1 * Chưa gả đã hưuThiên Khải năm thứ bốn trăm ba mươi hai , Đông Ly năm một trăm mười sáu. Trống canh ba vừa điểm, màn trời đột nhiên lóe lên một tia sáng, khiến cho sắc trời sau một đêm mưa bụi như lộ ra một bức màn sa.
2 "Tiểu thư, người không được chết a. . . Người không thể bỏ lại Xảo nhi. . . Ô ô. . . Tiểu thư. . . Đều do Xảo nhi, là Xảo nhi không tốt, không có chiếu cố tốt tiểu thư, người tỉnh lại có được hay không, tiểu thư.
3 Nghe được Bạch Thiển Thiển nói, Xảo nhi nhất thời đình chỉ tiếng khóc, ngẩng đầu, vừa thấy nụ cười nhu hòa trên mặt tiểu thư nhà mình, liền kinh ngạc mà nhìn nàng: "Tiểu.
4 "Không cần để ý tới các nàng, ngươi qua đây rửa mặt sạch sẽ cho ta. " Phượng Hồng Loan tiếp tục đi đến chỗ cái gương, vẫy tay gọi Xảo nhi. Nhìn đến Phượng Hồng Loan nói năng bình tĩnh, nhãn thần đạm mạc, Xảo nhi bỗng cảm thấy có chút sợ hãi.
5 Cái này cũng gọi giết người? Phượng Hồng Loan khinh thường liếc nữ nhân đang la hét này một cái. Cánh tay duỗi ra, lấy ấm trà trên bàn cầm ở trong tay, lần thứ hai hướng những thứ nữ nhân kia ném tới.
6 "Nhị phu nhân, Tứ phu nhân, mau mau cứu mấy vị phu nhân đi a. . . Tam tiểu thư nàng. . . Nàng điên rồi. . . Nàng muốn giết mấy vị phu nhân. . . " Theo tiếng bước chân đi vào tiểu viện, nha hoàn bà tử phía ngoài tức khắc như ong vỡ tổ vội vàng tiến lên đón liền người đang bước vào.
7 "A" Nhị phu nhân hét lên một tiếng. Ôm chân cả thân thể ngã quỵ xuống mặt đất. "Ba" một tiếng, chân ghế trong tay Xảo nhi đã gãy làm đôi. Nàng thực sự đánh gãy chân của Nhị phu nhân rồi sao? Xảo nhi cầm nửa đoạn chân ghế trong tay, khuôn mặt nhỏ nhắn trắng bệch nhìn đến Nhị phu nhân đang ôm chân tru lên, ngây người.
8 Nhận được ánh mắt lạnh lẽo âm u của Phượng Hồng Loan, Vân Cẩm không tự chủ được đưa tay sờ sờ ngực. Tim của hắn vẫn còn ở trong ngực nhảy lên thình thịch.
9 Trong tiểu viện rách nát của Phượng Hồng Loan, trong phòng ngoài phòng vẫn còn đang đánh, rất có tư thế không nghe theo không buông tha, không đánh chết không bỏ qua.
10 Hai vị bộ đầu vừa nghe lời nàng nói, nhất tề quay đầu lại nhìn Phượng Hồng Loan, chỉ thấy nàng kia một đôi mắt đẹp đẫm lệ rưng rưng đầy trông mong mà nhìn bọn họ.
11 "Tiểu thư, là Ly Vương điện hạ, Ly Vương điện hạ tới. . . " Xảo nhi cũng nghe được Ly vương tới, nhất thời vui mừng nhìn Phượng Hồng Loan nói: "Không đúng nhất định là Ly Vương điện hạ hối hận đã hưu tiểu thư.
12 Vân Cẩm nằm ở đầu tường, trên mặt tỏ vẻ mạn bất kinh tâm, thế nhưng mâu quang của hắn chưa từng nháy một cái, cũng không hề rời khỏi gương mặt Phượng Hồng Loan.
13 "Tiểu thư không được. . . " Xảo nhi bị hành động của nàng làm bừng tỉnh, chảy nước mắt nhào tới trên người của Phượng Hồng Loan mà ôm lấy nàng, ở đây có nhiều người như vậy, tiểu thư sau này còn muốn lập gia đình nữa! Làm sao có thể để cho người khác nhìn thân thể của người kia chứ.
14 Vân Cẩm nhìn thiên không đóa đóa bạch vân, trong lòng nghĩ tới cái nữ nhân kia nhìn bề ngoài nàng chẳng khác nào đóa bạch vân, nhưng là trong bụng dạ lại chính là một khỏa hắc tâm không ai sánh bằng.
15 Vân Cẩm nhìn bàn tay nhỏ bé dính đầy máu vừa đặt vào trong tay của mình kia, theo bản năng rụt lại một chút, nhưng cũng chỉ nháy mắt, liền vững vàng cầm lấy tay nhỏ của Phượng Hồng Loan, nắm chặt vào tay chính mình.
16 Vân Cẩm nét mặt cũng giống như Quân Tử Ly, khó nén vẻ kinh ngạc mà nhìn Phượng Hồng Loan viết ba chữ kia, hắn chưa bao giờ biết một nữ tử cư nhiên lại có thể có nét chữ yên nhiên, phong lưu trác tuyệt như thế.
17 Vân Cẩm vẻ mặt oán hận buồn bực mà nhìn Phượng Hồng Loan, chợt chống lại ánh mắt của Phượng Hồng Loan đang nhìn về phía tầm mắt của mình, hốt nhiên ý thức được bản thân tựa hồ đã sinh ra cái ý tưởng không nên có gì, sắc mặt tức khắc liền cứng đờ, mất tự nhiên mà quay mặt đi.
18 Một nhóm mấy người Vân Cẩm và Quân Tử Ly ly khai, Trương bộ đầu cùng Lý bộ đầu cũng vội vàng vung tay lên, mang theo toàn bộ đám nha môn tiểu binh của mình rời đi.
19 "Lão nô không có ý tứ gì khác, chỉ là sợ vật này sẽ gây ra bất lợi gì với Tam tiểu thư mà thôi. Cái vật nhỏ này là chí bảo Vân tộc, nghe nói là không được tùy tiện truyền ra ngoài.
20 "Tiểu. . . Tiểu thư, đây là hẳn mấy người tứ tiểu thư, các nàng đã trở về a. . . " Xảo nhi nghe thấy thanh âm ngọc bội leng keng vội vã chạy vào từ phía bên ngoài, khuôn mặt nhỏ nhắn liền trắng bệch, sợ hãi mà nhìn Phượng Hồng Loan.