21 Diệp Phồn Tinh rất thích ăn bánh ngọt, nhưng là đối với cô mà nói, nó quá đắt, bình thường căn bản không dám mua.
Hôm nay làm việc một ngày, tại khách sạn ăn cơm của nhân viên, cô căn bản ăn chưa no.
22 "Tôi không có khóc. " Cô là muốn khóc, nhưng, cũng không có để cho mình khóc lên.
Diệp Phồn Tinh dụi dụi mắt.
". . . "
Phó Cảnh Ngộ nhìn lấy Diệp Phồn Tinh, luôn cảm thấy cô hôm nay sau khi rời khỏi đây, gặp phải chuyện gì, trở lại mới biến thành như vậy.
23 "Làm gì?" Tiếp lời, Phó Linh Lung từ thư phòng đi ra ung, thấy con trai khí thế hung hăng đứng ở trước mặt Diệp Phồn Tinh, Phó Linh Lung vội vàng đi tới, một tay đem hắn kéo ra, "Cố Vũ Trạch, mẹ cho con biết, con dám bắt nạt cô ấy, mẹ sẽ không tha cho con!"
Chị bất quá mới rời đi một lúc, Cố Vũ Trạch đều đang trực tiếp kêu tên, muốn lật trời à!
Ngày đó tại Phó gia, thái độ Cố Vũ Trạch không được tốt lắm, Phó Linh Lung hôm nay gọi hắn tới, là muốn cho cơ hội để hắn biểu hiện tốt một chút, kết quả.
24 Phó Cảnh Ngộ nhìn lấy Diệp Phồn Tinh, đưa tay ra, "Qua đây. "
Dưới ánh đèn, anh ngồi ở chỗ đó, ngũ quan bị ánh đèn chiếu phản chiếu vô cùng tinh xảo.
25 Phó Cảnh Ngộ vừa mới trở về thành phố A, lại vẫn ở ở bên ngoài, làm cho mẹ Phó không quen.
Phó Cảnh Ngộ gật đầu, "Được. "
Anh sợ cú điện thoại này tiếp tục nghe, sẽ làm ồn đến Diệp Phồn Tinh, cho nên, rất nhanh liền cúp điện thoại, kết quả cúi đầu, phát hiện Diệp Phồn Tinh đã tỉnh lại.
26 Cố Vũ Trạch nói: "Tôi có việc. "
Cậu ta muốn nhìn một chút Diệp Phồn Tinh bị đuổi việc xong sẽ phản ứng như thế nào. Cũng không tin cô còn có thể cười được
" Có chuyện gì sao?" Ở trước mặt Cố Vũ Trạch, Triệu Gia Kỳ luôn luôn đều là rất giữ hình tượng ôn nhu.
27 Cô ta đi cùng Đinh Phỉ Phỉ đi, có thể, Diệp Phồn Tinh cùng Đinh Phỉ Phỉ một chút đồng thời xuất hiện cũng không có.
Diệp Phồn Tinh coi như đi theo Đinh Phỉ Phỉ giải thích, Đinh Phỉ Phỉ cũng sẽ không tin.
28 "Cậu cứ nói đi ạ. " Phó Cảnh Ngộ rất nghiêm túc, để cho Cố Vũ Trạch cũng đi theo khẩn trương.
Nhớ đến lúc trước khi còn bé, cậu vẫn là rất ôn nhu, bất quá, từ khi Phó Cảnh Ngộ làm quân nhân, Cố Vũ Trạch liền bắt đầu sợ cậu rồi.
29 Edit Mạc Vân Trà Sữa
Lúc trước, Cố Vũ Trạch cũng không từng nói với nhà cậu ta mở nhà hàng.
Phó Cảnh Ngộ nói: "Tự lực cánh sinh, không mất mặt!"
Phó Cảnh Ngộ nói những lời này, đối với Diệp Phồn Tinh mà nói, phảng phất là một loại khích lệ.
30 Edit Mạc Vân Trà Sữa
Tưởng Sâm đang cùng Phó Cảnh Ngộ báo cáo công việc, "Có một công ty nhỏ mới vừa thành lập không lâu, gửi cho ngài email, hy vọng ngài có thể tài trợ công ty bọn họ.
31 Phó Cảnh Ngộ nếm thử một miếng, mùi vị quả thật rất được, "Ừm. "
Ăn rất ngon!
