21 Mấy ngày nay thân thể xuất hiện triệu chứng lạ, hồi sáng Lâm Duyệt Minh đã nghĩ có gì đó không thích hợp, cùng với lần mang thai trước thì phản ứng có vẻ tương đồng, chỉ là cậu không dám chứng thực chuyện này.
22 Ăn cơm tối xong, Lâm Tô cứ quấn quít lấy Lâm Duyệt Minh đòi cậu kể chuyện cho bé nghe.
Lâm Duyệt Minh kể chưa hết câu chuyện thì đã ngủ mất.
Lâm Tô lay lay bờ vai, đánh thức cậu dậy.
23 Hai đôi môi áp vào nhau, nhẹ nhàng, chậm rãi, chớp mắt, trong lòng như có dây cung đang từ từ được giương lên.
Cứ buông thả một lần đi vậy!
Thân thể từ từ mềm nhũn, Lâm Duyệt Minh dựa vào tường, ngẩng đầu đáp lại, hàm răng dần dần buông lỏng, ánh mắt cũng từ sự kinh ngạc ban đầu chuyển thành tĩnh lặng, nét cười trong ánh mắt chậm rãi tản ra.
24 Ăn cơm trưa xong, Lý Bác Học chủ động đưa ra trò chơi đố chữ.
Nhóc đưa bốn ngón tay hươ hươ trước mắt Lâm Tô, hỏi : “Mấy đây?”
“Bốn!”
“Tiếng Anh nói như thế nào?”
Lâm Tô vò đầu, “Tớ không biết.
25 Phòng khách Lý gia, chuông điện thoại vang lên.
Lý Tường Duệ một bước vọt tới bên điện thoại, cầm lên thì nghe được tiếng khóc đứt đoạn.
“Alo, tìm ai vậy?” Lý Tường Duệ nghi hoặc hỏi : “Ai đầu dây vậy?”
“Em trai mất rồi.
26 Lý Bác Học nghiêm túc nhìn Lâm Tô, bắt đầu vấn đề.
Hỏi : Cậu là do ba ba mình sinh ra, đúng không?
Đáp : Đúng vậy.
Hỏi : Như vậy hai người có thể chất giống nhau đúng không?
Đáp : Chắc là vậy.
27 Hoa viên, hồ bơi, ngôi biệt thự ba tầng lầu, phía sau là núi trước mặt là nước, biệt thự khí phái như thế Lâm Tô chỉ nhìn thấy trong TV. Cho tới bây giờ bé chưa bao giờ nghĩ một ngày kia mình cũng sẽ được ở trong một ngôi nhà đẹp như thế.
28 Chiến tranh của người lớn, Lý Bác Học không có hứng thú, cấp tốc ăn cho xong bữa rồi dẫn Lâm Tô rời khỏi nơi thị phi này.
Hai nhóc trước tiên đi chơi xích đu, thụt bi – a, sau đó chơi máy vi tính, Lâm Tô vẫn rầu rĩ âu sầu, tinh thần không lên nổi, hình như rất không vui.
29 Người xấu Lý Bác Học vì không để cho Lâm Tô đi tìm ba ba, đã đem tất cả những món đồ mà bản thân mình thích nhất ra mới tạm thời dỗ dành được bé.
Trong một đống lớn vật phẩm được cất kĩ kia Lâm Tô liếc mắt liền phát hiện ra cuốn nhật ký của mình.
30 Lâm Tô mới vừa đi vào phòng học mọi người liền phá ra cười.
Lâm Tô nhìn mọi người, có vẻ không hiểu.
Bạn học A đi tới, vỗ nhẹ vào đầu bé, “Đây là chỗ mà mấy thằng ngốc có thể tới sao? Có phải là đi nhầm phòng hay không?”
Bạn học B đập bàn cười to, “Vốn đã hơi ngốc, giờ thành ngu si luôn rồi!”
