81 Ban đêm ý thu dần dần dày, đèn đuốc đông sương phòng vẫn còn lay động lóe sáng. Hắc Muội một bộ dạng thấy chết không sờn, mở hai tay ra, nhắm mắt hít sâu chờ Lâm Tam Mộc cởi áo tháo thắt lưng thưởng thức bạch nhục (thịt trắng) của nàng.
82 Bởi vì nhà chỉ đặt một tầng giường, Tam Mộc cùng Hắc Muội tính vội vàng hoàng hôn về nhà , nói sau còn có thể ngồi hắc mã, cũng sẽ không mệt. Phùng Quý cùng Béo Nha Tứ Nha liền lưu lại hôm sau chia bánh kẹo cưới xong mới về thôn Đại Diệp.
83 Bởi vì có hắc mã đi trấn trở thành một chuyện vô cùng đơn giản. Hai vợ chồng cưỡi hắc mã ra thôn, cũng không thèm để ý ánh mắt hâm mộ ghen tị hận của người trong thôn nhân, hai người nói nói cười cười chạy đi.
84 Sau đông chí việc vui lớn nhất ở thôn Đại Diệp chính là chuyện thành thân của Ngũ Nương cùng Vân Ca. Trong ba ca ca của Ngũ Nương, có một người là thợ mộc một người là thợ sơn, từ năm ngoái đã bắt đầu tranh thủ lúc rảnh rỗi chuẩn bị đồ cưới cho Ngũ Nương.
85 Trò khôi hài trên hôn sự Ngũ Nương cuối cùng kết cục là nàng mất một cái gương làm đại giới, vừa được thanh danh tốt vừa được Vân Ca thật tình cảm ơn, quan trọng nhất là khiến ẹ chồng ngay từ đầu đã chịu thiệt với nàng , như thế nàng về sau còn có cái gì không thoải mái đâu.
86 Sáng hôm sau tỉnh lại Hắc Muội phát hiện Tam Mộc đưa lưng về phía mình, đứng dậy nhẹ nhàng vui vẻ ngáp một cái, vỗ vỗ đầu vai hắn, “Tam Mộc, người chàng thật ấm áp, mau rời giường.
87 Hắc Muội đi theo tiểu nhị về phía Đông, đi ngang qua trung tâm Thanh thành chính là tửu lâu san sát nhau, tửu lâu Duyệt Lai của Bạch gia cũng ở chỗ này.
88 Đến hai mươi hai tháng chạp, trong thôn tràn ngập không khí qua năm mới, các nhà các hộ gia tăng xây đậu hũ, làm bánh mật. Hắc Muội nhớ tới năm đó Tam Mộc trốn ở nhà nàng, nhìn hắn ý vị thâm trường cười cười.
89 Phùng Quý cảm thấy rất kỳ quái, thế nào Hắc Muội tắm tới nửa ngày mới đi ra, lúc đi ra tựa hồ bởi vì ngâm lâu mà sắc mặt đỏ rực , nhưng hai mắt lại như không dám nhìn người khác, cơ hồ là bay về phòng.
90 Ở phía sau núi, phần mộ Tú Cô lẻ loi nằm ở nơi này, Phùng Quý đến gần phần mộ liền không tiếng động rơi lệ , “Tú Cô, ta mang bọn nhỏ đến thăm nàng , nàng ở đây một mình rất tịch mịch đi, trong nhà đều tốt, bọn nhỏ đều ——- “Nói nói bốn tỷ muội Cát Tường trong lòng cũng không chịu nổi, trong mắt ẩn ẩn dậy lệ quang, Tứ Nha đã khóc thành tiếng , Lâm thúc vội vàng khuyên giải an ủi Phùng Quý.
