Tìm chuyện

Gõ vào bất kể từ gì bạn nhớ để tìm kiếm Ví dụ: Tên truyện, Tên tác giả, Tên nhân vật...
Để tìm kiếm chính xác hơn, Bạn có thể kết hợp nhiều từ khóa tìm kiếm và đưa vào trong ngoặc kép. Ví dụ: "Từ khóa 1" "Từ khóa 2"
Hệ thống hỗ trợ tìm kiếm với cả tiếng việt có dấu và không dấu

Buông Gian Thần Của Trẫm Ra Chương 88: Chương 87

Chương trước: Chương 87: Chương 86



Hoàng thượng Lưu Lăng xin tha thứ nói: "Hà cớ gì Ninh Vương nói ra lời ấy, ngươi là người hoàng tộc, vốn là họ hàng, không phải kẻ địch, Thái hậu thói quen hộ vệ thành đoàn, đi ra khỏi nhà, bà không có cảm giác an toàn, đến nỗi như thế, nếu tổn thương một viên ngói một viên gạch của vương phủ, trẫm phụ trách bồi thường là được." Nói tới chỗ này, quay đầu lại nhẹ giọng nói với mẫu thân mình: "Mẫu hậu, để cho những thị vệ kia rút lui đi!"

Thái hậu hành động thiếu suy nghĩ như thế, làm Lưu Lăng hết sức lo lắng.

Thái độ của hoàng thượng hiển nhiên là chủ hòa, không chủ chiến. Chủ ý ngược lại với Thái hậu.

Thái hậu chưa kịp lên tiếng, Vũ Thái phi lập tức trách móc cười nói: "Hoàng thượng nói sai rồi, nhất quốc chi quân là mạch sống của quốc gia, Hoàng thượng tự tiện rời cung cũng được, đi ra khỏi nhà, lại có thể không có hộ vệ bên thân, mặc dù tập võ từ nhỏ, hành động lần này cũng không khỏi quá mức khinh suất đi, ngài là Đế Tôn nước ta, vẫn là thái hậu cẩn thận, biết được ở nơi này, liền vội vàng đưa hộ vệ tới bên cạnh Hoàng thượng." thotho_ddlqd

Lưu Lăng lạnh lùng nói: "Thì ra, đây chính là chủ ý của Vũ Thái phi sao?"

Vũ Thái phi cười lạnh nói: "Bổn cung có bản lãnh này, thêm chủ ý cho Thái hậu sao?"

Trong bữa tiệc, tràn ngập khói thuốc, quanh mình tràn ngập sát khí, không khí căng thẳng.

Từ khi ngồi vào vị trí bắt đầu, Thái hậu liền giơ ly rượu, bà lại lưỡng lự không chắc, chỉ cần đem ly rượu cầm trong tay đập trên mặt đất, bọn thị vệ trên mái hiên sẽ nhận được ám hiệu, không kịp đề phòng vọt vào, trong thời gian cực nhanh, bảo hộ Hoàng thượng dời đi. Dĩ nhiên, cử đao động thương ở trong vương phủ, ý nghĩa triều đình và Ninh Vương chính thức đoạn tuyệt, tuyên chiến. . . . . . . .

Bà chuẩn bị sẵn mấy vạn đại quân ở ngoài thành Cô Tô, tính toán hành động một lần mà thành, nếu như không có cách nào nhanh chóng giải quyết Ninh Vương trong một lần, chư vương họ Lưu nhất định sẽ cuốn vào cuộc chiến, như vậy khả năng bà và Ninh Vương lưỡng bại câu thương cực lớn, không thể không thận trọng. thotho_ddlqd

Hiện nay giải quyết xong Ninh Vương là cơ hội tốt nhất! Nếu không phải Hoàng thượng ở Phủ Ninh Vương bị hại nhiễm bệnh, bà có thể có bao nhiêu cơ hội, mượn cớ mang theo nhóm lớn thị vệ tiến vào Phủ Ninh Vương đây? Chỉ cần trừ đi Ninh Vương. Hoàng nhi liền có thể kê gối ngủ không lo rồi, cung tiễn nơi tay bà, tên đã gắn ở trên dây, có thể bỏ qua cơ hội tốt này sao?

Bà đi tới Phủ Ninh Vương, chính là tính toán đánh nhanh thắng nhanh, khiến Ninh Vương ứng phó không kịp.

