21 Phượng Hồng Loan bước từng bước một đi thật chậm, chỉ một khoảng cách ngắn ngủn, nàng lại dùng đến chừng khoản thời gian uống cạn một chun trà mới đi đến bên cạnh Phượng Kim Linh, Phượng Thanh Linh và Phượng Ngân Linh ba người.
22 "Bẩn?" Phượng Hồng Loan nhướng mi, động động di chuyển thân thể, nhìn nhìn Phượng Thanh Linh nhích lại gần nàng ta thêm một phần, thanh âm khinh khinh: "Ta hỏi ngươi, ngươi có phải là cũng giống như nàng đều đang có cùng một ý tưởng?"Phượng Thanh Linh rúc người về phía sau hai cái thân thể kia, nhớ tới chuyện nàng vừa nghe nói đang được truyền khắp phố lớn ngõ nhỏ, Ly Vương điện hạ cư nhiên lại đáp ứng bồi thường cho Phượng Hồng Loan mười vạn lượng hoàng kim ngoài ra còn thêm ba cái điều kiện khác, rõ ràng là một cái tiện nữ nhân không có bất kỳ hy vọng nào, hiện tại lại có thể lọt vào mắt xanh của Ly Vương.
23 Nghe được Phượng Hồng Loan nói, lại thấy thêm cả nụ cười đông lạnh nơi khóe miệng nàng, chạm đến con ngươi băng phong, vài cái tiểu thư này đều hoảng sợ nhìn nàng, lắc đầu, lại gật đầu, sau đó lại lắc đầu, lại gật đầu.
24 Phượng Hồng Loan hài lòng gật đầu, nhìn bọn họ: "Các ngươi vừa nãy cũng đã vào trong này nghe rõ, Ngũ muội và Lục muội đều ước ao bị giống ta để có thể làm Ly Vương điện hạ nhìn thấy thân thể, cũng muốn noi theo đó mà quyến rũ Ly Vương điện hạ.
25 Nàng vừa dứt lời, thân thể các vị tiểu thư nhất thời đều mềm nhũn, nhìn Phượng Hồng Loan lắc đầu thật mạnh. "Nếu các ngươi thật không hiểu, tỷ tỷ ta không ngại dùng một người trong các ngươi làm thí nghiệm.
26 Đỗ Hải sửng sốt, ngay lập tức đã rõ ràng ý tứ của Phượng Hồng Loan, ba ngày sau chính là ngày nàng và Vân Cẩm công tử ước hẹn đặp ở Phượng Hoàng Lâu, ngày mà Ly Vương bồi thường mười vạn lượng hoàng kim.
27 Đỗ Hải vung tay lên, người phía sau đặt cơm cùng quần áo xuống, lại đem hai cái thùng lớn kia mang vào bên trong phòng. Làm xong hết thảy những thứ này, đều không tiếng động lần lượt lui xuống.
28 “Ha ha …. ” Quả nhiên Vân Cẩm nhìn thấy Phượng Hồng Loan dừng cước pháp lại, lập tức thở ra một hơi đem đầu đặt trên bả vai Phượng Hồng Loan thở dốc, cuối đầu cười nhẹ: “Sớm biết nói những lời này có tác dụng như vậy, ta nên nói từ đầu rồi.
29 "Loan nhi, quả thật là ta chỉ vô tình tới đây chơi, nàng muốn ta nói rõ cái gì nha!" Vân Cẩm nhìn sắc mặt Phượng Hồng Loan âm trầm, đáy mắt có gì đó chợt lóe rồi biến mất, bước đến phía trước một bước, giọng nói thanh nhuận mang theo một tia mềm mại cùng nũng nịu thích thú.
30 "Tự cho là đúng!" Phượng Hồng Loan lạnh nhạt mắng hắn một tiếng, cắt đứt lời của hắn: "Nếu chuyện muốn nói cũng đã nói, không còn chuyện gì nữa thì cút đi!"Lại bảo hắn cút? Ngẫm lại hắn là thiên hạ đệ nhất công tử, từ trước đến nay nữ nhân đều xu chi nhược đốc* hận không thể chen lấn đánh vỡ đầu tường chỉ để được gặp hắn một lần.
31 Nữ tử chỉ mặc một chiếc yếm nho nhỏ cùng tiết khố, chất vải lụa mỏng manh như có như không phát họa ra đường cong mềm mại uyển chuyển, linh lung hấp dẫn.
32 Phượng Hồng Loan tắm cũng không tắm được, bơi lội cũng không thể nào bơi lội được, vẫn khoác vào quần áo bẩn ban đầu, một đường đen mặt quay trở lại tiểu viện.
33 Phượng Hồng Loan quay đầu nhìn về phía cái giường đặt dưới tàng cây hoa đào mà Đỗ Hải đã chuẩn bị xong, cất bước đi tới. Nằm ở trên giường, nhìn bầu trời, đôi con ngươi trong vắt như nước nhiễm lên một tầng vân vụ không rõ màu.
34 Nghe tiếng bước chân, người đến là Đỗ Hải. Phượng Hồng Loan lạnh mặt, nhắm mắt lại không mở ra, vẫn như cũ lẳng lặng nghiêng người dựa vào đầu cây trúc khô.
35 Hôm nay trái lại là Tam tiểu thư rồi! Sao trước kia không có nhìn thấy bọn họ cung kính như vậy với Phượng Hồng Loan?Một đám nô tài nâng cao đạp thấp, bắt nạt kẻ yếu, sợ hãi kẻ mạnh, chó cậy gần nhà, gà cậy gần chuồng! Phượng Hồng Loan lạnh lùng quét mắt nhìn bọn họ một cái, chỉ có rất ít người không có thương tích trên mình, những người khác hoặc nhiều hoặc ít đều bị thương.
36 “Tiểu thư, người còn chưa rửa mặt thay quần áo mà!” Xảo nhi nhìn thấy Quân Tử Ly, lịa chợt nhớ ra tiểu thư nhà nàng còn chưa mặc đồ đàng hoàng, tóc còn buông xõa rối tung, lấp tức hốt hoảng nhìn Phượng Hồng Loan.
37 Khuôn mặt Quân Tử Ly âm trầm nhìn Phượng Hồng Loan, mắt phượng sắc bén, giống như có hàng vạn hàng nghìn lợi kiếm, lạnh lẽo thấu xương. Trong nháy mắt hàn khí trên người hắn có thể đóng băng dày ba thước.
38 Cùng với tiếng hô to của Phượng Hồng Loan, sắc mặt Quân Tử Ly trầm xuống, xuất thủ trong nháy mắt, một chiếc bạch ngọc ban chỉ nhằm theo hướng thanh bảo kiếm trong tay Truy Nguyệt mà đánh tới.
39 Nghe được lời của Phượng Hồng Loan, Quân Tử Ly ngước mắt, mắt phượng bình tĩnh nhìn nàng, như một hồ nước sâu không thấy đáy, tối tăm thâm thúy, không chút chấn động.
40 Phượng Hồng Loan nhìn Quân Tử Ly, giọng nói bình tĩnh, giống như đang tuyên bố một sự thật. Lời như vậy từ trong miệng nàng nói ra, tâm tình không có nửa phần chập chờn, khiến người ta không thể nào hoài nghi sự thực.
Thể loại: Trọng Sinh, Nữ Phụ, Nữ Cường, Đô Thị, Ngôn Tình
Số chương: 50