Tìm chuyện

Gõ vào bất kể từ gì bạn nhớ để tìm kiếm Ví dụ: Tên truyện, Tên tác giả, Tên nhân vật...
Để tìm kiếm chính xác hơn, Bạn có thể kết hợp nhiều từ khóa tìm kiếm và đưa vào trong ngoặc kép. Ví dụ: "Từ khóa 1" "Từ khóa 2"
Hệ thống hỗ trợ tìm kiếm với cả tiếng việt có dấu và không dấu

Bộ Khoái Tướng Công Thăng Chức Ký Chương 71: Manh Mối Xuất Hiện

Chương trước: Chương 70: Chương 49



“Ai cũng đều nói ta không có ác ý!” Chiếc khăn che mặt bỗng hơi nhúc nhích, có thể là miệng nhếch lên hài lòng, hắn dùng giọng nói bị biến đổi chậm chạp nói: “Quân tử có cái nên làm có cái không nên làm, từ xưa tu thân tề gia trị quốc bình thiên hạ, quan trọng là tu thân, bản thân đúng đắn chính là hạnh đoan, hạnh đoan khiến suy nghĩ mở rộng, suy nghĩ mở rộng mới thông suốt.” Người kia nhìn Mai Vô Quá thao thao bất tuyệt, khẽ cau mày.

Mai Vô Quá cảm nhận được ánh mắt kia khiến cả người cứng ngắc, vội vàng đứng thẳng.

“Chọn sắc đứng tại thế gian, nhận lấy thất bại; chọn lợi đứng tại thế gian, chỉ được tiền tài; chọn đạo* đứng tại thế gian, được tôn nghiêm; chọn tín đứng tại thế gian, nhận được nghĩa.” Người kia đứng nghiêm, sống lưng ưỡn thẳng, từ từ tiến hai bước lại gần Mai Vô Quá: “Bất luận đang ở triều đình hay giang hồ, chỉ có dùng tín sống trên đời, mới có thế mãi mãi dài lâu. Ngươi đã hiểu chưa?”

(Đạo trong đạo lí.)

“Đã hiểu.” Mai Vô Quá chỉ muốn học công phu, không muốn nghe thao thao bất tuyệt mấy điều này, đáp qua loa.

“Ngươi không hiểu, thân ngươi đang ở vũng lầy, theo bùn thì bẩn thỉu, trên công đường tự có vương pháp, há lại để người khác thao túng hay sao?” Người nọ càng nói càng kích động, tựa như đã quên biến đổi giọng nói. “Lưu luyến trăng hoa, dâm quấn nữ sắc, có phải là hành vi của đại trượng phu không!”

“Ngươi, là ngươi.” Mai Vô Quá đã hoài nghi từ lâu, thấp thỏm hỏi.

“Là ta.” Đột nhiên người nọ ra chiêu thẳng vào đầu vai của Mai Vô Quá.

Mai Vô Quá trong lúc gấp gáp tiếp chiêu giải chiêu, nguy ngập nhận của hắn hai mươi mấy chiêu, cuối cùng sơ suất không chú ý, bị hắn đánh ra một quyền. Người kia hơi nhíu mày, hiển nhiên đối với biểu hiện của Mai Vô Quá không hề hài lòng.

Người kia lột xuống khăn che mặt, vứt sang bên cạnh. “Ta không còn nhiều thời gian, sau hai tháng, quá năm mươi chiêu không thể hạ được ta, ta sẽ dẫn nàng đi.”

“Ngươi nằm mơ!” Mai Vô Quá hoàn toàn nổi giận.

“Ta có thể làm hay không, còn phải xem ngươi.” Vẻ mặt Hiên Thế Điển nghiêm túc: “Còn nữa, đừng hòng trốn thoát. Bất luận các ngươi đi tới nơi đâu, ta đều có thể tìm được.”

Trán Mai Vô Quá lấm tấm mồ hôi, hắn biết Hiên Thế Điển nói được làm được, hắn là cao thủ trong cao thủ.

Hai người cứ giằng co qua lại nửa ngày, cho đến khi chân trời phát ra chùm tia sáng trắng, Mai Vô Quá mới phi trở về.

Mai Vô Quá về đến nhà vẫn có chút không yên, đi tới phòng của tiểu nha đầu, nằm ở bên giường dịu dàng sờ sờ khuôn mặt của Lạc Lạc.

“Mai ca ca, sao huynh dậy sớm vậy?” Lạc Lạc dụi dụi mắt.

“Muội ngủ thêm chút nữa đi, tối nay cũng không cần chờ ca ca, tự mình ăn cơm trước, huynh sẽ về muộn một chút.” Mai Vô Quá kéo chăn đắp lên.

“A, vẫn còn việc sao, vậy tối mai?” Lạc Lạc có chút không vui, một mình ăn cơm rất cô đơn.

“Chuyện này không rõ, còn phải xem có làm xong được hay không.” Quả thật không thể nói chính xác, ai biết có thể hỏi ra thứ gì đấy hay không.

“Hiểu.” Lạc Lạc đè xuống sự không vui, không nói chuyện nữa. Không thể làm chậm trễ chính sự của Mai ca ca, chút ý thức này, Lạc Lạc vẫn phải có.

Mai Vô Quá tới nha môn, Lạc Lạc lăn lộn trên giường một hồi, trách móc cái giường hết lời, lúc này mới mặc y phục. Dậy sớm không có việc gì làm, trời vẫn còn lạnh, cho nên không phải Lạc Lạc làm biếng nằm trên giường, quả thật là có nguyên nhân, Lạc Lạc tự kiếm cớ cho bản thân.

Đun nước rửa mặt, chải tóc, vấn một búi tóc đơn giản, thêm một lớp phấn nhạt, tuổi trẻ thật là tốt. Làm thức ăn bưng cho lão khất cái, Lạc Lạc trở về trong sân nhỏ giặt y phục, y phục hôm qua Mai Vô Quá thay ra vẫn để ở trong sân.

Hửm? Lạc Lạc đưa vạt áo lên mũi ngửi, mặc dù y phục nồng nặc mùi rượu, nhưng vẫn có chút mùi hương nhàn nhạt, rất khó để nhận ra. Lòng dạ nữ nhân tinh tế, Lạc Lạc đã quen mùi trên cơ thể Mai Vô Quá, chắc chắn chút dấu vết này không chạy khỏi mũi của nàng. Lạc Lạc tiếp tục lục xem, ở một chỗ không đáng chú ý bên trong cổ áo phát hiện dấu son hồng.

Trước khi Mai Vô Quá về đến nhà mùi hương son phấn cũng phai bớt rồi, chỉ còn mùi rượu đọng lại, không nghĩ tới vẫn lưu lại một chút. Trước lúc rời Mãn Thúy Lâu cũng kiểm tra

Loading...

Xem tiếp: Chương 72: Chương 51

Loading...

Bạn đã đọc thử chưa?

Nơi Đâu Cũng Thấy Anh

Thể loại: Ngôn Tình

Số chương: 17


Yêu Người Mộng Mơ

Thể loại: Truyện Teen

Số chương: 27



Hạnh Phúc Là Khi Gặp Em

Thể loại: Đam Mỹ

Số chương: 50