Đổng Khanh thấy Thái hậu nắm chặt ly rượu, trong lòng đã hiểu nửa phần, chân mày nàng nhíu chặt, thầm nghĩ, thừa dịp Thái hậu chần chờ. Nếu không nhanh chóng rút lui thị vệ trên mái nhà, Ninh Vương gánh áp lực trên lưng, có thể sẽ ra tay trước để chiếm lợi thế.

Nàng vội vàng chắp tay thi lễ nói: "Bẩm Thái hậu, phủ Ninh Vương cũng không phải là đầm rồng hang hổ, hoàng thượng ở đây, bình yên vô sự, hạ thần tin, chắc chắn Ninh Vương sẽ hết sức thủ hộ hoàng thượng an toàn. Thần kính xin Thái hậu cho hộ vệ rút lui thôi."

Nàng không cách nào ngồi nhìn, lúc này nếu Thái hậu và Ninh Vương thật đánh nhau, rất có thể sẽ cho Anh vương nhân cơ hội thu lợi, đến lúc đó, người leo lên đế vị chính là Anh vương Lưu Hâm. thotho_ddlqd

Vũ Thái phi quay đầu lườm nàng một cái, ngay sau đó lại nâng ly rượu lên. Nhếch miệng cười lạnh nói: "Hoàng thượng bình yên vô sự sao? Sao bổn cung nghe nói hoàng thượng đi tới phủ Ninh Vương, mới có mấy ngày liền bị bệnh không dậy nổi? Chẳng lẽ là phong thủy phủ Ninh Vương không tốt lắm? Hay là Ninh Vương hộ chủ bất lực? Hay là cố ý hãm hại? Bổn cung xem ra, hoàng thượng vẫn phải sớm rời khỏi phủ Ninh Vương mới phải!"

Thái hậu quay đầu nhìn nhi tử bên cạnh. Gương mặt lo lắng, "Ai gia vội vàng chạy tới, chính là bởi vì nghe nói hoàng nhi bị bệnh."

Lưu Lăng cười nói: "Như vậy mẫu hậu hãy nhìn cho kỹ, hoàng nhi có vẻ bị bệnh sao?"

Thái hậu lắc đầu một cái.

Hoàng thượng tươi cười rạng rỡ, ở đâu ra thần sắc có bệnh?

Hoàng nhi khang kiện. Chính là bà không có cách nào quyết định, duyên cớ làm khó dễ.

Lưu Lăng tiếp tục nói: "Trẫm có bệnh nơi nào? Không thể nào, chẳng qua là trẫm ho nhẹ mấy tiếng, lại bởi vì mấy ngày liên tiếp ngồi xe mệt nhọc, dẫn đến thân thể lười một chút, vì vậy đi tới Giang Nam thì mệt mỏi, mượn cớ nương nhờ Phủ Ninh Vương mấy ngày, ngược lại ăn uống chùa vài phần, hoàng nhi cũng không lo ngại." Nhờ có thuốc Kim Thạch của Cố Tử Khâm, tạm thời xem ra không có việc gì. thotho_ddlqd

Thái hậu cẩn thận chu đáo với nhi tử, từ khi bà đi tới Phủ Ninh Vương, cẩn thận quan sát, Hoàng thượng khí sắc hồng hào, tinh thần tương đối tốt, nào có giống như người mắc bệnh? Bà quay đầu lại nói với Vũ Thái phi: "Hoàng thượng bình yên vô sự, sao ngươi『 nghe nói 』hắn bệnh?"

Thái hậu rất có phòng bị.

Vũ Thái phi ý vị sâu xa cười nói: "Có lẽ là, Hoàng thượng bệnh ngoài dự tính, khỏe được càng ngoài dự tính. Không biết đến cùng là gặp người có lòng làm chuyện tốt hay không?"

Lúc này Thái phu nhân trầm mặc đã lâu rốt cuộc mở miệng nói chuyện rồi, bà

Loading...

Xem tiếp: Chương 89: Chương 88

Loading...

Bạn đã đọc thử chưa?

Vĩnh Dạ

Thể loại: Ngôn Tình

Số chương: 62



Thiên Hạ Kiêu Hùng

Thể loại: Lịch Sử, Quân Sự

Số chương: 1073


Đừng Bắt Tôi Yêu Em

Thể loại: Ngôn Tình

Số chương: 71


Tớ Thích Cậu!

Thể loại: Truyện Teen

Số chương: 45