ốc Trung Hoàn. Theo lời khai của người chứng kiến, một chiếc xe hộp vốn đứng ở mé phía Tây của quảng trường đột nhiên phát nổ, hiện trường vụ nổ lập tức xảy ra hỗn loạn, cảnh sát và xe cứu thương đã tới ngay sau khi nghe được tin tức.
63 Một chiếc xe Mercedes-Benz màu đen chạy vào trong tiểu khu Hoa Viên, những bảo vệ của Hoa Viên khi nhìn thấy chiếc xe màu đen này đều đứng dậy chào, trên mặt lộ ra vẻ cung kính.
64 - Ba, uống chén trà đi ba. Trần Thiên Minh trừng mắt liếc Trần Tuấn Sinh một cái, trầm giọng nói:- Mày nhìn cái bộ dạng ăn chơi trác táng của mày xem, ngang ngược tự kiêu tự đại, tự cho mình là đúng, không coi ai ra gì, mày cho mày là ai? Mày là Thiên Hoàng lão tử sao? Cho rằng ba mày là Cục trưởng Cục Công an là thằng nhóc nhà mày có thể ngang ngược kiêu ngạo hay sao? Thằng ranh như mày cứ như vậy đi rồi một ngày nào đó sẽ không biết mình chết như thế nào đâu!Trần Thiên Minh nói xong phẫn nộ vung tay lên, trực tiếp hất chén trà trong tay Trần Tuấn Sinh sang một bên.
65 Bà lập tức hỏi tới:- Chuyện này sao lại có liên quan đến con gái của Kỷ Thiên Vũ?Trần Thiên Minh tức giận đáp:- Cái thằng ôn vật này ở trường cùng với thằng con lão Lâm Cường là tình địch đấy.
66 Sở Phàm vừa nghe thấy nhị tiểu thư bảo phải tắm rửa, không khỏi động phàm tâm, cảm giác máu nóng dâng lên. Đúng là lúc nhị tiểu thư mặc nội y cảnh xuân sắc tuyệt vời thật sự rất hấp dẫn, chẳng kém gì vẻ thành thục thân thể hoàn mỹ của đại tiểu thư.
67 Nếu nam nhân này là kẻ tài tử phong lưu thì như vậy chính là hợp với ý hắn. Trái ôm phải ấp, say cũng nằm trong lòng mỹ nhân, tỉnh lại lại tha hồ hoan lạc.
68 Đại tiểu thư vốn dĩ ngày mai còn phải đến công ty, nên nàng không định đi cùng. Nhưng lại lo lắng đến vấn đề an toàn của Tiểu Vân. Hơn nữa, nhị tiểu thư, Tô Phỉ và Trầm Mộng Lâm ra sức khuyên rủ nên cuối cùng nàng cũng đồng ý đi cùng họ đến Hào Thành hát karaoke, chơi bời một trận thỏa thích.
69 Sở Phàm dừng xe ở bãi đỗ xe rồi theo đại tiểu thư và nhị tiểu thư đi ra bên ngoài. Vừa lúc Tô Phỉ và Trầm Mộng Lâm cũng xuống xe. Tô Phỉ và Trầm Mộng Lâm đi trước dẫn đường.
70 Cái giọng kim trầm hùng tràn đầy cảm xúc lan tỏa trong phòng, lại kết hợp với âm rung thành thạo, tiếng ca sung mãn đầy kích động làm cho bốn mỹ nữ trong phòng đều si ngốc!Dưới ánh đèn, bóng dáng Sở Phàm càng tăng thêm nỗi thâm trầm tang thương, lại có vẻ chín chắn đầy mê hoặc!“Rốt cuộc thì đâu mới là con người thật của hắn? Vì sao mà mình không thể nhìn thấu hắn được!” Nhị tiểu thư si mê nhìn Sở Phàm, tiếng nói thầm thì như đang mơ.
71 Sở Phàm lén nhìn lên đúng lúc Trầm Mộng Lâm hung hăng trừng mắt lườm hắn. Trước mắt bao nhiêu người tay mình lại để trên bộ ngực mềm mại của người ta, cô ấy không giận hắn mới là lạ!Đại tiểu thư ngồi xuống trước,sau đó sửa sang lại quần áo xộc xệch, rồi sửa sang lại đầu tóc.
72 Cái tên bị Sở Phàm bắt được tay trong lòng run sợ, hắn ngẩng đầu lên hung hăng trừng mắt nhìn Sở Phàm rồi lập tức ngang ngược nói:- Buông ra!Sở Phàm vẫn thản nhiên cười, buông lỏng tay ra, tên kia sau khi rút tay về nhìn Sở Phàm như đang nhìn muốn ăn tươi nuốt sống hắn.
73 Năm tên thanh niên này có tên cầm chai bia, có tên cầm ghế, có tên lại giấu vũ khí trong lòng bàn tay, từ những hướng khác nhau tiến về phía Sở Phàm. Mắt tên nào cũng lộ ra hung quang, xem ra là muốn đánh cho Sở Phàm thành tàn phế luôn thì mới cam tâm.
74 Đầu tiên là nhị tiểu thư trực tiếp đá mạnh một cước vào vùng cấm của gã, gã thanh niên tóc vàng không kìm nổi đau đớn phát ra tiếng kêu thảm thiết giống như heo bị chọc tiết.
75 - Các bạn, không có việc gì rồi, các ngươi tiếp tục vui chơi đi. Lý Địch nói xong, lại quay lại Sở Phàm, giọng áy náy nói:- Anh bạn, thật sự xin lỗi! Các vị đến đây vui chơi lại gặp chuyện thế này.
76 Trong xe tràn ngập mùi u hương nhàn nhạt phát ra từ trên người đại tiểu thư. Mùi u hương phảng phất như hương vị hoa sen trong gió thổi tới, thanh đạm mà lại tao nhã!Sở Phàm thật ra rất hưởng thụ, mỗi một lần hô hấp đều hít cỗ u hương trên người đại tiểu thư vào đầy hai lá phổi sau đó trải qua một quá trình lọc khí mới lại thở ra.
77 Sở Phàm tắm xong đi ra thấy phòng của đại tiểu thư đã tắt đèn, chắc nàng đã nghỉ ngơi rồi. Nhưng trong phòng của Nhị tiểu thư đèn vẫn còn sáng, hơn nữa thỉnh thoảng lại loáng thoáng có tiếng nô đùa.
78 Người ta thường nói xuân mộng chỉ là ảo ảnh thoáng qua, không thể thành hiện thực được. Nhưng xuân mộng của Sở Phàm lại làm hắn phải thay quần lót, có lẽ đêm qua mộng xuân rất quá khích nha!Tỉnh lại rồi cũng không buồn ngủ nữa, hắn dứt khoát không ngủ tiếp, đánh răng rửa mặt rồi xuống lầu.
79 - Trương bá, chào bác. Vài ngày không gặp cháu thấy bác càng ngày càng khỏe ra đó!- Ha ha, Tiểu Tần, vào phòng trước đi. Giờ này đại tiểu thư còn chưa dậy.
80 Sau khi tới Đại học Yến Hoa, Sở Phàm nói với nhị tiểu thư:- Nhị tiểu thư, tôi có chút việc bận nên sẽ không đi học cùng cô được. Trước khi cô tan học, tôi sẽ chờ đón cô ở đây.
Thể loại: Trọng Sinh, Dị Năng, Ngôn Tình, Đô Thị
Số chương: 50