1 Phần 1: Tia lửa Chương 1: Tôi siết chặt chiếc túi trong tay dù hơi ấm của tách trà đã không còn trong thời tiết giá lạnh như thế này. Tôi gồng mình lên để chống lại cái lạnh.
2 Chương 2: Theo tôi biết, Tổng thống Snow thường xuất hiện ở trước cột cẩm thạch đỏ nơi có những lá cờ to quá khổ bay phất phới. Thật quái đản khi ông xuất hiện trong căn phòng này, với những vật dụng bình thường vây xung quanh.
3 Chương 3: Tôi ngửi thấy mùi máu… trong hơi thở ông ta. Ông ấy đã làm gì? Uống nó chăng? Trong đầu tôi bỗng hiện lên hình ảnh Tổng thống Snow ngồi bên bàn trà, chấm những chiếc bánh quy vào tách máu thẫm đỏ.
4 Chương 4: Chúng tôi im lặng trở về tàu. Khi tới hành lang trước phòng tôi, Haymitch vỗ vai tôi và bảo, “Cháu đã có thể làm mọi chuyện tệ đi hơn nhiều, cháu biết không?” rồi ông cắm cúi đi về toa của mình với mùi rượu nồng nặc.
5 Bây giờ mùa vụ mới đã bắt đầu, những cánh đồng trải dài tít tắp tới chân trời. Đàn ông, đàn bà, thậm chí cả con nít, ai ai cũng đội những chiếc mũ rơm xinh xắn che đi ánh nắng mặt trời chăm chỉ làm việc.
6 Chương 5: Người đàn ông hình như đã ngã gục xuống nền đất, lá chắn tạo bởi đồng phục trắng của những tên lính làm mất tầm nhìn của chúng tôi. Vài tên lính có vũ khí tự động treo dọc bên người, chúng đẩy chúng tôi lùi lại về phía cánh cửa.
7 Chương 6: Chỉ bằng cử chỉ thoáng qua đó, tôi cảm thấy niềm hi vọng bỗng tắt ngấm, và tất cả mọi thứ mà tôi yêu mến trên thế gian này cũng bắt đầu bị phá hủy.
8 Chương 7: Một túi da đựng đầy thức ăn và một bình trà ấm. Một đôi găng tay viền lông thú Cinna để quên. Ba nhánh cây con bẻ xuống từ những cây đã rụng hết lá, đặt trên nền tuyết, chỉ đúng hướng mà tôi sẽ đi.
9 Chương 8: “Không!” Tôi khóc rống lên và lao về phía trước. Đã quá muộn để ngăn cánh tay ấy giáng xuống, và theo bản năng tôi nghĩ rằng mình sẽ không đủ khả năng để ngăn nó lại.
10 Chương 9: Có ai đó lắc vai làm tôi phải ngồi dậy. Tôi đã thiếp đi mà vẫn còn áp mặt lên bàn. Một miếng vải trắng được gấp lại đặt lên bên má còn lành lặn của tôi.
11 Mất tới hai ngày để cơn bão có thể đi qua, để lại cho chúng tôi những ụ tuyết cao quá đầu. Đúng một ngày trước khi con đường mòn được dọn sạch từ Làng Chiến thắng tới quảng trường.
12 Phần 2 – Trấn áp Chương 10: Đấy là chim húng nhại. Tôi không có cảm giác gì cả khi hình ảnh chú chim của tôi được nướng chìm trên ổ bánh. Không giống kiểu phô diễn thời trang mà tôi thường thấy ở Capitol, chắc chắn không phải thế.
13 Chương 11: Hai chân tôi tự động lùi lại và tôi trốn vào trong lùm cây. Tôi che miệng bằng đôi găng tay để xua tan đi làn hơi trắng phả ra dưới không khí lạnh giá.
14 Chương 12: Về sau, việc nằm im trên giường trở nên khó khăn hơn. Tôi muốn làm vài việc gì đó, như điều tra thêm về quận 13 hoặc giúp sức vào quá trình hạ bệ Capitol.
15 Chương 13: Cơ thể tôi phản ứng trước tâm trí tôi và tôi chạy ào ra khỏi cửa, băng qua những bãi cát ở Làng chiến thắng, tận sâu vào nơi mịt mùng phía xa kia.
16 Chương 14: Tôi vẫn còn nán lại bên ô cửa sổ hồi lâu sau khi đám cây rừng nuốt trọn chút bóng dáng thấp thoáng sau cùng nơi tôi sinh sống. Lần này tôi thậm chí còn không có một tia hi vọng mong manh được quay trở về.
17 Chương 15: Việc chuẩn bị với Flavius, Venia và Octavia quả là mất thời gian, đáng ra nó nên như những lần trước. Tôi đã không lường trước được thử thách tình cảm này đang chờ đợi tôi.
18 Chương 16: Haymitch nắm lấy cổ tay tôi như thể ông đã đoán được tôi sẽ làm gì tiếp theo. Nhưng tôi hoàn toàn cứng họng khi chứng kiến sự tra tấn của Capitol dành cho Darius.
19 Beetee rà soát tôi dưới cặp kính của ông ta. “Đúng vậy. Cháu có phải làm tương tự như vậy về việc sản xuất than năm nay không?” ông hỏi. “Dạ không. Ừm, Chúng cháu mất vài tuần khi họ đưa tới một người cầm đầu Bảo vệ hoà bình mới và đội của hắn, nhưng không giúp được gì cả,” tôi nói.
20 Chương 17: Sức ảnh hưởng tới các nhà tổ chức là ngay tức thì và đầy mỹ mãn. Một số thốt ra tiếng kêu nhỏ. Kẻ khác thì nơi lỏng tay nắm cốc rượu, khiến chúng rơi vỡ loảng xoảng trên sàn.