21 Chương 21 Tiết Sam Sam bị đưa về đồn cảnh sát, mới biết vé cô giúp đồng nghiệp đổi đã có vấn đề, ba tấm vé đó đều là vé giả. Cô vội vàng khai báo thật thà, chủ động lôi di động ra định gọi cho A Giai, ai ngờ vừa sờ túi áo khoác lại không thấy điện thoại đâu.
22 Chương 22 Lại tĩnh lặng. Lần này chiếc xe như đã dự phòng trước, vẫn lao đi rất vững vàng trên con phố lớn. Đèn đường lướt nhanh ra phía sau, vẻ mặt Phong Đằng lúc âm u lúc tươi tỉnh, biến ảo khôn lường.
23 Chương 23 Sam Sam ngủ một giấc ngon lành, hôm sau thức dậy mọi xui xẻo đều tan biến hết, tinh thần cao gấp trăm, sinh khí nâng gấp bội. Rửa ráy xong đẩy cửa ra ngoài, Tiểu Chu đã đứng đợi sẵn, thấy cô liền tiến đến, cười tươi chào hỏi: “Cô Tiết, chào buổi sáng”.
24 Chương 24 “Người nhà chúng tôi ấy mà, ai cũng kén chọn thức ăn hết, tôi được xem là người dễ tính nhất rồi đấy. Nông trại này là do ông tôi lập ra. Ông chê thức ăn bây giờ phun thuốc nhiều quá, không an toàn, nên tự mua một mảnh đất, tìm vài người đến trồng”.
25 Chương 25 Sam Sam quỳ trên mảnh đất trồng củ cải, chăm chú nhìn một lúc lâu rồi mới đưa tay nhổ vài cây lên, sau đó quay sang nhìn đám người đang câu cá ven hồ, tâm lý mất cân bằng nghiêm trọng.
26 Chương 26 Đêm đó, sau khi Phong Đằng nói câu “thử xem”, tất cả đã trở nên không được chân thực cho lắm. Khi đôi môi nóng ấm rời khỏi trán cô, cả người Sam Sam mụ mẫm hẳn.
27 Chương 27 Ông bà Tiết xuống nhìn thấy cô, đương nhiên không thể thiếu những lời trách cứ, trách cô làm đủ chuyện phiền phức, phí tiền mua vé máy bay, thấy hai thùng đồ thì giật bắn mình, sau đó biết là quà thì lại trách móc cô mua đồ linh tinh.
28 Chương 28 Sam Sam ở lại nhà đến mùng bảy thì quay về, trong thời gian đó cô trò chuyện điện thoại với Đại boss tổng cộng bốn lần, cô chủ động gọi hai lần, boss chủ động gọi hai lần.
29 Chương 29 Cô Tiết không hề lên đó dùng cơm, tổng giám đốc Phong tâm trạng có vẻ không được tốt lắm, chẳng lẽ cả kỳ nghỉ Tết mà tổng giám đốc Phong chưa có gì vui vẻ với cô Tiết hay sao? Không hợp với phong cách làm việc hiệu quả cao của tổng giám đốc tí nào.
30 Chương 30 Đồ đạc của Sam Sam không nhiều, hơn nữa hồi Tết đã thu vén một lần, hôm nay dọn dẹp cũng rất dễ dàng. Ngôi nhà mới thuê lại sạch sẽ bất ngờ, hoàn toàn không cần quét dọn, vì thế cô đã sắp xếp rất nhanh chóng.
31 Chương 31 Chớp mắt mà Phong Đằng đã đi được hai ngày rồi, nhưng ngay cả một cú điện thoại cũng không gọi, Sam Sam cứ cảm giác có gì đó lạ lùng. Tối cuối tuần, Sam Sam nằm trên giường, mở to mắt nhìn trần nhà, không tài nào ngủ được… Lẽ nào câu nói hôm đó của cô đã bị nghe thấy? Nhưng nếu nghe thấy thì boss sẽ không dễ dàng tha cho cô đâu, bình thường không có chuyện gì cũng tìm cớ để bắt nạt cô mà.
32 Chương 32 Điện thoại mới cúp chưa đến một tiếng, trợ lý Phương đã xuất hiện trước mặt Sam Sam, chuyển viện cho ông nội cô ngay lập tức. Lần này cuối cùng đã có phòng bệnh, tuy chỉ là phòng ba người bình thường.
33 Chương 33 Là người hành tinh khờ khạo, Tiết Sam Sam đã tỉnh ngộ. Thì ra trong tiềm thức bản thân, cô cảm thấy mình và tổng giám đốc sẽ chia tay? Nên mới không dám đến văn phòng anh ăn cơm, không dám cho đồng nghiệp biết, thậm chí không dám nói cho người nhà hay… Lần có Đại Hoa, nếu không phải do Phong Đằng chủ động đề nghị, có lẽ cô cũng sẽ không nói cho Đại Hoa biết.
34 Chương 34 Tin Tiết Sam Sam quay trở lại tầng 22 ăn cơm lan khắp trên dưới Phong Đằng nhanh như lửa cháy, nhân viên đều kích động lạ thường, chuyện được buôn khắp nơi, hiệu suất làm việc của các phòng ban đều nâng lên không ít.
35 Chương 35 Lúc Sam Sam nhận được điện thoại buôn chuyện của Song Nghi, mới phát hiện ra cô và Phong Đằng đã ở bên nhau hơn nửa năm rồi. Trong điện thoại, giọng Song Nghi tỏ ra vô cùng hào hứng: “Sam Sam, trong lúc tớ đóng cửa viết truyện, các cậu có xảy ra chuyện gì không nói cho người khác biết không đấy?”.
36 Chương 36 Sam Sam không đi học thật, nhưng cũng vì lớp phụ đạo đã sắp kết thúc, ngoài tiết cuối cùng cần đi nghe đề suy luận thì những môn khác không đi cũng chẳng sao.
37 Chương 37 Trên vai thi thoảng lại có cảm giác nóng bỏng ươn ướt, tê liệt khiến người ta run rẩy, Sam Sam nửa mê nửa tỉnh mặc người ta hôn được một lúc rồi mới mơ màng cự nự: “Đừng, sẽ muộn giờ mất”.
38 Chương 38 Thời tiết dần dần lạnh hẳn, Sam Sam về sau còn đi mua quần áo thêm hai lần nữa, nhưng trong tủ, quần áo cô vẫn ở trạng thái yếu chống mạnh. Nhưng thực ra mua nhiều cũng không mặc hết, cô không thèm ra vẻ trong công ty mà.
39 Chương 39 Bệnh viện tư thu phí cao ngất ngưởng có một đặc điểm tốt nhất là ít người, không cần xếp hàng, cô gái hướng dẫn phục vụ từng người một, làm xét nghiệm rồi ra kết quả… đều nhanh chóng cực kỳ.
40 Chương 40 Chiều hôm sau, đúng giờ Sam Sam đến đẩy cửa văn phòng của Phong Đằng. “Sam Sam, đến đây”. Phong Đằng vẫy tay, giới thiệu ông lão ngồi trên ghế sofa với cô.