41 Nếu nói trước kia Như Ý tám tuổi là một tiểu công chúa hờn dỗi tuyệt không quá đáng. Mẹ cha nàng là vận động viên có tiếng, điều kiện gia đình thực không tệ, lại bởi vì cha mẹ đến hơn ba mươi tuổi mới sinh ra nàng tự nhiên càng yêu thương vạn phần, nhưng cuộc sống tốt đẹp này vào ngày sinh nhật tám tuổi của nàng bổng chốc chấm dứt.
42 Nhưng mà ngày hôm sau có người không nghĩ tới tới cửa. Dĩ nhiên là lão bộc bên nhà Ngô lão gia. Hắc Muội không rõ nguyên do, đi theo sau thập phần tôn kính chờ vợ chồng Ngô lão gia đặt câu hỏi.
43 Hắc Muội lòng nóng như lửa đốt đẩy đám người ra xem, trên đất chỉ có một bãi máu, không có người, càng thêm nóng nảy. Người vây quanh thấy Hắc Muội đến, có người vội vàng nói, “Hắc Muội, nương ngươi chảy máu , cha ngươi bế đến nhà Diệp lang trung ở hạ thôn rồi !”“Mau đuổi theo xem đi, mặt nương ngươi trắng bệch!”“Ai, chảy nhiều máu như vậy, đứa nhỏ trong bụng—— “——Hắc Muội vừa nghe mặt sầm lại , không nói hai lời trực tiếp chạy tới nhà Diệp lang trung.
44 Thời điểm đêm dài người tĩnh, Hắc Muội rời giường mặc đồ xong đi tìm Lâm Tam Mộc. Bởi vì chính mình trong nhà rất quen thuộc, nàng căn bản không cần đốt đèn liền thập phần chuẩn xác mò vào phòng hắn ẩn thân, mở cửa, khe khẽ đối với bên trong hô một câu, “Chuẩn bị đi rồi, mặc quần áo xong chưa!”Nào biết ngay sau đó trước mặt đã chống lại một thân thể ấm áp, nếu không quen thuộc hơi thở nam tử tươi mát nàng sẽ sợ tới mức ra tiếng.
45 Bạch Tề hôm nay mặc một y bào lục sắc sa tanh, nội bào lộ ra màu bạc thêu hoa dâm bụt, phía bên một vòng lông hồ ly tuyết trắng, thắt lưng đeo ngọc, cầm trong tay quạt giấy ngà voi.
46 Bên trong xe ngựa Bạch gia có nệm dầy, cho nên Hắc Muội và nương nàng Tú Cô ngồi ở bên trong một chút cũng không cảm thấy xóc nảy, đợi cho xe ngựa vào trấn đường lớn lại đi càng vững vàng rất nhanh.
47 Bạch gia an bài Hắc Muội ở sân phía Tây gần khuê phòng Bạch tiểu thư. Sân của nàng càng ngã về phía tây, nhưng càng tới gần cửa hông, trong sương phòng trang hoàng đơn giản trang nhã, quan trọng nhất là trong sân có vài cây lê, hiện tại đang đón gió xuân đã có vài nụ trắng, đoán chừng qua vài ngày khẳng định hoa lê sẽ khắp cây.
48 Ngày hôm sau vẫn là một ngày nắng quang đãng. Gối cao chăn mềm Hắc Muội ngủ thật có chút không quen, rất sớm đã thức dậy, ở trong sân đi bộ , hoàn toàn không biết hai cha con Bạch gia giờ phút này đang ở trong viện Bạch tiểu thư bên ngắm hoa một bên nói về nàng.
49 Hắc Muội rốt cục cùng Tú Cô về thôn. Trước khi đi Bạch tiểu thư còn đưa nhiều trang sức cùng vải cũ cho nàng, trang sức rất quý giá nàng từ chối , vải cũ lại nhận, định đem về làm quần áo cho tỷ muội.
50 Thời điểm giữa tháng tư Phùng Quý về nhà bận thu hạt cải dầu. Tú Cô ở trấn sống vô ưu vô lự gần một tháng, cảm giác tinh thần sáng sủa hơn, người trong thôn ai cũng cười đùa nói ông đây là cây già gặp mùa xuân a!Nhưng cũng có vài người đỏ mắt âm dương quái khí nói thầm cái gì, con gái dù kiếm được nhiều tiền về sau cũng là cây rụng tiền nhà người khác, hơn nữa, không có con trai thì sẽ tuyệt hậu, có tiền cũng không tốt!Phùng Quý liền lại trầm mặc.