Được người khác khẳng định,Diệp Phồn Tinh cười ánh mắt đều híp lại, "Đúng không! Tôi quả thực là thiên tài nấu nướng, từ nhỏ nấu cơm đã rất ngon, mỗi lần có khách đến nhà, ai cũng khen tôi nấu ăn ngon, hay là, tôi dứt khoát đổi nghề làm đầu bếp, như thế nào, có được không?"
Cô tự hào nhất chính là tài nấu nướng.
32 Mẹ Phó nhìn lấy dì Ngô, "Tiểu Tinh hôm nay có tỏ ra không vui không?"
Bà lo lắng, Diệp Phồn Tinh sẽ bởi vì chuyện ngày hôm nay mà tức giận, vạn nhất, cô mất hứng, cùng Phó Cảnh Ngộ cãi nhau, vậy phải làm sao bây giờ đây?
Phó Cảnh Ngộ nhìn qua rất yêu thương Tiểu Tinh, vạn nhất con bé khó dỗ.
33 "Cảm ơn. " Phó Linh Lung cười một tiếng.
Một mực nghe nói con trai ở trường học có bạn gái, hôm nay rốt cuộc gặp được, dung mạo rất nhu thuận, thoạt nhìn cũng rất có lễ phép, còn rất nhiệt tình, Phó Linh Lung cũng không có cái gì có thể kén chọn.
34 Cố VũTrạch cùng Triệu Gia Kỳ, phó ba phó mẹ đều bận rộn chuyện của mình i.
Nhìn thấy Diệp Phồn Tinh đi tới, Triệu Gia Kỳ lập tức kích động đứng lên, "Diệp Phồn Tinh?"
Diêp Phồn Tinh nhìn lấy Triệu Gia Kỳ, không có động đậy.
35 Diệp Phồn Tinh cũng liền ăn miếng dưa vàng, sắc mặt của Triệu Gia Kỳ đều thay đổi nhiều lần.
Diệp Phồn Tinh là một cái ăn hàng, cho nên, nhìn cô ăn đồ ăn, là chuyện rất hạnh phúc.
36 Phó Linh Lung theo căn phòng đi ra, vừa vặn đụng mặt Diệp Phồn Tinh.
Diệp Phồn Tinh bưng trái cây, cùng Phó Linh Lung chào hỏi, "chị. "
"Tiểu Tinh.
37 Diệp Phồn Tinh không nhịn cười được, "Cô nghĩ cô là ai? Tôi tại sao phải nói cho cô biết?"
". . . "
Triệu Gia Kỳ trầm mặc một hồi, mới một lần nữa trả lời, "Tinh Tinh, chúng ta không phải là bạn sao? Làm bạn lâu như vậy, chung quy sẽ không bởi vì một chút chuyện nhỏ này, cậu liền thật sự không để ý tới mình rồi đi?"
Cho dù cách màn hình, Diệp Phồn Tinh cũng có thể tưởng tượng ra được Triệu Gia Kỳ bộ kia tiểu Bạch Hoa như vậy làm bộ biểu tình.
38 Phó Cảnh Ngộ nói: "Bọn họ rất thích em. "
Diệp Phồn Tinh không hiểu, "Tại sao?"
"Đại khái là bởi vì em đáng yêu!" Phó Cảnh Ngộ đưa tay, xoa xoa đầu của cô, "Người khác đối tốt với em em còn phải suy nghĩ sao?"
Bàn tay của anh rất ấm, Diệp Phồn Tinh bắt được tay anh, "Tôi thật sự không cần làm cái gì?"
"Nghe lời là tốt rồi.
39 Triệu Gia Kỳ ngược lại là nghe rõ, Cố Vũ Trạch lại phải gọi Diệp Phồn Tinh là mợ!
Lại nhìn một chút Phó Cảnh Ngộ cùng Diệp Phồn Tinh gần gũi thân mật, cô ta rất nhanh liền hiểu quan hệ trong này.
40 Phó Linh Lung ở bên cạnh nói: "Đúng a! Lúc trước nơi nào nghĩ đến, nhà chúng ta Cảnh Ngộ như vậy thương bà xã. "
Triệu Gia Kỳ cười nói: "Có thể là bởi vì Tinh Tinh ưu tú đi! Tinh Tinh ở trường học lúc đi học, thành tích cũng rất tốt, cháu còn thường xuyên nhờ bạn ấy dạy kèm đấy ạ!"
"Thường xuyên để cho cô ấy dậy kèm?" Phó Cảnh Ngộ ngẩng đầu lên, nhìn một cái Triệu Gia Kỳ, cứng nhắc hỏi: "cô thành tích rất kém sao?"
".