61 Hình ảnh xấu hổ, phẫn nộ, chật vật như vậy bị người chụp trộm được, quần áo bị lột nửa có nửa không che trước người nhưng là mình rước lấy, có thể trách ai?
Tôi hít sâu, đè tâm tình xuống, hỏi Nhiếp Văn Hàm: "Chú Nhiếp, họ có yêu cầu gì?"
Có vẻ như Nhiếp Văn Hàm đang cố hết sức nghĩ cách dẹp loạn để cho mẹ tỉnh táo lại, khoát khoát tay cười ôn hòa với tôi: "Đừng lo lắng, con số đối phương nói không quá đáng lắm, trẻ con không cần phải quan tâm những thứ này.
62 Ngay cả giầy tôi cũng không kịp đi, bị Nhiếp Duy Dương ôm đến ngồi lên bàn bên cạnh suối phun Mỹ nhân ngư trong hoa viên. Bên cạnh cây tùng to lớn cùng với hoa lan vượt qua cái rét của mùa đông chờ hạ đến, vừa nhú ra những phiến lá mới xanh um tươi tốt, nụ hoa màu nhạt trong bóng đêm thoạt nhìn như đang phát sáng.
63 Bởi vì sáng sớm đuổi theo Nhiếp Duy Dương ra ngoài nên mẹ tức giận với tôi, đi vào phòng ngủ, không chịu nói chuyện với tôi, dáng vẻ "có nó không có mẹ, có mẹ không có nó".
64 BY KÚN LAZY ON19/10/2015 VƯỜN GAI
Chương 64: Dụ dỗ
Editor: nhuandong
Ba người sáu con mắt toàn bộ chăm chú nhìn vào mặt Nhiếp Duy Dương.
Dường như anh không muốn nói nhưng hiển nhiên không nói cũng không được, trầm mặt nói: "Cô ta muốn một mình Tô Tô đến giao dịch với cô ta.
65 Khi Bình Bình gửi tin nhắn qua điện thoại cho tôi, tôi vô cùng hoảng sợ.
Bản năng muốn nói tin này cho những người khác, nghĩ nghĩ, lại đổi chủ ý.
Bọn họ sẽ xử lý như thế nào đây? Bọn họ tuyệt đối sẽ không đồng ý để cho tôi một mình đi giao dịch với Bình Bình.
66 BY LEO SING ON19/10/2015 VƯỜN GAI
Chương 66: Trốn tránh
Editor: nhuandong
Sau khi đứng yên hồi lâu, trên mặt cô ta đột nhiên hiện ra nụ cười hơi mờ mịt: "Cô thật là người kỳ lạ.
67 BY KÚN LAZY ON19/10/2015 VƯỜN GAI
Chương 67: Khiển trách
Editor: nhuandong
Tôi ngồi trên ghế sofa đợi mẹ đi vào phòng bếp lấy túi chườm nước đá đắp mặt cho.
68 Sắc trời tối đi, từ phòng bếp nhìn ra ngoài cửa sổ có thể trông thấy dưới cửa cành lá hoa nhài chập chờn cùng nhuộm màu nắng chiều tà dưới bầu trời bao la.
69 Mỗi lần tôi đi qua phòng ca nhạc trung tâm thành phố N đều cảm thấy kiến trúc tòa nhà này kỳ quái vô cùng.
Phòng ca nhạc do sân khấu biểu diễn ở chính giữa và hai bên tầng phụ tạo thành.
70 BY KÚN LAZY ON19/10/2015 VƯỜN GAI
Chương 70: Hôn mê
Editor: nhuandong
Trên đường trở về tôi vẫn còn chìm đắm trong buổi biểu diễn.
"Cảm giác thật tuyệt!" Tôi hưng phấn nắm chặt hai tay, nhìn Nhiếp Duy Dương: "Bài hát thứ hai cảm giác thật hoa lệ, a, còn có bài cuối cùng "Ánh sáng kỳ tích", hiệu quả ánh sáng làm đặc biệt mộng ảo, sau đó người diễn vai thiên sứ cùng với đôi cánh màu trắng từ trên trời giáng xuống, hai cánh tay giang ra sau lưng.
71 Trả thù? Cô ta đang nói chuyện với Nhiếp Duy Dương sao? Nhiếp Duy Dương ở trong này hay sao?
Không nghe thấy giọng Nhiếp Duy Dương mà lại nghe thấy tiếng Bình Bình nói: "Hắc, không, không, nhiều như vậy không có nghĩa gì? Muốn mạng của anh, anh sẽ được giải thoát ngay rồi, tôi sao có thể hưởng thụ khoái hoạt trả thù? Từ từ hủy diệt thứ quý giá của anh, khiến anh từ từ tuyệt vọng mà không thể làm gì, có bao nhiêu thú vị chứ!"
Thì ra là nói qua điện thoại.
72 Trả thù? Cô ta đang nói chuyện với Nhiếp Duy Dương sao? Nhiếp Duy Dương ở trong này hay sao?
Không nghe thấy giọng Nhiếp Duy Dương mà lại nghe thấy tiếng Bình Bình nói: "Hắc, không, không, nhiều như vậy không có nghĩa gì? Muốn mạng của anh, anh sẽ được giải thoát ngay rồi, tôi sao có thể hưởng thụ khoái hoạt trả thù? Từ từ hủy diệt thứ quý giá của anh, khiến anh từ từ tuyệt vọng mà không thể làm gì, có bao nhiêu thú vị chứ!"
Thì ra là nói qua điện thoại.
73 Tôi trợn mắt há mồm, giọng cũng thay đổi: "Sao có thể như vậy?"
Tôi đang đắp chăn dựa vào gối đầu bên giường, trong tay cầm một tờ báo. Ngày hôm qua về đến nhà, một hơi ngủ đến sáng hôm nay, mở mắt ra nhìn thấy một tờ báo đặt ở bên cạnh.
74 Phiên ngoại 1 – Vườn gai 3
BY KÚN LAZY ON16/10/2015 VƯỜN GAI
Phiên ngoại 1
Edit: Ốc
Buổi đêm yên tĩnh.
Khi tôi nhìn thấy cô ấy, tôi nghe thấy được giọng nói nhẹ nhàng.
75 Phiên ngoại 2 – Vườn gai 3
BY KÚN LAZY ON16/10/2015 VƯỜN GAI
Phiên ngoại 2. Vườn gai trong tim
Edit: Ốc
Hạt mầm này được chôn xuống từ lúc nào?
Hạt này là hạt giống bụi gai.
76 Một ngày nào đó.
Tôi tỉnh lại, từ từ nhắm hai mắt lại mặc đồ ngủ bên cạnh lên, vẫn còn buồn ngủ đi ra cửa phòng, đứng trên đầu cầu thang nhìn xuống.
77 Lại một ngày nào đó.
Vì chụp album nắng sớm thành thị cho một tạp chí, tôi hiếm khi dậy thật sớm.
Khi về đến nhà, trong nhà vẫn im ắng, tất cả mọi người còn chưa thức dậy.