161 "Lậu trường hương long. Vân phi vô ảnh" âm thanh vang lên từng nhịp theo những ngón tay tiêm sấu. Vọng đoạn thiên nhai. (nhìn như cách xa tận chân trời) Tư niệm vô tận từ sâu trong đáy lòng theo tiếng đàn trào về, những tư niệm mà trong lòng không thể không thể phai mờ, còn có một tia ưu sầu cũng theo đó mà hiển hiện.
162 Hải Dương nhíu mày. nói: "Trưởng lão, vậy là ngài lợi dụng điểm yếu uy hiếp ta sao?" Vị Minh trên mặt toát ra một tia nhàn nhạt, thản nhiên mỉm cười: "Không, đương nhiên không phải, xin ngài trước hết hãy nghe điều kiện của ta như thế nào chứ? Điều kiện của ta chính là: Về người thừa kế của Đông Long Đế Quốc trong tương lai.
163 "Hảo tôn tử, bây giờ ta chính thức tin tưởng thành ý của con, nỗ lực khiến thiết Cầm Thành đi,ở một số trang bị nào đó, chỉ cần Mễ Lan có đủ, ta thậm chí có thể lén giúp đỡ các con, hiện giờ đối với các con mà nói, quan trọng nhất là sau mười năm sau khi Pháp Lam mở ra phong bế các con sẽ đối phó như thế nào.
164 - Tô Lạp, những ngày này ngươi đã đi đâu vậy, ta về Mễ Lan tìm ngươi nhưng phát hiện ngươi đã sớm đi rồi. Không biết tại sao nhìn thấy Tô Lạp trở về, Diệp Âm Trúc có một loại cảm giác đặc biệt an tâm, phảng phất tất cả những thống khổ lúc trước tiếp nhận trước giờ đều chưa từng phát sinh qua.
165 Bất đắc dĩ, đông long tứ tông tông chủ phải lui ra, và sự việc được quyết định như vậy. Diệp Âm Trúc thấy Vị Minh phối hợp như thế, trong lòng cũng thở phào nhẹ nhõm, hắn nói đúng, muốn cho song phương có thể chấp nhận lẫn nhau, điều quan trọng nhất là hòa hợp với nhau.
166 An Nhã nói: " Kỳ thật, Đức Lỗ Y tứ đại chủng tộc này còn không phải là tinh linh tộc chúng ta chung cực lực lượng. Muốn có được chung cực tinh linh cường giả, cũng phải đợi tánh mạng cổ thụ đề thăng tới tối chung vĩnh hằng chi thụ mới được, tới khi đó, tinh linh tộc lưỡng đại chung cực thủ hộ thần chúng ta tựu sẽ bị khí tức của vĩnh hằng chi thụ hấp dẫn đến.
167 Tử, Minh nhị đế cùng Cầm đế đại nhận đồng thời đi đến đây. Hai vị thần thú đại nhân đồng thời xuất hiện, mục đích chuyến đi này của Diệp Âm Trúc khiến Minh Huy có chút nghi hoặc, là cái dạng sự việc gì có thể khiến cả hai vị thần thú đại nhân xuất mã đây? Minh Huy cẩn thận hỏi: " Cầm đế đại nhân, Ngài lần này tới là.
168 Cho nên, vừa nghe được thanh âm của Diệp Âm Trúc, hắn vốn chuẩn bị thi triển sát thủ nhất thời thu trở về, song chưởng giơ lên hạ xuống, nhưng chân phải lại đi ra ngoài.
169 Áo Lợi Duy Lạp cười khổ nói: " Lam Địch Á Tư ẩn nhẫn quá lâu, trước giờ đều che dấu thực lực không phát. Âm mưu dự phòng từ vài chục năm nay trong nháy mắt bộc phát, làm cho toàn bộ chúng ta không ai ứng phó kịp.
170 "Thật sự phải lo lắng sao?" Một âm thanh lạnh như băng vang lên, kèm theo đó là tiếng bước chân mạnh mẽ vang vọng, một thân hình cao lớn từ bên ngoài đi vào.
171 Tài vụ đại thần Thác Nhĩ Đa nói: " Xin bệ hạ yên tâm, thần sẽ chú ý đến việc này. Trước một ít lương thực từ Ba Áp đế quốc đã đang trên đường vận chuyển đến Phật La rồi.
172 Xếp đặt như vậy không thể nghi ngờ là phi thường nghiêm mật , đáng tiếc cho dù Phật La thống soái có tinh minh như thế nào cũng không nghĩ được hậu cần bổ cấp trung tâm nghênh đóng khách nhân đầu tiên không phải đến từ mặt đất mà là lòng đất.
173 Khố Ni Đức hộ vệ thân binh ngơ ngác nhìn Cách Lạp Tây Tư với thân thể vô cùng cao lớn đang cùng bỉ mông cự thú hội hợp trên đường, lại nhìn khói đen ngập trời, lầm bầm nói: "xong hết rồi, hết thảy đều xong hết rồi, vốn tưởng rằng cũng không phải một nhiệm vụ khó khăn, ai có thể nghĩ đến, cũng gặp phải thú nhân đánh bất ngờ, chẳng lẻ, đây là báo ứng của Phật la? chúng ta phản bội Mễ Lan, thú nhân lại phản bội chúng ta.
174 Áo-lợi-duy-la cười gượng: "Ta nhớ chứ, tổn thất đó hiểm đến mức khiến gia gia ta phải thổ huyết. Bởi đó là đội long kỳ binh kiêu hãnh, cũng là át chủ bài của Đế quốc Mễ Lan chúng ta.
175 Trên đường bí mật tới Phật La tác chiến, Diệp Âm Trúc bất giác nhớ về lần trước. Lúc đó chuyện ăn mặc của chàng đều do Tô Lạp lo liệu. Được ăn những món Tô Lạp chuẩn bị với Diệp Âm Trúc là hạnh phúc.
176 A-đức-lí-an tin tưởng sâu sắc, Huyết Sắc vệ đội trong tay hắn là những chiến sĩ vô địch. Trong mọi hoàn cảnh, không có bất cứ lực lượng của quốc gia nào có thể cầm cự nổi.
177 Áo-lợi-duy-lạp đứng phía xa nhìn cục diện trước mắt, cười nhạt. Lúc này Áo-lợi-duy-lạp đang cưỡi trên lưng Bát cấp Thủy hệ Đại long, mắt như chim ưng nhìn từ trên cao xuống.
178 Loạt tên từ thần nỏ bắn ra bị khiên của đối phương chặn lại. Những quầng sáng màu đỏ máu từ bàn tay các Huyết pháp sư tỏa lan, trùm lên đội quân tiên phong của Phật La.
179 Nhãn thần Minh và Tử lại bừng lên vẻ cuồng nhiệt, đúng là những cường giả chân chính! Sức sống của dũng sĩ vô địch, trực tiếp lấy đất bằng làm vũ khí.
180 Nhìn nụ cười ngạo mạn của Diệp Âm Trúc, mười Long kỳ tướng Phật La rốt cuộc không nén nổi giận dữ, cùng hô vang lên một lúc. Mười người cùng ra tay, mười con cự long, mười cây thương sắc nhọn cùng tiếng gầm vang động kèm theo ánh hào quang rực rỡ xông tới.