Tìm chuyện

Gõ vào bất kể từ gì bạn nhớ để tìm kiếm Ví dụ: Tên truyện, Tên tác giả, Tên nhân vật...
Để tìm kiếm chính xác hơn, Bạn có thể kết hợp nhiều từ khóa tìm kiếm và đưa vào trong ngoặc kép. Ví dụ: "Từ khóa 1" "Từ khóa 2"
Hệ thống hỗ trợ tìm kiếm với cả tiếng việt có dấu và không dấu

Buông Gian Thần Của Trẫm Ra

Thể loại: Ngôn Tình
Số chương: 123
Cập nhật cuối: 7 năm trước
Nàng, tài năng dung mạo đều vô cùng tuyệt vời, là thái tử phi do tiên đế lựa chọn khâm điểm, nhưng bởi vì cưỡng bức thái tử không thành công, cướp sắc thất bại, từ đó cách biệt với vị trí hậu phi, cho nên thừa kế nghiệp của cha làm tới nhất phẩm đại thần triều đình Luyện Lương.

Danh sách chương Buông Gian Thần Của Trẫm Ra


Chương 21: Trẫm… Cứng Rồi [5]

21 Trường Phong đại hiệp nghe xong lời ấy, có phần hơi kinh ngạc, nhìn chằm chằm cô gái với dung mạo khí độ đều xuất sắc ở trước mắt, chợt giật mình, thật lâu sau, cuối cùng vô cùng đau khổ thở dài, nói:di‿ễn✩đ‿àn✩l‿ê✩qu‿ý✩đ‿ôn "Khanh(*) vốn là giai nhân, vì cớ gì chấp nhận làm kỹ nữ! Làm kỹ nữ vậy mà cảm thấy khoái trá như thế sao ? Để cho đóa sen trắng nhiễm bụi trần, thật sự đáng tiếc cho dung nhan như tiên của cô.


Loading...

Chương 22: Trẫm… Cứng Rồi (6)

22 Mọi người nghe thấy, rối rít chắp tay hành lễ, nói: "Đổng đại nhân, xin cáo từ !"Ở bên kia, Lưu Lăng thấy Đổng Khanh thân thiết cùng một đám nam nhân đại thô kệch, mở miệng ngậm miệng đều là những thứ chuyện hạ lưu, trong lòng hết sức không vui, hắn nhẹ lay động chiếc quạt giấy, lạnh lùng nói với Tiểu An Tử: "Ngươi nhìn đi, với cái loại tính tình kia của hắn ta, Đổng Khanh thật sự là một người nữ nhân sao ? Nói đơn giản chính là đồ hạ lưu bại hoại ! Nếu không phải trẫm ở chỗ này, khẳng định hắn thật sự muốn cái người Xuân Nương kia rồi !" Tiểu An Tử cười khổ nói: "Nói không chừng,tác phong phong lưu đó là do nàng ấy cố ý thôi !"(Lời editor: trong bản gốc tiếng Trung, Lưu Lăng và Tiểu An Tử dùng từ “tha” để nói về Đổng Uyển, từ tha -他 có thể dịch là hắn, cũng có thể dịch là nàng ấy-她, hai chữ “tha” này chỉ khác nhau bộ chữ đầu đi kèm.


Chương 23: Trẫm… Cứng Rồi [7]

23 Dãy núi Sùng Sơn trùng điệp trải dài liên tiếp, ngàn mỏm đá vạn khe suối quanh co khúc khuỷu mà đi, sông núi tráng lệ, màu xanh biếc, xanh ngắt um tùm, đẹp không sao tả xiết.


