541 “Không có việc gì sao?”Tốt nhất đừng nên khẳng định tuyệt đối như vậy, nếu không bị lão thiên gia nghe được, sẽ giáng xuống không biết là tai kiếp gì, người phàm tuyệt đối không cách nào đối kháng.
542 “Vương phi nương nương! ?”Nhan Hi cũng không có tức giận, bốn chữ “Hoàng tước tại hậu” dường như bị hắn xem như một trò chơi không nỡ để xuống. “Bệ hạ, bọn họ mấy lần do thám nhìn rất lộn xộn, trên thực tế cũng là đang dò đường, phạm vi hoạt động của nương nương phạm luôn luôn ở trong nội viện, mà các tiểu viện chung quanh đã bị chút dò xét qua, duy chỉ có nội viện là không có xâm phạm, cho nên, bọn thuộc hạ to gan đoán, mấy lần trước bất quá là ý đồ dò đường mà thôi, mục tiêu chân chính của bọn họ chính là nội viện, bệ hạ cư ngụ ở trong phủ được mấy tầng nhân mã bảo vệ, bọn họ căn bản không thể nào có cơ hội xuất thủ, cho nên, thuộc hạ chờ đoán, mục tiêu của bọn họ là nương nương, về phần là muốn bắt nương nương tới uy hiếp bệ hạ, hay là còn nguyên nhân gì khác, vì đầu mối quá ít nên còn chưa kết luận.
543 Hừ, ai tin chàng. “Vi Vi, nàng bây giờ có thể ra mặt nạ mỹ nhân không?” Ánh mắt không quan tâm lắm, Nhan Hi vẻ mặt dường như không mong đợi Đào Tiểu Vi có thể cho hắn đáp án khẳng định.
544 Nàng vì muốn lầm thật, thậm chí cố ý đổi quần áo khác, tránh cho Nhan Hi căn cứ vào bộ quần áo trước mà được chính chủ. Đáng tiếc còn chưa kịp suy nghĩ, Nhan Hi cơ hồ không chần chờ liền chọn được nàng.
545 Một âm mưu đang được lặng lẽ bố trí, vô thanh vô tức, ngay cả nửa điểm dấu hiệu cũng không có. Trên triều đình, Nhan Hi xuôi gió xuôi nước, lúc trước “Giết gà dọa khỉ” thật không có uổng phí, trong một đêm chúng thần đối với tân hoàng kính sợ cao hơn một bậc, thậm chí tôn sùng hơn so với tiên hoàng.
546 Chiêu Dương quý phi điềm tĩnh ngồi trên chính vị, chung quanh là các cung phi nương nương tân hoàng mới thú cùng lúc với nàng. Cơ hồ mỗi ngày những nữ nhân này cũng sẽ tụ tập ở chỗ này, bảy tám cái miệng chụm lại nghị luận, nhìn có thể như đang suy nghĩ biện pháp tốt để có thể đem tân hoàng mời vào hậu cung.
547 Lưu Tần phi một câu nói, thanh âm không lớn nhưng phân lượng mười phần, đó là tiếng nói của lòng nàng, cảm giác nàng như đang thực hiện tiếp ước nguyện của tất cả các nữ tử.
548 Vừa mới nói nghĩ đến biện pháp, bên trong phòng lại một lần nữa yên tĩnh trở lại. Giống như lời nói mới vừa rồi, hoàng thượng có tới hay không là quyết định của ngài, người bên cạnh lo lắng suông cũng không có cách nào, bệ hạ không vào hậu cung, thì ai có thể dám bắt bệ hạ trói tới được?“Nếu không, chúng ta nghĩ biện pháp đi cầu ả nữ nhân kia, van xin đừng đeo bám hoàng thượng, thậm chí, chúng ta có thể cùng nhau thỉnh cầu Hoàng thượng ập ả làm hoàng hậu, chỉ cần đồng ya cho bệ hạ hồi cung.
549 Không gấp không nóng nảy, từng mũi kim rơi xuống nơi đôi mắt có thần của chim uyên ương, Tô Bối Nhi cũng không có tiếp tục thêu thêm một con nữa để có một đôi uyên ương thật sự, cầm trong tay kim châm và thành phẩm giao cho cung nữ phía sau, Tô Bối Nhi đứng lên sửa sang lại một chút cung trang.
550 Duệ vương phủ quả nhiên như Vân Diễm lường trước, được bảo vệ tường đồng vách sắt. Hỏa Thần giáo đông đảo cao thủ lấy sức của chín trâu hai hổ mới vẽ ra một tờ bản đồ địa hình bên trong phủ cho hắn, ở đây vị Duệ vương phi có thể ẩn thân mấy nơi đều được đánh dấu bằng hình ngọn lửa.
