81 Bị thân hình nam tính cao lớn nóng bỏng hơn cả trong trí nhớ chậm rãi đè lên, Đậu Tranh kề trán sát trên giường, cái mông mân mê thật cao, bộ dáng không chút nào chống cự, nhiệt tình đón lấy.
82
Vài ngày sau, bố mẹ Cố Khái Đường và Tiểu Dã trở về. Vừa lúc là thứ bảy, Cố Khái Đường quyết định cùng Đậu Tranh đến sân bay đón họ.
Cố Khái Mai lái xe đã sớm đến tiểu khu Minh Châu, thấy Cố Khái Đường và Đậu Tranh, cô "Y.
83 Thời điểm mười lăm, mười sáu tuổi, thật dễ dàng để thích một người. Sẽ không cần lo lắng địa vị chênh lệch, không cần tranh đấu, thích một người liền nhìn nhiều một chút, cảm thấy tốt đẹp thì càng ngày càng tốt.
84 Nhưng rất nhanh Đậu Tranh liền phát hiện chỗ không ổn, bởi vì phản ứng của Cố Khái Đường rõ ràng không giống bình thường. Mùa hè, ngày tới sớm, đại khái khoảng năm giờ trong phòng ngủ đã có tia nắng chiếu vào, Đậu Tranh nhìn thấy con ngươi Cố Khái Đường vừa đen vừa tối, mê man khuếch tán, bên tai là tiếng thở dốc ồ ồ.
85 Đậu Tranh sửng sốt một hồi, nghĩ đến phản ứng của Cố Khái Đường, lại nghĩ đến Mẫn Mẫn là dạng người gì, rất nhanh liền hiểu ra.
86 Cố Khái Đường cả một buổi sáng đều chơi cùng Tiểu Dã, lấy tay nâng bé bơi lội. Tiểu Dã tuy rằng thích chơi nước, bất quá cũng không quá thích bơi lội, bởi vì có chút mỏi mệt.
87
Tên què sửng sốt, lập tức cười cười: "Anh nổi giận như vậy làm gì?"
Đậu Tranh không trả lời, y giãn người một cái, ở trong phòng đi tới đi lui, liền nói: "Tôi đi về trước đây.
88 Lúc đó Cố Khái Đường cũng không để ý bệnh trạng của Lưu Hạo Nhiên cho lắm, bởi vì biểu hiện của ông quá mức bình thường, suy nghĩ của ông vẫn rõ ràng minh mẫn, tinh tế thỏa đáng, giảng bài trầm bổng du dương, âm vang hữu lực, không nhìn ra một chút nào không ổn.
89
Cố Khái Đường thấy phản ứng Đậu Tranh thì liền hiểu, hắn hít vào một hơi khí lạnh, đưa mũ thạc sĩ lại cho ba mẹ và Cố Khái Mai, hỏi: "Có thấy Tiểu Dã không?"
Ba mẹ Cố vốn đang nói chuyện với thầy hướng dẫn của Cố Khái Đường, vừa nghe lời này, liền vội vàng nói: "Hả? Tiểu Dã đâu?"
Cố Khái Đường cau mày: "Đừng hỏi con, mau tìm.
90 Học tỷ kéo đứa nhỏ chạy tới, thấy Tiểu Dã khóc đến đau lòng, "Ai u" một tiếng, giật nhẹ ống tay áo Cố Khái Đường, nói: "Đừng trách Tiểu Dã, bé nói phải đi tìm em.
91
Đậu Tranh tiến đến bên tai Cố Khái Đường, thấp giọng nói mấy câu. Trời nón như vậy, liên tục nói mười phút, Cố Khái Đường xoa mồ hôi trơi bên má Đậu Tranh, nhìn y, nói: "Em đã sớm biết, sao lại không nói cho anh?"
Đậu Tranh nói: "Đây không phải là đang nói cho anh biết sao?"
Cố Khái Đường lắc đầu, dừng một chút, nói: "Trách không được gần đây em luôn bảo mệt.
92 Thế nhưng chuyện của Đậu Tranh vô luận thế nào cũng không nói nên lời. Mẹ Cố nhìn bộ dáng con trai muốn nói lại thôi, trong lòng hết sức kỳ quái, liền khuyên vài câu để Cố Khái Đường để ý Đậu Tranh nhiều hơn, mình không xen vào nữa.
93 Nghe Cố Khái Đường đáp ứng, Đậu Tranh bắt đầu xào bài, chia bài. Hai người chơi bài cũng chẳng có kỹ xảo gì, bởi vì không cần kỹ xảo cũng biết trong tay đối phương có lá nào.
94 Cố Khái Đường cuối cùng cũng giải quyết xong một chuyện trọng đại trong lòng, cả người thả lỏng không ít. Ngày hôm sau, sáu giờ Cố Khái Đường đã rời giường, chuẩn bị về trường làm việc.
95 Đậu Tranh cũng có weibo, trên đó post không ít hình ảnh của Cố Khái Đường và t1, bởi vì tần suất update rất dày nên thu hút không ít người follow, Đậu Tranh cũng bắt đầu kể những chuyện nhỏ trong cuộc sống thường ngày.
96 Bà nội Cố Khái Đường tuổi đã lớn, chồng mất, cho nên một mình ở viện dưỡng lão. Quan hệ giữa bà và ba Cố không tốt lắm, hai mẹ con thiếu chút nữa đoạn tuyệt quan hệ, người nhà cũng không tới lui với bà, chỉ là định kỳ gửi một khoản tiền sinh hoạt phí nhất định.
97 Lời mẹ Cố quả nhiên không sai, ước chừng hai giờ sáng, bà nội Cố Khái Đường muốn đi toilet. Bà đi đứng bất tiện, một thời gian dài đều ở trên giường giải quyết vấn đề sinh lý cá nhân, nhưng ngày hôm đó nhất định phải xuống giường đi WC.
98
"Sao?" Cố Khái Đường mỉm cười hỏi, "Chọn xong chưa? Tên gì vậy?"
Tiểu Dã liên tục gật đầu, dùng giọng điệu như dâng: "Gọi là. . . . giống như con vậy, gọi là Tiểu Mãn.
99
Đó là một vị đồng nghiệ mà khi mẹ Cố còn đi làm thì quen biết, bà lớn hơn mẹ Cố chừng mười tuổi, bình thường cũng rất hay quan tâm tới mẹ Cố.
Mấy năm trước hai người cũng có liên lạc, sau này cũng xa cách, quan hệ giữa hai người cũng dần dần phai nhạt.
100 Sư mẫu mở miệng muốn nói thêm với Cố Khái Đường vài câu, nhưng khách khứa bên ngoài quá nhiều, hai người ở lâu trong phòng bếp e rằng không phải phép, cho nên cuộc đối thoại rất nhanh đã kết thúc.
Thể loại: Xuyên Không, Huyền Huyễn, Đam Mỹ
Số chương: 21