441 Sự việc trong quan trường nhiều khi sẽ không bao giờ chọc phá ra, chỉ đến đúng điểm là dừng, chỉ như vậy là quá đủ. Cũng chỉ có nhân gian cãi nhau mới mắng ra tất cả điểm xấu của nhau, có thể dùng mọi thủ đoạn mà thôi.
442 Có câu cây có mọc thành rừng cũng vẫn bị gió thổi bật gốc, lời này đặt trong quan trường thì thật sự không giả, vì tất cả sự việc đều phải chú ý, anh phải tuân thủ quy tắc ngầm, không thể quá giới hạn.
443 - Chủ tịch Lý và chủ tịch Lưu đều nói rất đúng, đề tài này chúng ta thảo luận qua mà thôi, sẽ để cho hội nghị thường ủy quyết định sau. Nhâm Xương Bình thấy Lưu Nham Phú định lên tiếng thì vung tay lên trầm giọng nói.
444 Trong khu văn phòng sáu tầng của phòng lao động thương binh xã hội thành phố Đông Bộ, trưởng phòng Bàng Đức Minh đang thương lượng với các vị phó phòng về vấn đề phúc lợi cuối năm.
445 Anh Trần mà Vương Tử Quân nhắc đến chính là một cán bộ xuất thân từ thành phố Đông Bộ có thân phận hiển hách nhất. Tuy bây giờ đã già và về hưu, thế nhưng là một cố vấn của trung ương, có thể nói là một người có lực ảnh hưởng cực lớn đối với tỉnh Sơn Nam và thành phố Đông Bộ.
446 Vụ trưởng Lý quay đầu nhìn sang, khi thấy gương mặt của người đàn ông trung niên thì không khỏi kinh hoảng. Vì sao lại gặp lãnh đạo của mình ở đây?Lúc này bộ trưởng Trần có thế đứng rất nhã nhặn, hai cánh tay giao vào nhau, hai vai cân bằng, mái tóc đen bóng, đầu hơi nghiêng về phía trước, gương mặt có biểu hiên khó lường, làm cho người ta nhìn vào mà khó thể nào dự đoán được cảm xúc của lãnh đạo vào lúc này.
447 Một người ở một thành phố vài năm thì chắc chắn sẽ quen thuộc mọi thứ, tất nhiên Vương Tử Quân cũng biết rất nhiều thứ về thành phố Giang Thị, sau khi nghe nói Y Phong đi chợ mua thức ăn, hắn chợt bẻ tay lái rồi dùng giọng đầy ẩn ý nói:- Anh chỉ biết hôm nay sẽ được ăn ngon.
448 Vương Tử Quân thấy món ăn đã được dâng lên đầy đủ, lúc này mới mở một chai rượu chuẩn bị sẵn ra nói:- Nguyên Cố, Hồng Chương, hôm nay chúng ta nói trước, mọi người cứ uống đúng độ của mình, vì sau đó chúng ta còn nhiều tiết mục, chỉ cần uống vừa phải mà thôi, không cần quá nhiều.
449 - Ha ha ha, trưởng phòng Tưởng, lời này của anh nói cho cùng cũng không phải chỉ có thể làm một trưởng phòng tổ chức, thậm chi dùng làm một chủ tịch thành phố cũng là dư dả.
450 Thường thì vào tình huống này, một người đến công tác trong hoàn cảnh mới, tính nhiệt tình trong lúc công tác càng tăng vọt. Vài năm qua Lý Cẩm Hồ công tác ở huyện Lô Bắc, hắn luôn cảm thấy bị đè nén, không biết từ lúc nào đã cảm thấy mệt mỏi, còn đầy bức bối, nhưng dù thế nào cũng chỉ ẩn giấu thật sâu trong lòng mà thôi.
451 Vương Tử Quân nhìn gương mặt treo nụ cười của Trương Thông, hắn trầm ngâm một chút rồi nói:- Nếu là người khác nói thì tôi sẽ trả lời thật sự có chút chuyện, thế nhưng chủ tịch Trương đã ra lệnh, tôi chỉ có thể liều mình cùng quân tử, dù có chuyện khẩn cấp cũng phải đẩy đi thôi.
452 Rượu uống được vài lượt thì bầu không khí thận trọng lúc đầu đã không còn, những người ngồi đây đều có thể uống, hơn nữa giống như bọn họ đều có hẹn ước với nhau, thỉnh thoảng lại đưa mắt nhìn giám đốc Đinh.
453 Đám đàn ông đứng ở phía sau đều cười lên ha hả không chút kiêng nể, bọn họ tất nhiên hiểu ý nghĩa câu nói của tên đồng bọn, cả đám không khỏi cười lên rất kiêu ngạo.
454 Lúc này đại đa số các vị phó chủ tịch đã an vị trong phòng họp, bọn họ đang trò chuyện với nhau về vài vấn đề vụn vặt, khi Vương Tử Quân đi vào thì ai cũng đưa mắt nhìn đến.
455 Lưu Nham Phú đợi Tôn Quốc Lĩnh nói xong thì hắng giọng một cái, chuẩn bị nói ra ý kiến của mình, bày ra tư thái giúp đỡ Vương Tử Quân. Nhưng khi hắn chuẩn bị lên tiếng thì Lữ Hạ Cường nãy giờ không nói gì đã mở miệng.
456 Tiết Diệu Tiến khép miệng, hai mắt cũng nhắm lại giống như đang ngủ. Thư ký trưởng Lý Hạc Dương lại ngồi yên không một tiếng động để chờ đợi. - Tút tút tút.
457 Tuy tối hôm qua uống khá nhiều rượu nhưng tâm tình của Nhâm Xương Bình hôm nay là rất tốt, hắn ngồi trong phòng làm việc nghĩ về tình huống tối qua, khóe miệng lộ ra nụ cười.
458 Vương Tử Quân cũng không nắm chắc thuyết phục được Triệu Thúy Bình, nhưng dù không nắm chắc thì hắn cũng phải đến thử một lần chứ?- Trưởng phòng Triệu nói rất đúng, phương diện cải tạo khu dân cư Bằng Hộ thì chúng tôi cần phải nghe ý kiến của chuyên gia, còn phải trưng cầu ý kiến dân chúng.
459 Vương Tử Quân nghĩ vậy mà có chút xem thường Tiết Nhất Phàm, nhưng lúc này nghe thấy nàng chào hỏi thì hắn vẫn nhàn nhạt đáp lời:- Nói đúng ra thì người bận rộn nhất phải là giám đốc Tiết.
460 Chỉ là Triệu Dao Vũ thì trò chuyện rất vui vẻ, còn Lý Khang Lộ thì cơ bản là tâm sự nặng nề, rõ ràng có chút không yên lòng. Vì sao đã lâu như vậy rồi mà không có ai đi ra? Rốt cuộc là có chuyện gì? Lý Khang Lộ thật sự cảm thấy khó hiểu, khi thời gian dần trôi qua thì hắn càng cảm thấy bối rối.