Tìm chuyện

Gõ vào bất kể từ gì bạn nhớ để tìm kiếm Ví dụ: Tên truyện, Tên tác giả, Tên nhân vật...
Để tìm kiếm chính xác hơn, Bạn có thể kết hợp nhiều từ khóa tìm kiếm và đưa vào trong ngoặc kép. Ví dụ: "Từ khóa 1" "Từ khóa 2"
Hệ thống hỗ trợ tìm kiếm với cả tiếng việt có dấu và không dấu

Bộ Khoái Tướng Công Thăng Chức Ký Chương 82: Chương 61

Chương trước: Chương 81: Chương 60



Mai Vô Quá để ý Lạc Lạc không chỉ thu dọn vớ của Mai Vô Quá còn thu dọn y phục của bản thân, điều này khiến hắn có dự cảm không lành.

“Lại đây, Lạc Lạc.” Mai Vô Quá kéo Lạc Lạc đến cạnh mình, ấn ngồi trên đùi mình hỏi: “Nói cho huynh biết trong cái đầu nhỏ của muội đang suy tính cái gì.”

“Đang suy tính hiện tại huynh ra ngoài như chim nhỏ vào rừng rậm, có thể vô tư tìm cô nương uống hoa tửu.” Lạc Lạc giẫy dụa người, nhỏ giọng nói.

“A, muội bảo huynh phải làm như nào mới tốt đây, chuyện này tuyệt đối không xảy ra.” Mai Vô Quá ôm thân thể đã phổng phao của Lạc Lạc, vuốt cánh tay của nàng, nhất thời động lòng hôn lên. Từ thái dương, khóe mắt, khuôn mặt, vành tay, một đường hôn xuống xương quai xanh.

“Sắp đến sinh thần của muội rồi, chờ huynh trở lại, ngày sinh thần của muội sẽ làm lễ cập kê cho muội luôn, có thể ngoan ngoãn ở nhà đợi không?” Mai Vô Quá chân thành ngắm tiểu nhân nhi trong ngực vừa khiến người ta lo lắng lại khiến người ta yêu thích muốn chết.

“Có thể, huynh ở bên ngoài không cần phân tâm, luôn luôn chú ý an toàn, bạc có thể mất, giữ được người là tốt rồi. Đi cùng nhiều người như vậy, trách nhiệm không phải của một mình huynh.” Lạc Lạc trượt khỏi vòng tay Mai Vô Quá, yên lặng đi tới bên giường xếp y phục của mình vào chỗ cũ để Mai Vô Quá yên tâm.

Mai Vô Quá đứng lên, ôm chặt từ phía sau nữ hài đã cao tới gần vai mình.

Lạc Lạc quay người lại, ôm lại chặt hơn, dịu dàng nói: “Muội không muốn gọi huynh là ‘ca ca’ nữa.”

“Được.” Mai Vô Quá nhẹ nhàng lên tiếng.

“Tướng công.” Lạc Lạc gọi một tiếng như muỗi, có chút không quen, xấu hổ vùi mặt vào ngực hắn.

“Không nghe thấy gì.” Mai Vô Quá xấu xa nói.

“Tướng công.” Khuôn mặt Lạc Lạc dính sát vào ngực Mai Vô Quá, phát ra tiếng nói không rõ ràng.

“Vẫn chẳng nghe rõ.” Mai Vô Quá nhẹ nhàng vuốt ve sau lưng nàng.

“Tướng công!” Lạc Lạc hét to một tiếng, ngay sau đó mắc cỡ chạy về phòng mình, đóng cửa lại nằm vật xuống giường không nhúc nhích, cảm giác mặt giống bị lửa thiêu.

Ngày Mai Vô Quá lên đường, Lạc Lạc đứng ở miệng cửa, cho đến khi bóng dáng của hắn biến mất ở đầu ngõ. Mới bắt đầu có chút không quen, mỗi ngày không biết nên làm cái gì, ngày thứ ba khó khăn lắm thỉnh thoảng mới nhớ tới thì Từ Kiêu Đình tới cửa.

“Có muốn đi theo nhìn một chút? Ta dẫn nàng đi.” Từ Kiêu Đình đứng nhìn Lạc Lạc đang giặt y phục, nghiêng đầu cười hỏi.

“Không muốn.” Lạc Lạc trả lời dứt khoát.

“Ai, tại sao, nàng không phải là loài theo đuôi sao?” Từ Kiêu Đình những tưởng Lạc Lạc nhất định sẽ bám theo.

“Không muốn huynh ấy phân tâm.” Lạc Lạc tiếp tục giặt y phục.

Nét cười trên khuôn mặt Từ Kiêu Đình dần phai nhạt, có chút mất mát, có chút cô tịch, rũ mắt xuống nghĩ chốc lát, lập tức ngẩng đầu lên nói: “Đoạn đường kia không dễ đi, ta muốn âm thầm đi theo quan sát, dọc đường đông đảo sơn phỉ bang phái, nội bộ phái Quan Thương gần đây không yên ổn, nói không chừng sẽ xảy ra việc ngoài ý muốn.”

“Phái Quan Thương!” Lạc Lạc chợt ngẩng đầu lên nhìn Từ Kiêu Đình, cố gắng từ trên mặt hắn tìm kiếm chút gì đó.

Từ Kiêu Đình biết nàng sẽ động lòng, bởi vì hắn biết Mai Vô Quá có mối quan hệ với phái Quan Thương.

Lạc Lạc đứng lên, suýt nữa đá đổ chậu gỗ, đi hai bước lẩm bẩm: “Tại sao huynh ấy không nói với ta?”

“Hắn không muốn làm nàng lo lắng thôi.” Từ Kiêu Đình cũng đứng lên.

“Thời điểm Từ công tử đi có thể để ý tới huynh ấy được không, phái Quan Thương có thù oán với huynh ấy.” Lạc Lạc lo lắng hiện lên khuôn mặt.

“Nàng không đi, ta cũng không đi, một mình lên đường không vui chút nào, với cả ta phái nhiều tiêu sư như vậy sẽ không có vấn đề gì đâu.” Từ Kiêu Đình dừng một chút nói: “Nhìn danh tiếng Từ gia tiêu cục của ta xem, những tiêu sư kia quanh năm áp tiêu chưa từng gặp cướp, nàng cứ yên tâm đi.”

“Quanh năm không gặp cướp tiêu sao? Vậy thì võ công đều xuống cấp có thể đảm đương được gì?” Lạc Lạc bắt bẻ lời Từ Kiêu Đình.

“Đó là chuyện của quan phủ, ta chỉ đi áp

Loading...

Xem tiếp: Chương 83: Chương 62

Loading...

Bạn đã đọc thử chưa?

Khán Thượng Tha

Thể loại: Đam Mỹ

Số chương: 70


Tam Thế Hồ Ngôn

Thể loại: Ngôn Tình, Huyền Huyễn

Số chương: 16


Tình Hư Thế Ảo

Thể loại: Ngôn Tình, Xuyên Không, Nữ Cường

Số chương: 20


Biến Thái ! Tránh Xa Ta Ra !!!

Thể loại: Truyện Teen

Số chương: 53


Mẫu Nghi Thiên Hạ

Thể loại: Đam Mỹ

Số chương: 0