Chương 24: Trẫm… Cứng Rồi [8]

24 "Gian thần ?" - Đổng Khanh khẽ cười một tiếng, nói: "An công công đúng là không phân biệt được trung - gian!""Cô rõ ràng chính là đồ gian thần. . . " - Tiểu An Tử nói: "Nói đi nói lại, hôm nay suốt dọc đường đi, cô chỉ lo đi theo Cố công tử ngâm thơ xướng họa, lạnh nhạt với hoàng thượng, chẳng lẽ không sợ Người trách tội cô hả?"Đổng Khanh dừng lại một chút, nhìn Tiểu An Tử, nói: "Hoàng thượng tức giận ư ?""Nhìn không ra có bao nhiêu tức giận, nhưng mà thật sự là không dễ chịu !"Đổng Khanh nghe xong, khóe miệng nhất thời dâng lên một phen vui vẻ.


Chương 25: Tìm Mĩ [1]

25 "Không còn sớm nữa, Trường Phong cáo từ!"Thanh âm chưa dứt, người đã không thấy bóng dáng. "Oa oa, biến mất thực quá nhanh đi! Mới trong nháy mắt, người liền biến mất không thấy đâu! Là khinh công! Nhất định là khinh công! Tuyệt đối là khinh công!" -Tiểu An Tử trợn to hai mắt, đực mặt ra nhìn tảng đá lớn vốn đã không còn một bóng người, khâm phục thú vị nói lia lịa: "Đại hiệp đó, quả thật là cao thủ võ lâm, biến mất không tăm tích, khinh công vượt nóc băng tường trong truyền thuyết chính là thần kỳ như vậy sao? Y tên là Trường Phong, là nhân sĩ giang hồ, đại khái là họ Nam Cung, Mộ Dung, Âu Dương đấy nhỉ?"Đổng Khanh cười, nói: "Nói nhảm, sao ngươi biết đối phương nhất định là họ Nam Cung, Mộ Dung, Âu Dương?""Cô chưa xem tiểu thuyết võ hiệp sao? Võ công lợi hại đều là mấy cái họ đó!" - Tiểu An Tử thực khăng khăng nói.


Chương 26: Tìm Mĩ [2]

26 Tiểu An Tử đem một đầu kia của vạt áo quấn thật chặt ở trên tay, chân dùng sức chống lên thân cây ở bên cạnh, nói: "Ta kéo được rồi, ngươi đi lên đi!"Tiếng nói còn chưa dứt, đã thấy người nọ ở dưới vách một tay lôi kéo vạt áo, giơ chân đạp mấy cái hướng lên vách núi, thân thủ vô cùng linh hoạt nhanh nhẹn, lần theo vạt áo mà đi lên, thoáng một cái đã nhảy lên rồi.


Chương 27: Thù Mới Hận Cũ [1]

27 “Hả ?" - Lưu Lăng nhếch lông mày một cái, khuôn mặt tuấn mỹ giương lên nụ cười, hắn buông bát đũa, khẽ cười một tiếng, nói: "Hắn quả thực đi tìm người rồi hả? Đổng Khanh phen này tâm tư nhàm chán, thật sự là đáng giận đến vậy, không bằng từ hôm nay trở đi, trẫm mỗi ngày vừa ý vài cô nương, thậm chí là phụ nữ có chồng, khiến hắn mệt đến người ngã ngựa đổ đi!"Tiểu An Tử lúc này mới chậm chạp vỡ lẽ, thất thanh cả kinh nói: "A, hoàng thượng, hóa ra Người không phải thật sự nhìn trúng vị nữ ni cô tiên nữ kia, mà là cố ý chỉnh Đổng đại nhân ạ? Thần đã nói rồi, hoàng thượng vậy mà lại không cứng lên.


Chương 28: Thù Mới Hận Cũ [2]

28 Tiểu An Tử cuống quít nói: "Thật ạ, Đổng đại nhân tính toán làm cho Đậu hoàng hậu thất sủng, cho nên liền thay hoàng thượng cướp đoạt mỹ nhân ở khắp nơi.