51 Đối với Hắc Muội trở về nhà nhanh như vậy , ba tỷ muội Cát Tường vừa mừng vừa sợ. Buổi tối bốn tỷ muội cũng không nấu cơm , liền hấp bánh chưng lại ăn, quả nhiên Béo Nha cùng Tứ Nha ăn đến bên miệng đều là nếp, luyến tiếc đem từng hạt dính trên mặt, lại nhét vào miệng ăn, vừa ăn vừa cười không ngừng.
52 Trước ngày mùa mấy hôm Phùng Quý cùng Tú Cô vội vàng về thôn , hai người vốn đi trên đường còn cười cười nói nói , tiến đến trong thôn, có thôn dân thật tình quan tâm thân thể Tú Cô ân cần thăm hỏi , cũng có một người vui sướng khi người gặp họa.
53 Hắc Muội nhìn thủ hạ phía sau Bạch lão bản từ xe ngựa vác xuống một vài thứ có chút ngây dại. Thịt bò, thịt heo, đồ khô, vải dệt, bánh trung thu , trái cây, này đó so với hắn đưa lễ mừng năm mới còn nhiều hơn.
54 Trở lại thôn Đại Diệp Hắc Muội trầm mặc rất nhiều, cũng không phải bởi vì lời đồn nàng không đứng đắn nổi lên bốn phía, mà là nàng thật sự rất lo lắng nương nàng, nhưng ruộng vườn trong nhà cần người lo, phía dưới hai muội muội cũng phải có người trông.
55 Trong xe hơi nhỏ phảng phất bên tai có tiếng ba mẹ ôn nhu dỗ dàng, “Như Ý ngoan, lát nữa đến cửa hàng bên kia ma ma lại mua cho con—— “Bỗng nhiên tiếng xe va đập chói tai cùng tiếng người hoảng sợ kêu la, kịch liệt va chạm ——Khi tỉnh lại, nàng đã thấy thân hình nho nhỏ của chính mình được bao vây trong bụng nương, hơn nữa ngày mới bò ra, đem thân thể nương khuynh đảo một bên lộ ra nét mặt xanh trắng không hề tức giận, khuôn mặt đó dĩ nhiên là Tú Cô ——-“A —– “Hắc Muội kêu to tỉnh lại, thở hổn hển nghĩ tới giấc mộng kia, giật mình kinh sợ, vô luận là ma ma kiếp trước hay nương kiếp này, nàng đều đã hoàn toàn mất đi.
56 Cát Tường cũng hoảng sợ, nàng không biết Hắc Muội đã cùng Phùng Quý quyết định chuyện ở rễ, nhưng vừa nghĩ trong lòng cũng nhất thời hiểu được , nhìn Hắc Muội cung kính ở trước mộ phần nương nàng cắm hiếu tử côn bổng trong lòng lại khổ sở.
57 Đối với cuối năm Bạch lão bản đích thân tới nàng thật tình vô cùng cảm tạ, huống chi lúc trước còn phái Vương chưởng quầy tới hỗ trợ. Như là biết Hắc Muội năm nay qua năm mới không có tâm trạng gì chuẩn bị, Bạch lão bản mang theo rất nhiều thứ qua năm mới.
58 Mùng tám Hắc Muội muốn đi Thanh thành , cho nên sáng sớm nàng đã mua chút rượu và thức ăn, hương giấy đi phía sau núi. Nghĩ trước khi rời nhà cùng nương cáo biệt một chút.
59 Đi qua một dãy hành lang dài, xuyên qua cửa thuỳ hoa, nha hoàn mặc các loại y phục đủ màu tươi mới bưng mâm tới tới lui lui. (cửa thuỳ hoa : một kiểu cửa trong kiến trúc nhà thời xưa, trên có mái, bốn góc buông bốn trụ lửng, đỉnh trụ chạm trổ sơn màu)Thật đúng như suy nghĩ trong lòng Hắc Muội, tiền thính như là cảnh tượng tiệc sinh nhật, chính là ngồi ở thượng vị không phải là lão phu nhân Bạch phủ, mà hẳn là nàng.
60 Giờ phút này thôn Đại Diệp cũng không bình tĩnh. Phùng Quý tuy rằng là đã mất vợ, nhưng dù sao còn trẻ, lại chịu khó có năng lực làm việc. Nhà cửa tuy từ mười mấy năm trước , nhưng ít nhất là nhà đơn , còn có sân, trong nhà cũng có gia súc, ruộng đất không nhiều lắm nhưng vẫn có, hơn nữa cũng không có con trai, cho nên mặc dù Phùng bà bà vừa nói muốn Phùng Quý tái giá, mấy tiểu nàng dâu đại cô nương vẫn tranh nhau tiến lên.