701 Tiểu Ngô lúc này xem như càng thêm hiểu rõ vấn đề, hắn nhìn thoáng qua Trương Đảo Long, lại phát hiện bí thư Trương đã buông bút, vẻ mặt vô cùng thoải mái.
702 Vương Tử Quân không nói thêm điều gì, tuy hắn muốn Trương Đảo Long sửa đổi tính tình, thế nhưng trên thực tế hắn lại rất thích người đàn ông có gan đứng ra bênh vực lẽ phải trước mặt Hào Nhất Phong.
703 Ông cụ kia vốn rất kinh ngạc vì chiếc xe kia dừng lại, lúc này thấy một người đàn ông trẻ tuổi bước xuống xe dùng giọng lễ phép nói chuyện với mình, thế là trong lòng sinh ra cảm giác được tôn trọng, làm lão sinh ra cảm giác luống cuống tay chân.
704 - Bí thư Đổng, tôi mời anh một ly. Vương Tử Quân nâng ly rượu lên nói với Đổng Quốc Khánh, lúc này hăn đã có bảy phần men say, thế nhưng trong đầu lại thật sự rất tỉnh táo.
705 - Vì sao lại không cần? Người ta đã dâng hai tay lên cho chúng ta, vì sao chúng ta lại không cần?Vương Tử Quân cười một tiếng nói:- Cẩm Hồ, anh làm người thật sự quá tốt, thế nhưng tính tiến công lại hơi yếu.
706 - Anh Kinh là người rất có năng lực, bây giờ bận rộn công tác cũng không có gì là xấu cả. Vương Tử Quân vẫn cười nhàn nhạt như trước, giống như hắn hồn nhiên không phát hiện ra biểu hiện khoe khoang của Kinh Ngũ Mẫn.
707 Vẻ mặt Đảng Hằng gần đây không quá tốt, một là vì chuyện công tác, thái độ của Đổng Quốc Khánh bây giờ với hắn căn bản là khó thể nào kết luận được, làm cho hắn rơi vào tình cảnh khá khó xử; thứ hai là vì vấn đề gia đình, vợ quan tâm giúp đỡ hắn hết mực, kiên trì tình cảm với hắn, dù hắn đông tây nam bắc thế nào cũng không là vấn đề.
708 Trong thời gian mười ngày, toàn bộ thành phố Đông Bộ giống như lên dây cót xung quanh hạng mục của tập đoàn Trấn Phi. Hai khối ban ngành đảng ủy chính quyền thành phố Đông Bộ dưới sự tọa trấn của Đổng Quốc Khánh đã nhanh chóng thúc đẩy hạng mục của tập đoàn Trấn Phi phát triển.
709 Trưởng khoa trầm ngâm giây lát, sau đó mới gật đầu khẽ nói:- Tôi nghe nói chủ tịch Vương vì chuyện này mà chạy từ trường đảng trung ương về thành phố Đông Bộ, nhưng bí thư Đổng căn bản không nghe, còn nói chủ tịch Vương nên chú tâm vào việc học của mình.
710 - Bí thư Đổng, hay là chúng ta về phòng vậy. Thư ký nhìn Đổng Quốc Khánh rồi khẽ nói. Đổng Quốc Khánh khẽ lắc đầu, hắn khoát tay nói thư ký không cần nói thêm điều gì.
711 Vương Tử Quân hiểu ý của Hạ Nham Châu, hắn biết rõ Hạ Nham Châu cũng không làm gì hơn được, thế là trầm giọng nói:- Tôi biết rồi. Vương Tử Quân cúp điện thoại, sau đó đơn giản cùng ăn cơm uống rượu với Trương Đảo Long.
712 Sự việc khẩn cấp thế này là cực kỳ khó chơi, quần chúng kéo đến kêu oan giống như một khối đậu hũ đặt trên mặt đất, đánh không được, đập không xong, thế cho nên Lỗ Hà Côn vã cả mồ hôi hột.
713 Nhưng càng ngày càng có nhiều quần chúng không muốn nghe những lời giảng giải như vậy, thậm chí bọn họ càng nghe thì càng kích động hơn. Có người đứng trên xe hô khẩu hiệu, chỉ trích cảnh sát không vì nhân dân, đã biến thành mũi dùi của chính quyền.
714 Vương Tử Quân nghe Tôn Quốc Lĩnh báo cáo trong điện thoại, hắn chợt cau mày. Dù trước khi rời khỏi thành phố Đông Bộ thì hắn cũng nghĩ đến tình huống hôm nay, hơn nữa còn có chút trợ giúp sự việc tiến triển, thế nhưng hắn cũng không ngờ sự việc lại diễn tiến đến cục diện không thể vãn hồi như vậy.
715 - Bí thư Nhất Phong, chủ tịch Trương đã nói rồi, đã lên tiếng xác nhận với nhân dân, thế nhưng. . . Thạch Kiên Quân nói đến đây thì dừng lại. Hào Nhất Phong thấy Thạch Kiên Quân muốn nói lại thôi, lão biết rõ đối phương đang chờ mình lên tiếng.
716 Hào Nhất Phong thầm thở dài một hơi, lão là bí thư tỉnh ủy, cũng không thể nói tôi không cũng không tin anh không biết thành phố Đông Bộ xảy ra chuyện, dù sao thì người ta cũng đã rời khỏi cương vị để tham gia học tập, đây là quyết định của chính lão.
717 Dương Độ Lục nói thêm hai câu, sau đó lão khẽ cúp điện thoại. Tuy lão nói không nhiều thế nhưng lại làm cho Hào Nhất Phong bùng sóng trong lòng, thật sự không thể nào an tĩnh.
718 - Bí thư Nhất Phong, chuyện của Quốc Khánh. . . Hứa Tiền Giang đi vào phòng làm việc của Hào Nhất Phong, lão vừa mở miệng dã bị bí thư Hào Nhất Phong cản lại:- Trưởng phòng Tiền Giang, quyết định của hội nghị thường ủy căn bản không thể sửa đổi được, hơn nữa sự việc lần này cũng là anh ấy thiếu suy xét, nếu như không phải anh ấy làm việc lỗ mãng, chúng ta nào rơi vào thế bị động như lúc này?Hứa Tiền Giang thấy gương mặt Hào Nhất Phong lóe lên vài phần dữ tợn, thế là không khỏi thầm thở dài một hơi.
719 Trên quan trường thường không cho phép người nào có cá tính, dù có cá tính cũng sẽ bị hoàn cảnh đồng hóa. Vương Tử Quân hoàn toàn là người có cá tính, mỗi lần lên chức đều bị người ta tranh luận, sau nhiều năm tham chính thì hắn cảm thấy mình luôn có lợi, thế nhưng cũng là người dám nghĩ dám làm, hơn nữa bản thân cũng là người không tiếc lực duy trì công tác.
720 - Thư ký trưởng, sự kiện kia ngài làm rất tuyệt, tôi thật sự khâm phục ngài. Triệu Quốc Lương đi đến cách bàn làm việc không xa, hắn chợt lên tiếng nói với Đảng Hằng.