551 Sáng sớm lạnh lẽo quét đi ban ngày ấm áp, đây là một ngày không thích hợp thời khắc nhất, Nhan Hi mở mắt ra, hơi dừng lại, theo thói quen đi tìm Đào Tiểu Vi co rút ở trong chăn, không biết nàng mơ tới cái gì, trên mặt còn treo thần sắc vui vẻ, hai cánh tay dây dưa ôm lấy cánh tay Nhan Hi, ôm chặc không chịu buông ra, dường như là sợ bị người nào đoạt đi, tinh khiết như tính trẻ con.
552 Ta đưa nàng đi cùng ta. ” Nhan Hi dừng lại động tác xem tấu chương, chỉ vào chiếc đĩa thức ăn trên chiếc bàn nhỏ còn bốc hơi nóng nói, “Nàng trước ăn cái kia đi.
553 Sáng sớm, Nhan Dung cũng vội vàng lấy xe ngựa đi ra, muốn đem theo vương phi Trúc Diệp Đồng đi ngoài thành mười dặm, đến một gian miếu nhỏ cúng bái. Quản gia muốn phái người đi theo lại bị Nhị hoàng tử không chút do dự cự tuyệt, hắn nói là một nhà ba người ra cửa bồi dưỡng tình cảm, mang theo mấy người hầu sẽ mất vui.
554 Nhà xí? Ở đó thì có phong cảnh đặc biệt gì, Trúc Diệp Đồng nghĩ tới nghĩ lui cũng đoán không ra, lắc lư đầu, nâng má, chuyên tâm nghe Nhan Dung nói. vẻ mặt dị thường tràn đầy tò mò kích thích Nhan Dung muốn nói hết, thân thủ của hắn đưa lên một ly trà, cũng không muốn thừa nước đục thả câu để cho tiểu thê tử của hắn suy tư, dù sao bất kể thế nào cũng đoán không ra.
555 Quả nhiên là rất quỷ dị, dường như những chi tiết rất nhỏ đều bị Nhan Dung phát hiện. “Có thể là chàng nhận lầm người a? Người kia nhất định không phải là Vi Vi, nàng làm sao sẽ tới nhà xí của nam nhân đâu?”“Không sai, Tiểu Đồng, ta cũng vậy nghĩ như vậy, cùng đệ muội sống gần nhau lâu như vậy, muội ấy hoàn toàn không biết võ công, điểm này ta tuyệt đối sẽ không nhìn lầm, nhưng là sáng nay trước mặt của ta là gương mặt của Vi Vi chẳng những võ công cao cường, còn có lưng rộng như hổ, eo to như gấu, hai chân vòng kiềng ở giữa cũng có thể bay qua một con chim, từ trong quần áo đơn bạc mơ hồ tỏa ra da thịt cứng rắn, so với phu quân dáng thư sinh của nàng thật ta không bằng a, thật là xấu hổ.
556 Trúc Diệp Đồng cảm động nắm chặt tay phu quân, mặc dù kể từ khi lập gia thất tới nay Nhan Dung vẫn như vậy cẩn thận để ý nàng, một lần lại một lần đem ấm áp tới bao trùm nàng tâm hồn cô tịch nhiều năm, nàng vẫn nhịn không được vì Nhan Dung hành động tỉ mỉ che chở nàng trong lòng bàn tay mà thật sâu cảm động, cuộc đời này đã là hạnh phúc đối với nàng.
557 Vân Diễm cho người theo dõi ngự giá của Nhan Hi ngự, đến khi thấy gã cung nhân cuối cùng biến mất ở cửa cung hoa lệ mới nhanh chóng truyền về tin tức.
558 Chuyện cho tới bây giờ cũng chỉ có thể y theo đó mà tìm, nếu thân là chính thê của Yến quốc hoàng đế, ăn mặc nhất định khác biệt cùng các nữ tử tầm thường, quần áo hoa lệ, trên khuôn mặt treo vẻ cao cao tại thượng cùng xem thường, có lẽ còn có ánh mắt sắc bén đặc biệt của một chủ mẫu, bằng vào những đặc thù này, thật cũng không khó phân biệt nữ nhân kia từ nhỏ đã ở trong Duệ vương phủ.
559 Từ sáng sớm ‘Đào Tiểu Vi’ vẫn đang nghe ngóng, khi thấy bên ngoài có động tĩnh, thì thở dài. Rốt cuộc đã tới, hôm nay quả nhiên là ngày may mắn. Thiên Sương cũng nghe được ngoài cửa ồn ào, thấy ‘Đào Tiểu Vi’ đang nằm ở trên ghế dùng quyển sách che mặt lim dim ngồi dậy, còn tưởng rằng là đã kinh động đến chủ nhân, giận chuẩn bị xắn lên tay áo ra cửa giáo huấn những bọn thị vệ không hiểu quy củ này một chút.
560 “Ngươi không nên ở đây, bên trong phủ cao thủ như mây, chỉ cần ta hô một tiếng, lập tức sẽ có ngàn tên thị vệ đi vào, một người một đao đem ngươi băm thành thịt vụn.