181 “Đại ca, bọn họ ở bên kia!”Sau tiếng hô của Trần Duy, nhóm ba người Nguyễn Phong nhanh chóng chuyển hướng, nháy mắt đã đến nơi mà Phương Thanh Mộc cùng đám thích khách giao đấu.
182 “Choang!”Một bóng kiếm sắc bén vụt bắn đến trước mặt Phương Thanh Mộc, dễ dàng đánh bay lưỡi băng đao trong tay nàng. Sắc mặt Phương Thanh Mộc chợt chuyển tái nhợt, thế nhưng còn không đợi cho nàng có bất cứ phản ứng gì thì gã thủ lĩnh thích khách đã vọt tới sát người nàng.
183 Sớm tinh mơ, một con thuyền nan nhẹ nhàng lướt đi trên mặt hồ Ngưng Bích vẫn còn bao phủ trong từng đợt sương lạnh. Trên thuyền, một người thanh niên lặng yên ngồi thưởng thức từng chén rượu nồng, ánh mắt xa xăm bao quát khắp mặt hồ Ngưng Bích mịt mờ sương khói lạnh buốt.
184 Chợ Tây Trường sáng sớm nay khách đông như trẩy hội, từng dòng người chen chúc nhau bước đi khiến cho cả khu chợ vốn rất rộng rãi cũng trở nên chật hẹp.
185 “Nguyễn Phong, sao cậu lại thả tên ma tộc đó đi?”Bốn người vừa ra tay lại chính là Nguyễn Phong, Văn Thái, Trần Duy và Nguyên Kiệt. Trong lòng Lý Nguyên Kiệt lúc này tràn ngập sự khó hiểu, không kìm được quay phải quay sang hỏi Nguyễn Phong.
186 “Công tử, mời ngài ghé lại đây để chúng thiếp được hầu hạ một phen. ”“Ông xã, trời còn sớm mà, ông nỡ rời đi sớm như thế? Ông đi rồi để cho em đêm nay lại cô đơn một mình mất thôi.
187 Phủ đệ nhà họ Phương. Trong thư phòng thanh tĩnh vắng lặng, Phương tướng quân mệt mỏi mà thở dài một hơi. Đã nhiều lần ông phải đối mặt với những vấn đề khó khăn vô cùng mà ông vẫn có thể hoàn thành tốt, thế nhưng vấn đề lần này lại đã vắt kiệt tâm trí của ông trong những ngày gần đây mà vẫn chưa thể tìm được một phương án giải quyết tốt đẹp.
188 Đi về phía đông nam của thành Đông Long khoảng chừng hai mươi cây số, người ta sẽ bắt gặp ngọn núi Trúc Long sừng sững uy nghi chạm tới tận tầng mây. Chẳng ai biết tên gọi Trúc Long ấy có từ bao giờ, chỉ biết trong truyền thuyết kể lại rằng đã từng có một vị thần long yên giấc tại nơi đây.
189 Sau một tiếng trống hiệu, bốn cửa của hoàng cung đồng loạt được mở ra. Từng đội nghi lễ lần lượt tiến ra từ bốn cửa, trật tự diễu hành qua từng con phố trong thành Đông Long theo một lộ trình đã được định sẵn.
190 Quần thể kiến trúc hoàng lăng được chia làm ba khu vực, phân biệt là hành cung dành cho hoàng đế và tôn thất ở phía tây, lăng tẩm của các vị tiên đế ở trung tâm, và sân rồng để thực hiện các lễ nghi quan trọng ở phía đông.
191 Trong con hẻm nhỏ tối đen như mực, thế giằng co của trận chiến giữa đội sĩ tử và đám ma tộc đã bị phá vỡ. Dựa vào lợi thế về nhân số, đội sĩ tử dần chiếm được thế thượng phong, đánh cho đám ma tộc phải liên tục rút lui.
192 Văn Thái đang đứng đối diện với một vòng xoáy tối đen như mực!Trong phạm vi ba mét xung quanh vòng xoáy không tồn tại một chút ánh sáng nào, chỉ còn lại bóng tối thuần túy nhất.
193 “Ám, bộ dạng ngươi nhìn có vẻ chật vật quá mức cần thiết đấy, lẽ nào ngươi đã gặp phải một đối thủ lợi hại sao? Ta còn tưởng trong đám sĩ tử kia không kẻ nào đủ khả năng làm đối thủ của ngươi chứ!”Sau trận với Văn Thái, Ám liền vội vàng trở về căn gác nhỏ đối diện với con hẻm.
194 Trong không gian mờ mịt sương khói, thân thể Văn Thái vốn vẫn nằm gục trên mặt đất lúc này lại bất chợt cử động. Cảm nhận được từng vũng máu dưới đất vẫn còn ẩm ướt, hắn rõ ràng thời gian mà hắn ngất đi không phải là quá lâu Gắng hết chút sức lực còn sót lại trong cơ thể, Văn Thái chậm chạp gồng mình ngồi dậy.
195 “Thế nào, đã tìm được vị trí giam giữ con tin chưa?”“Chưa, chẳng thấy chút dấu vết nào cả! Thế các anh đã tìm được Văn Thái chưa?”“Cũng chưa! Không biết cậu ta đi đâu rồi?”“Chắc chắn là hắn chưa thể ra khỏi nơi đây được!”“Báo cáo, phía chúng tôi vừa tìm được một vị trí khả nghi.
196 Đây là đâu?Phương Thanh Mộc tự hỏi bản thân như vậy. Trước mắt nàng lúc này chỉ là một vùng mơ hồ mờ mịt, bên tai nàng lùng bùng từng tràng âm thanh ồn ào không rõ ràng, mà trong mũi nàng lại tràn ngập một mùi máu tanh đầy khó chịu.
197 Thành Đông Long chìm trong bóng tối!Trên trời cao, một biển mây đen như mực vẫn đang từng bước xâm chiếm khoảng không của kinh đô, đồng thời cũng xâm chiếm luôn cả tâm trí của toàn bộ nhân dân nơi đây.
198 “Này cậu hai, cậu làm gì mà ngẩn ra thế? Mau đi thôi, mọi người đang chờ cậu đấy. "Một người thanh niên nhẹ vỗ vai thúc giục người em trai của mình tiến bước.
199 Núi Trúc Long, Hoàng Lăng. Lý Hiền Tông đang lặng yên quan sát trận thi đấu giữa hai sĩ tử. Nhìn bộ dáng bình tĩnh của ông, chẳng mấy ai có thể đoán được tâm trí của vị hoàng đế ấy lúc này đang bộn bề đủ loại suy tính.
200 ““Hử? Chỉ đối phó với một đứa con gái mà lại phải triệu hồi cả Tất Diệt Huyễn Linh sao?”Gã ma tướng kinh ngạc hô lên một tiếng, ánh mắt âm u nhìn về phía con quái mới được triệu hồi không khỏi ánh lên vài tia phức tạp.
Thể loại: Ngôn Tình, Xuyên Không, Huyền Huyễn, Võng Du
Số chương: 24