1 Nó ngồi trên tầng thượng của trường, tai đeo chiếc earphone lắng nghe từng điệu nhạc đang phát. . . . Nó đã trốn tiết, nó không thể tập trung được. Mang lời yêu chưa nói một lầnDành cho làn tóc hờ hững hôm nàoĐể tình yêu làm dịu đi nỗi cô đơnBiết rằng dù ngang trái nhưng anh vẫn đợiĐể những chiều mưa đừng đem giá lạnhCho lòng ai giờ này chìm trong xót xaTừng điệu nhạc vang lên truyền vào tai như bóp nghẹt trái tim nó.
2 Nó mệt mỏi dời khỏi nhà để đến trường. Chẳng hứng thú với việc học hành nhưng nó không muốn lớn, không cứ thích như thế này thôi. Cứ bình yên , phẳng lặng.
3 Giờ nghỉ giữa buổi đến, cả lớp đứng chào cô giáo rồi tất cả chạy đến chỗ hắn mỉa mai nó đủ điểu , ca ngợi hắn lên mây lên trăng. - Quân nè, mình nghĩ bạn nên đổi chỗ đi á? Chỗ này ko có ai thích ngồi đâu? - Kiều Chinh nhanh miệng ngọt ngào lên tiếng- Mình thích - Để không mất hòa khí, lại là học sinh mới, hắn vẫn cố vui vẻ nói.
4 Hắn đỗ chiếc xe BMW vào bãi cỏ để đi dạo bộ. Tiết trời mùa này thật thích, hắn đưa tay đỡ lấy một chiếc lá đang rơi xuống rồi dơ cao lên cho gió cuốn.
5 Sau một giấc ngủ ngon lành bên cạnh người cho nó cảm giác an toàn kia, nó khẽ khẽ chớp mi mở mắt vươn vai thì đập ngay mặt hắn làm hắn ngã ra đằng sau.
6 Nó bước đôi chân trần xuống đất đến bên đĩa thức ăn cạnh đó. Lấy chiếc dĩa bên cạnh nó xé miếng thịt bò nhỏ ra rồi cho vào miệng. Thoải mái thưởng thức hương vị dai dai ngon ngon.
7 - Ủa sao hôm nay không thấy Quân đến vậy trời? - Kiều Chinh mặt ỉu xì như bánh trôi gặp nước mưa than vãn với đám bạn. - Hôm nay Quân và Băng nghỉ. - Lớp trưởng uy nghi thông báo.
8 - Thưa thiếu gia, tiểu thư. Mời hai người vào nhà dùng bữa sáng. - Lời nói của giản qua Lee vang lên làm hắn giật mình. - Được rồi - hắn lạnh nhạt nói với ông quản gia, quay sang nó nhẹ nhàng giục - Chúng ta đi thôi.
9 Nó ngồi dậy thì bị hắn ấn nằm xuống. Nó nheo mắt khó hiểu, cố ngồi dậy lần nữa nhưng làm có thể chống cự được khi nó là bệnh nhân còn hắn là một anh chàng vô cùng an toàn không vết xước từ đầu đến chân khỏe mạnh.
10 Nó cầm bát cháo lên, ngửi mùi thơm của nó rồi lấy thìa xúc thì đột nhiên nó cảm thấy khó thở, tim nó đau quặn lại. Nó giữ chặt lồng ngực của mình, đau quá.
11 Mẹ nó bỏ dở cả công việc đến thăm nó. Vừa nhìn thấy hắn, mẹ nó giữ chặt cậu lại, hốt hoảng hói :- Cậu là Quân phải không?Con gái tôi đâu?Hắn đan chặt tay vào nhau, khuôn mặt hiện rõ sự đau khổ, mệt nhọc nói- Băng đang ở trong phòng phẫu thuật.
12 Vừa nhập học nhưng hắn đã không đi học nữa. Hắn một mực đòi đem chiếc bàn nó và hắn đã từng ngồi về nhà. Hắn đã có bằng ĐH bên Mỹ. Hắn đến gặp chủ tịch tập đoàn D&N là bố nó theo ông kế nghiệp.
13 Nó ngồi học trên laptop một cách chăm chú. Ba nó bước vào vui vẻ hài lòng:- Con gái, đây là bằng khen và tiền thưởng của con trong kì thi vừa rồi. – Ông đặt trước mặt nó một bằng khen “ Giải Nhất Cuộc Thi Tài Trí Trẻ năm 2013 – 2014 “ cùng một chiếc chiếc phong bì bên cạnh.
14 Nó lắc đầu, tỏ ý không thích, mẹ nó chút ngạc nhiên, ngiêng đầu nhìn thẳng vào mắt nó tò mò:- Sao vậy, con không thích à?- Dạ không phải, ý Băng muốn đi nhuộm tóc trước.
15 - Xuống xe thôi tiểu thư – Cậu hài hước mở cửa cho nó. Nó mỉm cười bước ra, cậu đẩy cửa đóng lại, chào bác Thomas rồi cùng nó tiến vào nhà hàng nơi bố mẹ đang đợi.
16 - Này, trong cái Ipad này có gì thú vị mà cô nghịch suốt nãy giờ vậy? - Anh vừa cầm ly sinh tố dưa hấu vừa khó hiểu hỏi. Nó im lặng, thờ ơ với câu hỏi của anh.
17 - Xin hỏi quý khách dùng gì? - Cô phục vụ cười tươi hỏi. - À, cho tôi một ly kem Coca. - Cậu vui vẻ nói. - Một ly kem rau - anh không nhìn Menu, miệng mấp máy.
18 Nó bỏ đi, bàn tay hắn vẫn lạc lõng trong trạng thái giữ tay nó lại. . Đám vệ sĩ và quản lý của hắn đến bên cạnh. - Thiếu gia người không sao chứ? - Quản gia Yonki quan tâm hỏi.
19 - Mau đưa nó về khách sạn thôi. gió đêm rét lắm rồi. Cẩn thận nó bị cảm. Mai cậu cũng nhập học mà phải không? - cậu đưa áo vest cho anh khẽ nói. - Ừ. - anh gỏn gọn trả lời.
20 Hắn chạy lên trước, nắm tay nó, tim nó nhảy lên, hơi ấm xoa dịu nó trái tim nó. Bỗng, nó rút bàn tay ra khỏi hắn làm hắn hụt hẫng. - Em sao vậy? - Hắn buồn bã hỏi.