481 Chuyện liên quan đến chủ tịch Vương thì đều phải xem là cực kỳ quan trọng, Hạ Kiến Nhân nghĩ như vậy mà không khỏi khắc ghi nó vào thật sâu trong đầu mình.
482 Nhâm Xương Bình đứng pha trò giữa Đổng Quốc Khánh và Tiết Diệu Tiến, nhưng sau khi trò chuyện một lát thì cũng sinh ra hứng thú rã rời. Hắn cảm thấy dù mình cố gắng thế nào thì trung tâm vẫn là Đổng Quốc Khánh và Tiết Diệu Tiến, trước mắt tất cả biến đổi của chính đàn thành phố Đông Bộ đều tập trung ở hai người này, thế là trong lòng hắn sinh ra cảm giác khó chịu vì bị khinh thường.
483 Đám lãnh đạo thành phố Đông Bộ đều bình tĩnhh không nói thêm điều gì, ánh mắt đều nhìn về phía Đổng Quốc Khánh. Những người này đều hiểu rất rõ, có thể làm cho trưởng phòng Đổng cung kính gọi là trưởng phòng, như vậy ở tỉnh Sơn Nam chỉ có một, đó chính là trưởng phòng tổ chức Hứa Tiền Giang.
484 Thái Nguyên Thương suy nghĩ lại cẩn thận rồi chuẩn bị lui xuống, đúng lúc này Đổng Quốc Khánh ở cách đó không xa đã trầm giọng hỏi:- Xương Bình, có chuyện gì sao?- Trưởng phòng Đổng, có chút chuyện, có một vài truyền thông quốc gia cảm thấy nghi thức ký kết của chúng ta khá tiêu biểu, thế cho nên muốn phỏng vấn một chút.
485 Đổng Quốc Khánh luôn quan sát phản ứng của Hứa Tiền Giang, khi thấy vẻ mặt lãnh đạo không được tốt thì hắn cũng thầm cảm thấy ớn lạnh. Nhưng Vương Tử Quân chính là lực cản quá mạnh cho Nhâm Xương Bình tiến lên, bọn họ làm như vậy tuy quá xấu xa nhưng cũng là tất yếu.
486 Nhâm Xương Bình nghĩ đến tình huống mình và Cát Trường Binh cùng hợp lực đả kích, nghĩ đến những lời nói vừa rồi của mình, thế là gương mặt không khỏi nóng lên.
487 Sau khi kết thúc nghi lễ thì mọi người chuyển từ phòng hội nghị sang nhà hàng của khách sạn Đông Bộ, dù lúc này còn chưa đến giờ cơm nhưng khách sạn Đông Bộ đã sớm chuẩn bị xong thức ăn.
488 Lâm Dĩnh Nhi không ngờ Vương Tử Quân lại đối chọi gay gắt với mình như vậy, còn liên hệ lời phàn nàn của mình với bố mình, thế là trong lòng cũng có chút căm tức.
489 Nhà Hạnh Hoa có bảy tám mẫu đất, trong đó có sáu mẫu táo. Năm ngoái mưa nhiều, sản lượng và chất lượng táo bị ảnh hưởng, quả táo ế ẩm, thế cho nên bố của Hạnh Hoa quyết định chặt táo trồng cây lương thực, lúc này huyện Đằng Nhạc cho ra mệnh lệnh như vậy làm cho bố của Hạnh Hoa trợn tròn mắt.
490 Hơn nữa Lý Cẩm Hồ còn phải dạy con làm bài tập, hắn đi với Vương Tử Quân ngày nào thì xem như con trai bị hớ mất một buổi phụ đạo. - Chị dâu thật sự là đầu bếp lành nghề, có được một người vợ biết nấu cơm ngon ngọt như vậy, thật sự là phúc phận của anh.