Chương 29: Thù Mới Hận Cũ [3]

29 Lưu Lăng là thiên tử tôn quý, quen duy trì phong phạm đế tôn, lập tức che dấu sự bực mình đối với dâm thơ, có câu nói ra ngoài nhập cảnh tùy tục, vì để hùa theo sự phong nhã, hắn cố ý giả bộ có vẻ ngoài nhàn nhã dong chơi, lộ ra tướng mạo công tử danh môn, nhẹ lay động chiếc quạt gấp cười nói: "Cỡ nào là phong lưu nhã trí a, các người sáng sớm đã ở chốn tiên cảnh ngắm cảnh thưởng trà, ngâm thơ vẽ tranh, có vẽ được vài bức tranh sơn thủy tráng lệ không.


Chương 30: Thù Mới Hận Cũ (4)

30 Lưu Lăng lạnh giọng hỏi: "Như vậy, vị cô nương kia đâu?"Đổng Khanh nói: "Đổng Khanh đã thu nàng ấy làm thị nữ, sai nàng ấy trở lại Đổng phủ rồi!"Cố Tử Khâm nghe được, lại mập mờ cười nhẹ một tiếng, "Thế cho làm hầu gái thông phòng hả?"Đổng Khanh rõ ràng là lúng túng, cười nói: "Vốn định thu nàng ấy làm nghĩa muội, như vậy ít nhất còn là một tiểu thư được đối xử tốt, ở Đổng phủ đủ để sống an nhàn sung sướng, Như Họa lại không chịu, nói là cam nguyện đợi hầu hạ ở bên cạnh ta, chỉ nguyện làm một người hầu!"Cố Tử Khâm cười nói: "Xem ra vị cô nương kia vô cùng hiểu nhân tình thế sự, không thân không thích với nhà họ Đổng, nếu vô duyên cớ làm thiên kim tiểu thư, nghĩ đến Đổng phủ nhà to nghiệp lớn, nàng ấy làm một tiểu thư giả không có căn cơ mượn phúc để hưởng, trong ngày thường nhất định là bị khinh bỉ, bị xem thường, vậy còn không bằng làm một hầu gái trong nhà tự tại !"Đổng Khanh cũng trầm mặc, Như Họa là một người hiểu chuyện, tâm tư cũng cực kỳ tinh tế phức tạp, trong ánh mắt của cô ấy tựa hồ ẩn tàng thứ gì đó, thủy chung làm cho nàng cảm thấy có phần không an tâm, tương lai chỉ sợ sẽ gây ra tai họa, cái sự băn khoăn này khiến nàng không dám mạo muội đem người hiến tặng cho hoàng thượng.


Chương 31: Thù Mới Hận Cũ [5]

31 Cố Tử Khâm nghe xong, lập tức ân cần ngồi xổm ở bên cạnh cô nàng, cười nói: "Xin cho tại hạ đến xoa xoa giúp cô nương nhé!"Cô nương gật gật đầu, Cố Tử Khâm quả thực lưu loát giúp cô nàng cởi giầy thêu, ở lòng bàn chân của cô nàng vừa nắn vừa bóp, làm cho cô nương này thở gấp liên tục, thanh âm dâm đãng từng tiếng chui vào tai, ở bên kia, tiểu thư đồng thấy thế, trợn trừng mắt, nuốt nuốt từng ngụm nước miếng, một vẻ mặt hâm mộ.


Chương 32: Như Họa Thần Bí [1]

32 "Đổng đại nhân, ngươi thân là đại thần triều đình, lần này đi đến Giang Nam, có nhận được mật lệnh của hoàng thượng không?"Hoàng thượng có chuyện quan trọng cần phân công, lại không tiện bại lộ thân phận, đành phải để nàng ra mặt.


Chương 33: Như Họa Thần Bí [2]

33 Từ núi Đại Minh tới Thường Châu ước chừng cần hai ngày đi đường, dọc đường đi, Lưu Lăng vẫn luôn để Như Họa theo hầu ở bên cạnh, bồi hắn nói chuyện. Như Họa thành thực kể ra cuộc sống bình thường của dân chúng, tuy rằng bình thản, nhưng rõ ràng hắn lại hưng trí bừng bừng.


