41 Chuyện Tần quý nhân bị té gãy chân khiến đám phi tần vui vẻ hơn nửa tháng, sau đó lại bị tin tức nàng có thai mà dọa cho nhảy dựng.
- Cái vị ở Khải Tường Cung có thai, muội muội có nghe nói không?
Đang trên đường đi đến Khôn Ninh Cung thỉnh an thì gặp An thục phi, nàng đuổi bọn cung nữ hộ tống, sau đó đi tới kéo cánh tay của Du Phức Nghi, nói nhỏ vào tai nàng.
42 Sau khi mạt chược được làm ra, Du Phức Nghi cũng không còn nhàm chán nữa.
Ngày ngày trôi qua chỉ chớp mắt liền tới tiết lệnh.
Đến tiết lệnh là phải uống cháo mồng tám tháng chạp, nàng chỉ huy đầu bếp ở phòng bếp nhỏ nấu một nồi cháo bát bảo.
43 Đuổi Tư Mã Diễm xong, Du Phức Nghi nói với Thính Phong:
- Ta đói bụng, bãi thiện đi.
- Từ từ.
Tư Mã Duệ nghe vậy, gọi Thính Phong lại, chỉ vào hộp đựng đồ ăn trên kháng sàng, nói:
- Cầm cái này sai người hâm nóng lên.
44 Thái hậu cứng người, mở miệng nói:
- Lúc này không phải hoàng thượng vẫn còn thượng triều sao? Sao lại đến chổ ai gia?
- Hôm nay không có chuyện gì quan trọng, nên trẫm cho bọn họ tan triều sớm một chút.
45 Du Phức Nghi bị Tư Mã Duệ lôi kéo rời khỏi Từ Ninh Cung, ngồi chung ngự liễn với hắn, thẳng tiến Trường Xuân Cung.
Trên đường đi Tư Mã Duệ nắm tay nàng, tranh công nói:
- Trẫm nghe nói mẫu hậu khó dễ ngươi, liền lập tức chạy tới cứu viện, như thế nào, thấy trẫm đối với ngươi tốt không?
Thái hậu chỉ là ngoài miệng giáo huấn vài câu, nhiều nhất là phạt sao chép mấy quyển kinh thư mà thôi.
46 Ở bên bờ hồ chơi đùa cả buổi sáng, lúc này mới trở về Trường Xuân Cung.
Sau khi dùng xong ngọ thiện, Du Phức Nghi mặc kệ Tư Mã Duệ cùng Tư Mã Diễm, tự đi vào đông phòng, nàng leo lên kháng sàng nằm ngủ.
47 Sau khi rửa mặt thay phục dùng điểm tâm sáng, liền đi đến Khôn Ninh Cung thỉnh an Vương hoàng hậu.
Cả buổi sáng Du Phức Nghi vẫn luôn đắn đo suy nghĩ, đáng tiếc vẫn không nghĩ ra được biện pháp.
48
Du Phức Nghi cũng không sợ hãi, cười cười:
- Thần thiếp chỉ là việc nào ra việc đó mà thôi, hoàng thượng không thích nghe, thần thiếp không nói nữa là được.
49 Sau khi Tư Mã Duệ đuổi Thanh Bình rời đi, liền kêu Cốc Vũ mang mạt chược ra, dõng dạc hét lên:
- Lấy phỉ thúy ngọc bích mà lúc trước trẫm ban thưởng cho ngươi đem hết ra đây để đánh cược, trẫm sẽ thắng mang toàn bộ trở về, ngày nào đó ngươi cúi đầu khom lưng dỗ trẫm vui vẻ, trẫm liền ban cho ngươi một bộ, cứ vậy ba bốn năm không lo không có việc vui.
50 Cũng không phải thứ gì quý giá cần bảo mật, Du Phức Nghi cũng không thèm để ý chuyện Phùng sung hoa vây xem.
Nhưng Tư Mã Duệ lại thua ba bàn liên tiếp, thập phần bất mãn, ở trước mặt Du Phức Nghi bị mất mặt cũng không là cái gì.