491 Tiết Diệu Tiến cầm giấy từ trên mặt bàn lên rồi đưa vào trong tay Lý Ổn Trung:- Cho anh cũng không bắt anh trả tiền, dông dài như vậy làm gì?Lý Ổn Trung nhìn gương mặt bình tĩnh của bí thư Tiết Diệu Tiến, hắn có rất nhiều lời muốn nói thế nhưng lúc này lại nghẹn trong bụng.
492 Mặt khác điều làm cho Trương Hiểu Đông cực kỳ phiền phức chính là hướng đi của mình còn chưa được xác định. Nếu như nói bí thư Tiết tự chủ rút khỏi vị trí bí thư thị ủy, như vậy sắp xếp cho hắn chỉ là một câu nói mà thôi.
493 Một trời mênh mông, cách nội thành của thành phố Đông Bộ khoảng năm kilomet có một căn biệt thự, nơi đang vang lên tiếng đàn violong du dương trầm bổng.
494 Chiếc xe Audi thật sự rất mới, tâm tình của chủ nhân là Nhâm Xương Bình cũng cực kỳ sảng khoái. Tuy hắn đã sớm biết thông tin mình sẽ tiếp nhận vị trí bí thư thị ủy Đông Bộ, nhưng bây giờ nghe Đổng Quốc Khánh nói bí thư Nhiếp Hạ Quân đã đồng ý trên nguyên tắc với sắp xếp này, hắn lại càng không thể nào tiếp tục biểu hiện cẩn trọng như trước, nhịn không được tỏ ra cực kỳ hưng phấn.
495 - À, thật vậy sao?Nhâm Xương Bình chợt có hứng thú, hắn khẽ cầm lấy một chiếc dĩa bạc nhỏ cách đó không xa, sau đó cẩn thận nhìn ngắm. - Đúng vậy, giám đốc Đỗ, lần này xem như anh mua được bảo vật, nhìn những ký hiệu trên những chiếc dĩa này thì có thể thấy vài trăm năm trước là vật dụng thuộc về bá tước.
496 Nhâm Xương Bình nói ra ba chữ kia thì thật sự cảm thấy tỉnh táo trong cơn say, thầm kinh hoảng, thầm mắng mình quá thả lỏng, ở địa điểm thế này lại nói ra chuyện giấu kín trong lòng.
497 Nhâm Xương Bình cười ha hả nói:- Giám đốc Tề, tôi chỉ nói cho hay mà thôi, cũng thật sự không thể nào đảm đương được những lời thừa nhận của ngài. Nói trắng ra thì chuyện này người phải xuất lực nhiều nhất là giám đốc Tề, ly rượu này cũng để cho tôi kính mời giám đốc Tề thì hay hơn.
498 Đổng Quốc Khánh lúc này cũng cầm theo ly trà đi đến ngồi xuống ghế sa lông, sau đó cười nói:- Cậu này cần phải nhớ một câu: Vợ người dù tốt thế nào cũng không bằng vợ mình!- Ha ha ha!Nhâm Xương Bình nghe được câu nói của Đổng Quốc Khánh thì cười lên ha hả:- Trưởng phòng Đổng, chưa nói đến những thứ gì khác, câu nói này của ngài thật sự là rất đúng.
499 - Chủ tịch Vương, công tác tam nông cũng không dễ thực hiện. Cổ Linh Dân nói chuyện với Vương Tử Quân một lúc, sau đó bắt đầu kêu khổ. Vương Tử Quân cũng hiểu rõ, bây giờ đám cán bộ lãnh đạo đơn vị đều nói cái gì cũng khó khăn.
500 La Định Lôi chợt cau mày, tuy hắn không quá đồng ý với sách lược của Lý Ổn Trung, thế nhưng dù sao hắn cũng chỉ là một vị chủ tịch huyện, chỉ là lãnh đạo hạng hai trong huyện, chưa đến thời điểm cực kỳ bất đắc dĩ thì hắn sẽ tuyệt đối không đứng ra phản đối ý kiến của bí thư.