21 Lam bước dọc con đường tay cầm hộp cháo gà đem đến cho Trang. Bất giác cô nhớ đến Thiên Ân. Dạo gần đây ở cạnh cậu cô luôn có cảm giác kì lạ, tim đập mạnh liên tục.
22 Kì nghỉ của chúng tôi đã hết giờ đây tất cả phải quay lại trường. Do không muốn ảnh hưởng đến người dân ở đây nên chúng tôi quyết định đi sớm hơn hai ngày.
23 Cạch. Khóa trên tay tôi rơi xuống đất. “Tôi sẽ triệu hồi ma vương kiếm cô hay dùng nó chặt đứt dây xích. ”Hắn lên tiếng rồi trên mặt đất xuất hiện một thanh kiếm màu đen.
24 Bộp. Một tiếng động vang lên. Tôi mở mắt ra thấy một cánh tay bắt lấy tay người phụ nữ. “Phong… con. ”Bà ta trừng mắt nhìn người đứng sau tôi.
25 “Dương à, thật ra… con là pháp sư bóng tối. ” Mẹ cô lên tiếng khiến cốc nước trên tay cô không tự chủ mà rơi xuống đất vỡ tan. “Mẹ… mẹ đừng đùa!” Dương thất thần nhìn mẹ mình.
26 “A!” Dương khẽ kêu lên. Lúc này toàn thân cô đau nhức rất khó cử động còn mắt thì sưng vù lên. Có lẽ hôm qua cô đã khóc rất nhiều. Nhớ lại lời nói của bác sĩ nước mắt cô không tự chủ lại tuôn ra.
27 Nhờ sức mạnh pha lê tím, chỉ sau vài ngày là vết thương của tôi lành hẳn đặc biệt là nó không để lại sẹo. Tôi có thể đi học lại được rồi hi hi. Tuy nhiên tôi cứ đi đâu là “họ” lại bám theo tôi.
28 “Au!” Thư ôm đầu từ từ mở mắt. “Cậu ổn chứ?” Tôi lo lắng đưa cho nhỏ cốc nước. “Hôm qua đã xảy ra chuyện gì? Sao tớ không nhớ gì hết?” “Hôm qua cậu hơi mệt nên ngất thôi.
29 Sáng hôm sau, tôi dậy từ rất sớm lúc này mặt trời còn chưa mọc. Ngước nhìn ánh trăng sắp tàn mà tôi cảm thấy lòng mình đau nhói. Phải chăng số mệnh của tôi giống như mặt trăng này? Mãi mãi tàn lụi? Không, không thể thế được! Tôi phải mạnh mẽ đối mặt với hiểm nguy chứ! Tôi mỉm cười thật tươi cốc vào đầu mình một cái.
30 “Cô ở đây làm việc tốt nha! Tôi đi đây!” Nhi Băng nói rồi biến mất để lại một mình tôi. “Vào đây đi! Mặt trời sắp lên rồi, ta ghét mặt trời. ” Một giọng nói khàn khàn vang lên.
31 “Ngọc, có người đến thăm em này. ”Chị Dương lên tiếng khiến tôi giật mình. “Ai vậy chị?”Tôi ngạc nhiên ngó ra ngoài. Từ lúc trở về chị Dương đã dùng Huyết Nguyệt chữa trị cho tôi nên vết thương rất mau lành.
32 “Ê nè, dạo này có ai thấy Ngọc kì lạ không?” Lam lên tiếng hướng mắt nhìn Trang. “Không chỉ Ngọc thôi đâu còn cả Thư nữa. ” Trang gật gù tán thành. “Ngoài hai người đó ra vẫn còn một người nữa.
33 Sera có cả họ và tên là Sera – Sophiana. Cô mang hai dòng máu nửa Việt nửa Pháp vì vậy từ khi sinh ra Sera đã sở hữu đôi mắt màu tro xám tuyệt đẹp có thể hút hồn được những người nhìn vào đôi mắt đó.
34 “Đó chính là cuộc đời cay đắng của Sera!” Ông ngoại tôi khẽ lắc đầu kết thúc câu chuyện. “Thật tội nghiệp!” Trang khẽ cảm thán khuôn mắt đã tràn đầy nước mắt.
35 “Bảo Ngọc?”
Hạo Phong ngạc nhiên lên tiếng.
“Tôi thấy trời mưa nên vào chú tạm thôi. ”
Sera mỉm cười giải thích mắt lóe lên một tia sáng.
Bộp.
36 “Ngọc, cậu đi đâu lâu vậy?”
Lam lo lắng nhìn lên tiếng.
“Đúng đó, ta không thể chờ lâu được chi bằng phá vòng vây đi. ”
Trang cũng sốt ruột gật đầu.
37 “Đây là khu vực trường ta. ”
Lam ôm tấm bản đồ to đùng đặt xuống đất.
“Tốt! Vậy ta sẽ chọn khu đất trống nay làm nơi chiến đấu. Ở gần đó có con sông sẽ thuận lợi cho Lam bên trái còn có một bãi cát Trang có thể thuận tiện sử dụng sức mạnh.
38
“Thư, chúng ta mau tiến lên. ”
Tôi ôm lấy Thư rồi nói.
“Được!”
Nhỏ vui vẻ gật đầu.
“Hạo Phong!”
“Ma Vương Kiếm. ”
Ngay lập tức Hạo Phong ném kiếm lên trên trời.
39 “Em đang nghĩ gì vậy? Chúng ta làm sao thắng nổi? Hiếm chi sức mạnh của chị nay không còn làm sao có thể bảo vệ được em!”
Chị Dương tức giận trước quyết định của tôi.