Tìm chuyện

Gõ vào bất kể từ gì bạn nhớ để tìm kiếm Ví dụ: Tên truyện, Tên tác giả, Tên nhân vật...
Để tìm kiếm chính xác hơn, Bạn có thể kết hợp nhiều từ khóa tìm kiếm và đưa vào trong ngoặc kép. Ví dụ: "Từ khóa 1" "Từ khóa 2"
Hệ thống hỗ trợ tìm kiếm với cả tiếng việt có dấu và không dấu

Bí Thư Trùng Sinh Chương 613(p3): Tình Huống Căng Thẳng..

Chương trước: Chương 613(p2): Tình Huống Căng Thẳng..



Vương Tử Quân hiểu ý của Hạ Nham Châu, hắn biết rõ Hạ Nham Châu cũng không làm gì hơn được, thế là trầm giọng nói:

- Tôi biết rồi.

Vương Tử Quân cúp điện thoại, sau đó đơn giản cùng ăn cơm uống rượu với Trương Đảo Long.

- Đảo Long, thời gian còn dài, cứ để đó xem ngài mai thế nào...

...

Ủy ban thành phố Đông Bộ có tổng cộng hai mươi chiếc xe, dưới tình huống bình thường thì một ngày có ba bốn chiếc xe chạy ra đã có hơi quá rồi, nhưng hôm nay xem ra phá lệ, mới sáng sớm thì hai mươi chiếc xe của ủy ban đã đồng loạt xuất phát, xuất hiện trên con đường chính của thành phố Đông Bộ.

Bốn giờ sáng người của công ty vệ sinh công cộng mới đi làm, thế nhưng hôm nay mới ba giờ sáng đã phải bận rộn công tác, tất cả cũng là vì nghênh đón lãnh đạo của tập đoàn Trấn Phi và lãnh đạo tỉnh ủy đến từ thành phố Sơn Viên.

Toàn bộ thành phố Đông Bộ bắt đầu bận rộn khi ánh mặt trời xuất hiện, lúc này gương mặt thành phố giống như được dùng khăn rửa sạch, không gian thoáng đãng sạch sẽ, cây cối xanh ngắt. Không gian tươi đẹp cũng làm cho người ta cảm thấy thoải mái hơn, ánh mặt trời cũng rực rỡ hơn.

- Bí thư Đổng, anh mặc bộ trang phục này nhìn qua cực kỳ có tinh thần.

Giám đốc khách sạn Đông Bộ Nhâm Vĩnh Cách nhìn Đổng Quốc Khánh từ trong phòng đi ra, hắn nhanh chóng tiến lên dùng giọng nịnh nọt nói.

Tối qua Đổng Quốc Khánh cũng không về nhà, hắn nghỉ ngơi cả đêm trong gian phòng đặc biệt dành cho mình ở khách sạn Đông Bộ. Bí thư thị ủy là lãnh đạo lớn, người ngoài nhìn vào thì có vẻ tự do tự tại, thế nhưng thật ra cũng không được tự do như vậy, không phải thích đi đến đâu cũng được. Lúc này Bí thư Đổng mặc một bộ tây trang màu đen, cà vạt màu đỏ rực càng làm cho cơ thể nhìn qua trẻ tuổi hơn rất nhiều.

- Hèn gì người ta gọi anh là "đào màng tai", tôi thấy anh phải là một giáo sư đào màng tai mới phải.

Đổng Quốc Khánh cười với Nhâm Vĩnh Cách, sau đó hắn lớn tiếng nói.

Nhâm Vĩnh Cách thấy Đổng Quốc Khánh vui vẻ thì lá gan cũng lớn hẳn lên. Hắn là một người luôn chú tâm xem xét tâm tư của lãnh đạo, biết rõ lúc nào nên nói cái gì, thế cho nên hắn cười nói với Đổng Quốc Khánh:

- Bí thư Đổng, đây là tôi nói thật lòng, ngài nếu không tin tôi thì có thể hỏi Tiểu Hồng, để xem các cô ấy nói như thế nào.

Nhâm Vĩnh Cách vừa nói vừa nhìn về phía nhóm nhân viên phục vụ đứng bên cạnh:

- Các cô nói xem, hôm nay có phải là bí thư Đổng rất tuấn tú không?

Đám nhân viên phục vụ đã nghe rõ lời của Nhâm Vĩnh Cách, tất nhiên các nàng sẽ cười khúc khích lên tiếng:

- Thật sự là rất đẹp trai.

Nhóm nữ nhân viên phục vụ lên tiếng thật sự như tiếng chim hót bên tai, Đổng Quốc Khánh có thể lớn tiếng với Nhâm Vĩnh Cách, thế nhưng hắn chỉ cười cười nói với những cô gái phục vụ:

- Được rồi, được rồi, cũng đừng khen tôi nữa, nói những lời như thế này cũng không no bụng được. Vĩnh Cách, mau đưa bữa sáng đến đây cho tôi làm ấm bụng.

Bữa sáng của bí thư Đổng Quốc Khánh đã được khách sạn Đông Bộ chuẩn bị xong, đối với Nhâm Vĩnh Cách thì phục vụ lãnh đạo chính là nguyên tắc quan trọng nhất. Sau khi nghe lời phân phó của Đổng Quốc Khánh, hắn lập tức đưa lãnh đạo đến nhà hàng trong khách sạn.

Đổng Quốc Khánh ăn một lồng bánh bao, một tô cháo nóng hổi, cuối cùng mới buông đũa. Khi hắn tiếp nhận khăn tay từ Nhâm Vĩnh Cách, đúng lúc này thư ký trưởng Đảng Hằng đã nhanh chóng đi đến.

- Đảng Hằng, bây giờ tất cả ban ngành chuẩn bị thế nào rồi?