Chương 34: Bức Họa Mỹ Nhân

34 Đổng Khanh thở dài, nói: "Người do tự bản thân hoàng thượng coi trọng, chỉ là một cô gái mà thôi, không phải hoàng đế đều có tam cung lục viện sao? Hãy thích ứng với mọi tình cảnh đi!""Cô nói cũng thật dễ dàng nhỉ?" - Tiểu An Tử nói: "Lúc trước cô làm thế nào mà khiến cô ta đi cùng cô xuống núi? Cô chỉ có đi vào chùa Trúc Lâm một lát, liền thuận lợi mang người đi ra, cô nói cô chỉ nói một câu với trụ trì và Như Họa ư? Người ta lại là người xuất gia đó, há có chuyện đơn giản như vậy, chỉ cần hai câu liền ang người xuống núi sao?"Đổng Khanh liếc gã một cái, nói: "Chuyện này có gì khó khăn chứ? Chùa Như Lai trang nghiêm lộng lẫy, ngược lại chùa Trúc Lâm đơn sơ không chịu nổi, dưới sự đối lập mãnh liệt, ngay cả người xuất gia cũng sẽ cảm thấy vạn phần khác biệt, ta trực tiếp tìm trụ trì của cô ta, hỏi bà ấy ba trăm lượng có đủ hay không, bà ấy để cho ta đi gặp Tịnh Tâm, dù là trụ trì đã bế quan mười năm trước cũng đặc biệt xuất quan, tự mình bưng trà đến, gặp Tịnh Tâm, ta trực tiếp nói với cô ta, ‘Ông đây có tiền có thế, muốn đi theo ta hay không? Cô ta liền cởi bỏ tăng phục, đi theo ta xuống núi, trước khi đi, trụ trì đó còn hỏi ta có muốn những cô nương khác hay không?""Chỉ.


Chương 35: Xung Đột [1]

35 Đổng Khanh nghe xong, cả người run lên, mặt nghiêm lại, nói: "Nói bậy, dung mạo người trong tranh đã không nhìn rõ, sao có thể giống ta hả?"Cố Tử Khâm gãi gãi đầu, nói: "Tuy rằng chỉ nhìn được nửa bên mặt, thoạt nhìn hình dáng có giống huynh, nhưng mà thần vận không quá giống, huynh là nam nhân, còn người trong tranh nhu hòa như vậy, cô gái trong tranh có khí chất uyển chuyển hàm xúc, mày cong mắt sáng, nếu như ta phán đoán không sai, nguyên họa là lõa thể, cả người tỏa ra ý vị thanh nhã nhưng cũng cao quý không thể khinh nhờn.


Chương 36: Xung Đột [2]

36 Nàng hạ giọng nói nhỏ: "Người đi đến không phải là Ninh vương. Ninh vương mới hai mươi mốt tuổi, không lớn tuổi như vậy, xác định ông ta là Thái phó của Ninh phủ thôi!"Người đàn ông trung niên bước đến trước mặt Lưu Lăng, tự mình trao trả quạt giấy, cung kính chắp tay hành lễ, lời đầu tiên là tự báo húy danh: "Tại hạ Tô Mộc, là Thái phó của phủ Ninh Quốc, chuôi quạt giấy này là vật ngự dụng, xin hỏi công tử từ đâu mà có?"Người phụ nữ trung niên phía sau ông ta liếc mắt một cái liền nhận ra Lưu Lăng đến đây, sắc mặt của bà ta chợt thay đổi, lập tức tiến lên chậm rãi quỳ lạy, Lưu Lăng nhanh chóng đứng lên, nâng bà ta dậy, giương lên vẻ tươi cười, nói: "Đã thật lâu không gặp, gần đây thân mình Thái phu nhân có mạnh khỏe không?"Hao phí công phu như vậy, Thái phu nhân biết là hoàng đế cố ý hết sức ẩn giấu thân phận mà đến, nên không hành đại lễ, chỉ cung kính nói: "Thân già này không có việc gì, chẳng qua thỉnh thoảng lên cơn đau đầu mà thôi, vì thế đã lâu không vào Kinh, mong công tử thứ lỗi!"Lưu Lăng cười nói: "Cháu rời Kinh du ngoạn, nghe nói phong cảnh Cô Tô tươi đẹp, cho nên không mời mà tự đến, chỉ là.


