21 Hình ảnh về một cô bé thân thể tròn tròn mập mạp, khuôn mặt tròn trịa, đôi mắt thật to, cái mũi ngay thẳng vểnh cao luôn in sâu vào tâm trí Lạc Cẩm Hiên anh.
22 -Hây mệt mỏi thật làm gì với nó bây giờ nhỉ?
Cô không biết rằng mọi hành động của cô lúc này đang bị một ánh mắt dõi theo. Cô liền nhìn về hướng của hắn ta
-Anh kia,anh cũng đỡ rồi cũng đến lúc ra khỏi phòng của tôi đi.
23 Ngay từ khi còn nhỏ cô đã có mong muốn được làm đồ trang sức để bán,cô chỉ ước mình có nhiều đồ trang sức càng lấp lánh càng tốt. Nhưng càng lớn cô càng hiểu ra đâu phải cái gì lấp lánh cũng tốt chính vì vậy khi ở bên Pháp những lúc rảnh rỗi cô thường tự tay làm thủ công rất nhiều thứ.
24 -Danel!
Masuly nũng nịu nói nhưng không có tiếng đáp trả,ánh mắt của anh không nhìn về phía giọng nói của cô như ban đầu. Masuly bắt đầu cảm thấy ghen tỵ với cô gái trước mắt mình.
25 -Danel, em xin lỗi từ nay em sẽ không như vậy nữa. Tha thứ cho em đi
Giọng nói của Masuly có bao nhiêu phần ủy khuất và áy náy nhưng trong xe lại không có tiếng trả lời.
26 Đường về khách sạn còn khá xa vì vậy cô lấy tốc độ nhanh nhất chạy đến trạm xe buýt để có thể tiết kiệm một số khoản chi tiêu không cần thiết.
Người chờ ở trạm xe buýt xếp thành một hàng thật dài.
27 -Nhanh lên, xem cô ấy thế nào rồi.
Hơn năm người bác sĩ nơm nớp lo sợ đi đến phía cô gái đó. Giờ phút này cô giống như một búp bê đã rút hết sinh khí,khuôn mặt giờ đây đã tái nhợt đi, làm cho người ta thật đau lòng.
28 Đó là sợi dây chuyền mà anh đã dành tặng cho cô bé nhỏ ấy lúc nhỏ. Lạc Cẩm Hiên cầm sợi dây chuyền lên nhìn,toàn bộ kí ức về cô bé nhỏ ở khu rừng năm ấy lại ùa về
“Chú ơi,đợi cháu nhé”
Nụ cười rực rỡ như ánh mặt trời đó luôn in đậm trong trí nhớ anh.
29 -Ông chú đáng ghét,sao dừng lại mà không nói gì cả.
Nghe câu nói đó của cô mọi người đều hốt hoảng,Dạ Liên kinh ngạc nhìn cô còn bác Lâm thì mở to hai mắt nhìn.
30 Không khí im lặng bao trùm,dường như ngay cả tiếng thở cũng nghe thấy. Lúc này. cô một lần nữa phát hiện hắn ta đang nhìn cô,cặp mắt đó không chút gợn sóng làm cô không thể hiểu hắn đang suy nghĩ gì.
31 Khi cô vừa từ trên lầu xuống đã nhìn thấy người làm đứng hai bên nhưng không làm lu mờ người đàn ông kia một chút nào.
Lạc Cẩm Hiên đi nhanh đến phía cô buông một tay ra gắt gao nắm chặt lấy tay cô.
32 Hiện tại điều cô quan trọng nhất là phải nhanh chóng xin được việc làm. Cô không muốn bỏ lỡ bất cứ cơ hội nào nữa.
Lạc Cẩm Hiên sau khi đuổi cô xuống xe nhưng cũng cho xe theo dõi cô từ phía sau
-Diễm có phải bệnh viện chúng ta đang chuẩn bị tuyển thêm người phải không?
-Hahahha chúng ta sao?Cậu….
33 Bỗng lúc này điện thoại của cô bỗng kêu lên thì ra Á Hân gọi đến
-AAAA Tuệ Nhi, bệnh viện Bác Ái mở một cuộc thi tuyển chọn nhân tài đó.
-Cậu nói sao?
-Đúng thế mình mới được nghe anh Khải Trạch nói đây.
34 Ai mà ngờ được cô gặp lại anh ở nơi này,người đã từng khiến cô cảm thấy thế giới nay lại quay lưng với cô một lần nữa.
Cô cố gắng lâu như vậy,tranh thủ lâu như vậy nhưng đến khi đối diện thì quả thực là khó khăn.
35 Ba người cùng nhau đi xuống. Hai nữ một nam đúng là bắt mắt. Mọi người đều đổ dồn ánh mắt hâm mộ về hướng của Yên Yên vì lúc này đây cô ta nắm chặt lấy tay Tần Phong như kiểu muốn cho cả thế giới này biết anh là của cô.
36 Sáng sớm ngày hôm sau
Tuệ Nhi tỉnh dậy trong một lồng ngực ấm áp. Cô đưa tay dụi mắt nhìn xung quanh xem có phải mình đang mơ không. Ánh nắng sớm mai chiếu xuống khắp cả căn phòng
“Mình đang ở đâu đây?”
Và rồi phát hiện ra mình đang nằm trong lòng Lạc Cẩm Hiên
“Lần này là sao.
37 -Mẹ………. mẹ
-Yên Yên chuyện gì mà con lại chạy về đây?Công ty có việc gì sao?
Yên Yên đi đến giọng nói bắt đầu lạnh đi
-Tuệ Nhi cô ta chưa quay lại rồi.
38 Ngôi biệt thự trong đêm được treo lên những ngọn đèn pha lê rất xa hoa rực rỡ.
Lạc Cẩm Hiên rót một ly rượu đỏ,ánh mắt sâu đen giống một con sói đầy nguy hiểm làm người ta không muốn đến gần.
39 Lạc Cẩm Hiên bước vào khách sạn liền bị bảo vệ ngăn lại
-Anh gì kia,anh tìm ai?
Đôi chân mày rậm của Lạc Cẩm Hiên càng nhíu chặt hơn
-Tôi tìm bạn gái tôi.
40 Tuệ Nhi từ trước đến nay không thích bị một ai ép buộc mình làm bất cứ công việc nào mà mình không thích. Cô liền dùng ánh mắt sắc bén nhìn người đàn ông bên cạnh mình.