Đổng Quốc Khánh vừa vung tay cho Đảng Hằng ngồi xuống vừa khẽ nói.

Lúc này hai mắt Đảng Hằng đầy tơ máu, tối qua hắn chỉ ngủ hai tiếng, bây giờ xem ra thiếu ngủ quá nghiêm trọng. Nhưng dù hắn có mệt mỏi thế nào cũng không dám xem thường, hắn là quản gia của văn phòng thị ủy, có rất nhiều chuyện phải xử lý cho tốt.

- Bí thư Đổng, tất cả ban ngành đã chuẩn bị rất tốt, cục công an thành phố còn triệu tập cả lực lượng cảnh sát cơ động, bảo đảm nghi thức khởi công sẽ được tiến hành thuận lợi.

Đảng Hằng cầm một cái bánh bao cắn một miếng, sau đó nhanh chóng báo cáo với Đổng Quốc Khánh.

Đổng Quốc Khánh khẽ gật đầu, sau đó cười nói:

- Thư ký trưởng Đảng, cậu dùng cơm di, hai ngày qua cậu thạt sự bận rộn nhiều rồi, đợi xon việc tôi sẽ cho cậu nghỉ hai ngày. Đúng rồi, trong tỉnh có tin tức gì không? Khi nào thì chủ tịch Trương đến?

- Chủ tịch Trương đã xuất phát rồi, có lẽ một giờ sau sẽ rời khỏi đường cao tốc.

Đảng Hằng trả lời rất lưu loát, rõ ràng nắm giữa hành tung của chủ tịch Trương như trong lòng bàn tay.

- Một giờ sau?

Đổng Quốc Khánh khẽ nhắc lại một câu, sau đó nói tiếp:

- Người của tập đoàn Trấn Phi khi nào thì đến?

- Một giờ sau người của tập đoàn Trấn Phi cũng sẽ đến, giám đốc của bọn họ còn nói sẽ cùng ngai đi đón chủ tịch Trương.

Đảng Hằng nói đến giám đốc của tập đoàn Trấn Phi thì có chút trào phúng, hắn thật sự không có cảm tình gì với người này, vì hắn quy kết tất cả những vấn đề đang xảy ra ở thành phố Đông Bộ cho đám người tập đoàn Trấn Phi này.

Tiếng chuông vang lên lúc tám giờ, Đổng Quốc Khánh chậm rãi đi về phía khu văn phòng thị ủy, khi hắn chuẩn bị leo lên xe thì điện thoại của Đảng Hằng vang lên dồn dập.

Đảng Hằng tiếp nhận điện thoại, hắn nhanh chóng chạy về phía xe của Đổng Quốc Khánh. Sau khi Đổng Quốc Khánh hạ kính xe xuống thì hắn khẽ nói:

- Bí thư Đổng, không tốt rồi, người dân thôn Song Hành kéo đến thành phố kêu oan, bây giờ đã tiến vào thành phố rồi.

Đổng Quốc Khánh chợt sững sờ, vẻ mặt càng trở nên âm trầm.

- Anh đi xử lý chuyện này cho tôi, nhớ kỹ, nhất định phải làm cho tất cả nhân dân quay về nhà trước chín giờ.

Đổng Quốc Khánh nhìn chằm chằm vào Đảng Hằng rồi nói ra từng chữ một.

Khuyên bảo người dân đến biểu tình chỉ trong thời gian hơn nửa giờ? Đảng Hằng chợt cảm thấy nhức đầu, hắn vừa định nói với Đổng Quốc Khánh rằng sự việc rất khó khăn thì cửa sổ xe đã đóng lại. Hắn chỉ có thể thở dài rồi gọi tài xế của minh đến chạy về phía ủy ban thành phố.

Đảng Hằng liên tục liên lạc cho lãnh đạo ban ngành khu quy hoạch kỹ thuật cao, để cho bọn họ nhanh chóng đến trước cổng ủy ban thành phố khuyên nhủ người dân thôn Song Hành quay về nhà. Hắn gọi điện thoại cho chủ nhiệm khu quy hoạch kỹ thuật cao và dùng giọng cực kỳ nghiêm khắc để phân phó công tác.

- Có thể chạy nhanh một chút không.

Đảng Hằng đặt điện thoại xuống rồi trầm giọng nói với lái xe. Trước kia Đảng Hằng căn bản chưa từng cho ra lời nói nào ép buộc lái xe chạy theo ý mình, nhưng bây giờ hắn lại phá lệ lên tiếng.

Lái xe khẽ gật đầu, hắn nhấn mạnh chân ga, xe chạy như bay về phía trước.

Khi xe đến cổng ủy ban thành phố, Đảng Hằng chợt phát hiện có hơn ngàn người tụ tập ở cổng ủy ban, quần chúng giơ nhiều biểu ngữ trong tay. Hắn nhìn lướt qua, tuy nội dung cũng không giống nhau thế nhưng ý nghĩa lại tương đồng, đó chính là cự tuyệt hạng mục ô nhiễm, không đồng ý khởi động hạng mục của tập đoàn Trấn Phi.

- Thư ký trưởng Đảng, anh đã đến rồi.

Phó phòng văn thư Lỗ Hà Côn thấy Đảng Hằng đi đến thì giống như gặp cứu tinh, hắn tranh thủ thời gian tiến lên đón chào.

Loading...

Xem tiếp: Chương 613(p4): Tình Huống Căng Thẳng..

Loading...

Bạn đã đọc thử chưa?

Thủy Thanh Tích Tích

Thể loại: Đam Mỹ

Số chương: 13



Địch Hậu

Thể loại: Ngôn Tình

Số chương: 17



Chờ Trông Một Đời

Thể loại: Đam Mỹ

Số chương: 11