Chương 37: Xung Đột [3]

37 "Hả?" - Hắn buông quyển sách trong tay xuống, quay đầu nhìn chằm chằm Như Họa, ánh mắt bí ẩn kín đáo, làm người ta khó có thể đoán ra, thật lâu sau, rốt cục chậm rãi mở miệng nói: "Nếu bản công tử muốn giữ nàng thị tẩm, vậy Đổng Khanh nói thế nào?"Như Họa xấu hổ đỏ mặt, cúi đầu, nhìn chiếc giầy thêu trên chân.


Chương 38: Bắt Gặp Thân Thể Nữ Giới Của Ái Khanh [1]

38 Lưu Lăng liếc nàng một cái, nói ra bằng giọng điệu lạnh lùng: "Thành thật nói cho ngươi hay, trẫm thừa nhận trẫm có chút động tâm đối với Như Họa, không biết là duyên cớ gì, động tâm thì có động tâm, nhưng mà con gái trên đời nhiều vô cùng, nếu như trẫm nhìn trúng cái mũi của cô gái này, ánh mắt của cô gái kia, thậm chí là cái miệng của một nữ nhân khác, chẳng lẽ phải nhất nhất thu các nàng vào trong hậu cung sao? Coi trọng là một chuyện, nạp không nhét vào hậu cung lại là chuyện khác cần cân nhắc, trẫm cũng không phải là dâm quân!"Nhớ tới hành vi của bản thân sau khi xuất cung, hoàng thượng đại khái sớm đã thu vào trong mắt, chỉ là hắn nhẫn nại không phát tác.


Chương 39: Bắt Gặp Thân Thể Nữ Gới Của Ái Khanh [2]

39 Tiểu An Tử trợn mắt nhìn gã, đối với hành vi dê xồm của gã rất là khinh bỉ, nói: "Không nghe rõ sao? Người ta là tiểu thư của phủ Chức tạo Giang Ninh, là khuê tú nhà quan, xuất thân kém một chút so với Đậu tiểu thư.


Chương 40: Bắt Gặp Thân Thể Nữ Giới Của Ái Khanh [3]

40 "Trấn an Ninh Vương? Việc này dễ dàng, cố Huệ Đế đột nhiên băng mất, Thái phu nhân nén lệ, cắn răng sinh hạ con trai, bi thương đem đế vương mồ côi từ trong bụng mẹ nuôi nấng lớn lên, bởi vì duyên do mẫu thân rất đáng thương, Ninh vương từ nhỏ đối với nữ giới tương đối thương tiếc, y không chấp nhận được nước mắt của nữ nhân.


Loading...

Truyện cùng thể loại

Bên cạnh thiên đường

Thể loại: Ngôn Tình

Số chương: 31


Cưỡng Hôn Vợ Yêu

Thể loại: Ngôn Tình

Số chương: 50


Ông Chồng Cặn Bã

Thể loại: Ngôn Tình

Số chương: 18


Nước Mắt Vợ Yêu

Thể loại: Ngôn Tình

Số chương: 27



Tối Hậu Nhất Cá Lưu Manh

Thể loại: Ngôn Tình, Đô Thị

Số chương: 80


Biệt Ly Ơi! Chào Mi!

Thể loại: Ngôn Tình

Số chương: 19


Vợ !!! Đứng Lại Đó Cho Chồng

Thể loại: Ngôn Tình

Số chương: 40


Nợ Em Một Hạnh Phúc

Thể loại: Ngôn Tình

Số chương: 15


Trùng Sinh Chờ Em Lớn

Thể loại: Trọng Sinh, Ngôn Tình

Số chương: 16