91 Phảng phất qua một thế kỷ, mà lại như vật đổi sao dời nháy mắt, nàng cảm thấy chính mình mơ một giấc mộng dài. Trong mộng nàng như con cá phập phềnh trên đại dương mê mông, bị con sóng mãnh liệt không ngừng mà cuồn cuộn nổi lên cuốn đi, cuồng phong mưa rào, sấm chớp rền vang , nàng bị mang lên cao, lại bị ném xuống thung lũng vực sâu.
92 Vào lúc khuya Ngô Bảo Nhi tiễn cha mẹ đi, toàn bộ đại trạch chỉ còn lại lão bộc và Ngô Bảo Nhi. Ngày hôm sau trời còn chưa sáng Phùng Quý đã dắt con la đi trấn, đi nói chuyện này với Lâm thúc Cát Tường , thuận tiện cũng mua một ít đồ làm hỉ yến trở về.
93 Nguyên bản là xa phu ban ngày lái xe, Vương Minh buổi tối lái xe , nhưng qua hai ngày phát hiện buổi tối lái xe kỹ thuật khó khăn hơn, vì thế Vương Minh đổi ban ngày lái xe, để xa phu buổi tối lái xe.
94 Ở kinh thành ba ngày, cảm thụ lớn nhất của Hắc Muội chính là kinh thành quả thật lớn, dân cư rất đông đúc, buôn bán thực phồn hoa, có tiền có thế rất nhiều người, một cảm thụ khác chính là kinh thành tiêu phí thật sự cao, nàng ở khách điếm ba ngày tiền thuê nhà chính là nửa lượng bạc , mặc dù so sánh với chỗ khác đã rẻ nhất , nhưng vẫn gấp đôi thành khác , mà một ngày ba bữa cũng phải hơn một văn tiền, cảm giác đúng là tiêu tiền như nước.
95 Đợi cho Hắc Muội thanh toán năm mươi lượng bạc từ trong tay tú bà tiếp nhận Liễu Phượng Nhi, Liễu Phượng Nhi nước mắt rơi như mưa, không tiếng động nức nở.
96 “Ngọc bội kia phò mã trưởng công chúa cũng có một khối?”Nghe Vương Minh vừa nói xong, Hắc Muội kinh ngạc , không thể không nói trong nháy mắt nàng kinh đào hãi lãng, trong lúc nhất thời đầu óc rối loạn vô pháp suy nghĩ, ngay cả sau đó Vương Minh nói gì đó, nàng rời đi khi nào đều có điểm đần độn.
97 Tay cùng môi xẹt qua hai ngọn đồi như ngọc trước ngực nàng, dưới bụng sóng nhiệt dần dần bình ổn. Tam Mộc ồ ồ thở dốc còn ở bên tai, nàng cảm thấy nước mắt mình chảy ra, là nước mắt vui sướng trùng phùng, còn là lần thứ hai triền miên rung động.
98 Hắc Muội lòng nóng như lửa đốt, trên đầu đã chảy ra mồ hôi phía sau lưng lại phát lạnh, nàng không biết đó là loại người nào, nhìn bọn họ bình tĩnh như vậy đi chung quanh tìm kiếm gì đó, trong lòng vội vàng hò hét Tam Mộc mau tới.
99 Cơ hồ là trong đêm đó, trên tường kinh đô , trên tường ngoài cửa hàng dán đầy tiểu quảng cáo, rất nhiều người trên tay đều bị nhét truyền đơn, người biết chữ rất nhanh biết được nội dung, không biết chữ cũng tranh hỏi nội dung.
100 Có lẽ đây là cái gọi tiểu biệt thắng tân hôn, Tam Mộc cùng Hắc Muội gặp lại nhau không dễ, hai người trong lòng đều còn sợ hãi , trọn một đêm hai người đều lăn qua lặn lại cùng một chỗ, ngay cả cơm nước cũng là Liễu Phượng Nhi đưa đến nhà chính ăn.
Thể loại: Ngôn Tình, Xuyên Không, Huyền Huyễn, Dị Giới
Số chương: 150