Bạn học C cười đến lăn xuống đất, “Đây là cái quái gì vậy? Nấm, dưa hấu, hay là cái nồi? Buồn cười chết đi được!”
Lâm Tô biết mọi người đang chê cười mình, nhưng lại không rõ nguyên nhân, cúi đầu đi tới chỗ ngồi.
31 Trước giờ học chiều, Lâm Tô nói với Lý Bác Học : “Chúng ta chơi trò người gỗ nhé. ”
Lý Bác Học hài lòng đáp lại, “Được, có điều ai thua phải bị phạt chịu không?”
Lâm Tô hỏi : “Hình phạt là gì?”
“Ai thua phải đáp ứng một yêu cầu của đối phương, không đước đổi ý đâu nhá!” Lý Bác Học cười như một tiểu hồ ly, trong lòng đắc ý thầm nhủ, nhóc ngốc đợi lát nữa phạt cậu hôn tớ một trăm cái! o(≧v≦)o
~~“Đồng ý!” Lâm Tô hô lớn : “Bây giờ chúng ta đều là người gỗ không được nói không được nhúc nhích!”
La xong, úp mặt lên bàn, không động đậy nữa.
32 Lý Tường Duệ cong lưng, đầu dán ở bắp chân, hai chân đứng thẳng tắp, thân thể gập xuống hoàn toàn, cánh tay ôm lấy chân, nghiêng đầu qua hướng về phía hai nhóc con vui vẻ.
33 Lâm Tô đối với việc tính toán rất trì độn, mượn chuyện đếm từ 1 tới 100 mà nói, bình thường chỉ cần giở chút thủ đoạn, bé sẽ quên mất mình đã đếm tới bao nhiêu rồi.
34 Champagne, hoa hồng kiều diễm thơm ngát, phòng tiệc lãng mạn hoa lệ, đó là khung cảnh đám cưới.
Lý Bác Học mơ mộng một ngày kia có thể cùng Lâm Tô đứng ở chỗ này, đón nhận sự chúc phúc của thân nhân bằng hữu, tiến vào một giai đoạn mới của đời người.
35 Lý Bác Học đang buồn bực.
Lúc tất cả mọi người đều tập trung trong phòng tiệc, nhóc và Tiểu Đào đứng ở hành lang mắt to trừng mắt nhỏ, Lâm Tô đi mất lúc nào cũng không biết.
36 Lý Bác Học đã từng lập lời thề, không bao giờ. . . cùng Lâm Tô chơi trò đố vui nữa.
Thế nhưng Lâm Tô thích trò này, nhóc liền ném ngay câu thề của mình ra sau đầu, cùng chơi với bé.
37 Lâm Tô gần đây đang say mê điên cuồng trò chơi đố vui, nhàn rỗi không có việc gì sẽ rủ Lý Bác Học cùng chơi với bé.
Lý Bác Học không quên lời thề, nhóc cũng đâu định lấy đao tự đâm chết mình, mấy ngày nay vẫn tìm cách tránh né Lâm Tô.
38 Lý Bác Học chắc phải lấy đao tự đâm chết chính mình mất thôi.
Mấy ngày nay tránh tránh né né khiến trong lòng nhóc cũng không chịu nổi, rốt cục đành phải quyết tâm quẳng câu thề ra sau đầu, chủ động đề nghị chơi trò đố vui.
39 Giờ thể dục, thầy giáo nói với mọi người : “Ngày hôm nay kiểm tra đứng lên ngồi xuống, một phút đồng hồ làm được ba mươi cái xem như đạt yêu cầu, ai làm ít nhất sau giờ học ra sân thể dục chạy mười vòng.
40 Buổi chiều tan học về nhà, Lý Bác Học và Lâm Tô sánh vai nhau đi trên đường.
Lúc chờ qua đường, đèn xanh vừa sáng lên, Lâm Tô lập tức chạy nhanh về phía trước.