61
~ Editor: Chúc Anh
~ Beta: L. H
“Cái gì mà ca sĩ, cô Tuyết Kiến nói hơi quá mức rồi, em chỉ là đi hát tại quán bar một thời gian thôi mà.
62
~ Editor: Chúc Anh
~ Beta: L. H
Hình như là một giấc mộng rất dài.
Trong mộng, Xích Mộc mơ thấy mình vẫn còn đang là một nhân vật nhìn vào tưởng như là người nắm quyền lớn ở trường đại học: hội trưởng hội học sinh oai phong lẫm liệt.
63
~ Editor: Gương
~ Beta: L. H
Xe bus đi ngang qua thành phố, càng đi về phía trước, những ngôi nhà cao chọc trời cũng dần ít đi.
64
Editor: Bê
~ Beta: Bê
“Xuống xe đi. ”
Bạch nói một câu với Tĩnh Nhân, sau đó liền đứng dậy muốn ra khỏi chỗ ngồi.
65
~ Editor: Bê
~ Beta: Bê
“Cậu đang chọn cái gì vậy?”
Gian Đồng đem một cái quần ở dưới cùng của đống quần áo rút ra: “Cậu thấy cái này thế nào? Không tệ chứ?”
Lần này đến phiên Tĩnh Nhân khóe miệng co giật nhìn cái quần bò như kiểu mấy tấm giẻ rách chắp vá vào, ở đầu gối còn có một chỗ rách đến vải lộn ngược hết cả ra: “Cậu nghiêm túc đấy à?”
“He he đùa thôi.
66
Editor: Chúc Anh
~ Beta: Bê
Bên trong dần dần tối sầm xuống.
Càng ngày càng nhiều tang thi chui vào, ùn ùn ở cửa gây bế tắc, đem cả tia sáng bên ngoài muốn lọt vào cũng bị chặn lại hơn nửa.
67
~ Editor: Chúc Anh
~Beta: Bánh Bều
Xe bus cấp tốc đi xuyên qua bốn phương tám hướng các ngõ phố, Xích Mộc
thỉnh thoảng nhìn vào kính chiếu hậu, quan sát tình huống phía sau, qua một hồi, hắn xác nhận không có người đuổi theo mới thở phào nhẹ nhõm chuyên tâm nắm vô lăng lái xe.
68
~Editor: Chúc Anh
~ Beta: Bánh Bều
Xuân Di hồn bay phách lạc ngồi trên băng ghế dài ở bên đường Thanh Thạch, trên đùi là Hoa Hoa vẫn chưa thể hoàn toàn hiểu được sự tình tuyệt vọng trước mắt, cho dù có người nói cho em biết, đại khái cũng không thể hoàn toàn hiểu.
69
~ Editor: L. H
~ Beta: Bánh Bều
Mọi người đều bị sốc khi nhìn thấy khung cảnh trước mắt.
Mây ngừng duy chuyển, gió trong phút chốc như bị giữ lại mà ngừng thổi, tiếng chim và côn trùng kêu vang đang ríu rít mà bị chặt đứt, tất cả mọi thứ như bị đóng băng.
70
~ Editor: L. H
~ Beta: Bánh Bều
Khi đi vòng tới một một con hẻm hẻo lánh, Tuyết Kiến dừng lại, “Không được, tốc độ đi như vậy quá chậm.
71
~ Editor: L. H
~ Beta: Bánh Bều
Tại một phòng ốc hai tầng được sơn màu đỏ mang kiểu dáng theo phong cách Tây
Dương thiếu tướng đứng ở bên ngoài nhìn thoáng qua, dọc theo cầu thang gỗ đi lên lầu hai, tiếng bước chân vang lên đều đều.
72
~ Editor: Chúc Anh
~ Beta: Bánh Bều
Mưa liên tục dội xuống trắng xóa đất trời, bốn phía tràn ngập hơi nước như một bức màn mỏng che đậy cảnh phía xa, mơ mơ hồ hồ.
73
~ Editor: Chúc Anh
~ Beta: Bê
“Cái kho này đã rất lâu chưa được dùng rồi. Đã bị đặt trong này chắc hẳn sẽ rất ít được nhớ lại.
74
~ Editor: Bê
~ Beta: Bê
Tầng trệt bao phủ bởi một mảnh tối tăm mịt mù. Bạch và A Dũng đều mặc áo mưa màu xanh nhạt, cẩn thận tìm kiếm trong mưa bão.
75 *Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.
~ Editor: L. H
~Beta: Bánh Bều
Người đàn ông vận binh phục màu lam quỳ ở trên mái nhà, một chân làm điểm tựa tay cầm súng trường, đầu ngắm duỗi ra ở khoảng cách giữa hai miệng nòng súng, tay trái gác hờ trên cò súng, đôi mắt nhìn chăm chú vào mục tiêu nhắm chuẩn, cẩn thận mà điều chỉnh vị trí ngắm bắn.
76
~ Editor: L. H
~ Beta: Bánh Bều
Tuyết Kiến ở trong phòng khách đi qua đi lại, thỉnh thoảng dừng lại nhìn màn mưa to giàn giụa ngoài cửa sổ, không thấy bóng người liền tiếp tục đi, một bộ dáng nôn nóng bất an.
77
Editor: L. H
~ Beta: Bánh Bều
Bên ngoài là Bạch với A Dũng!
Bạch một tay ôm lấy bả vai A Dũng, đem một cái tay khác của A Dũng khoác lên trên vai mình, hai người đang giúp nhau từng bước mà đi về phía trước.
78
~ Editor: L. H
~ Beta: Bánh Bều
“Bạch không có gì trở ngại, chỉ là sức cùng lực kiệt, lúc tinh thần thả lỏng liền ngã xuống.
79
Editor: Bê
~ Beta: Bê
Căn phòng mặc dù lớn, nhưng chỉ cần mấy người trưởng thành cùng vào đã cảm thấy không gian hẹp đi rất nhiều.
80
~Editor: Chúc Anh
~Beta: Bánh Bều
“Không phải bọn tôi không muốn cứu, nhưng trong hoàn cảnh như thế này, thật sự không có biện pháp”.