1 MAC bước tới đột ngột và thận trọng dừng lại ở giữa đường xuống bậc lát đá dẫn ra tầng gác mái[1] của căn nhà. Nàng bất chợt bắt đầu cảm thấy một hình dáng to lớn đứng trong bóng tối và khuất trên lối đi phía dưới nàng.
2 ' Vui vẻ lên nào, Mac, ' Jeremy Lyndhurst chòng ghẹo khi vị khách được mời đầu tiên của buổi thăm quan tối nay bắt đầu đi qua phòng triển lãm tranh.
3 “Tôi cóc thèm quan tâm ông Buchanan có bận hay không,” giọng đầy tức giận vang lên – chỉ không may là Jonas đã nghe thấy quá rõ! – cái giọng cáu kỉnh nói bên ngoài văn phòng anh ở trụ sở chính tại London vào lúc 9h30 sáng thứ Hai.
4 ‘ Ở đây thật tuyệt!’ ' Ở đây á? Jonas hỏi vẻ xám xịt khi họ ngồi ở một cái bàn gần cửa sổ trong Luciano’s. Đó là dấu hiệu rõ ràng thể hiện Mac quả thực quen biết ông chủ nhà hàng; Jonas đã dùng bữa ở nơi này trước đây thường xuyên đủ để hiểu Luciano chỉ dành riêng bàn gần cửa sổ cho hầu hết những vị khách tốt nhất của anh ta không thì cũng phải khách mà anh ta thích.
5 ‘Thế, em nghĩ sao?’ Jonas hỏi khi anh bước lùi ra khỏi nàng. ‘Tôi nghĩ về cái gì cơ?’ Nàng chớp mắt lên với anh khi nàng vừa rời tường và gạt mái tóc dài của mình ra khỏi mặt, mắt nàng lấp lánh xúc động, má nàng đỏ ửng và đôi môi gợi cảm sưng nhẹ vì những nụ hôn đói khát của họ.
6 Mac quay lại nhìn Jonas đúng lúc anh tiến lại gần phía sau, khi nàng bước qua bãi đậu xe hướng đến thang máy đưa họ lên căn hộ của anh. Chỉ có vội ngoảnh mặt lại lần nữa thôi mà má nàng đã nóng bừng lên, ngay khi thấy anh không chút xấu hổ dõi theo điệu lắc lư nhẹ nhàng của hông và mông lúc nàng bước.
7 Chiếc ghế lạch cạch kêu trên sàn nhà lát gạch vuông khi Mac thình lình đứng dậy. “Tôi nghĩ là đã đến lúc tôi nên đi rồi. ” “Chạy trốn trong sợ hãi, sau tất cả mọi thứ sao, Mac?” Jonas chế giễu, nhìn nàng qua mi mắt hẹp khi nàng bối rối nhặt áo da lên.
8 Đã là sáng muộn khi Mac đỗ chiếc Jeep bốn-bánh-lái cạnh chiếc xe máy của nàng trong gara ở tầng trệt của nhà kho sau khi trở về ba ngày trước Giáng sinh để thăm nhà cha mẹ nàng ở Devon.
9 “Miss Guire đang đợi ông trên đường dây số một, Mr Buchanan,” Mandy nhẹ nhàng thông báo cho Jonas trên đường dây điện thoại khi anh trả lời điện thoại của nàng ta.
10 Phải chăng Jonas nghiêm túc về lời mời của anh? Hay chỉ là chơi đùa với nàng, khi đã biết chính xác câu trả lời của nàng từ lời nhận xét trước đó? Một cái nhìn giễu cợt không thể nhầm lẫn được trên khuôn mặt đẹp trai của anh và Mac biết chính xác anh đang làm gì.
11 Mac có thể nghe và cảm nhận được hơi thở rời rạc của Jonas sát cạnh mình khi đầu nàng tựa vào ngực anh. Vòng tay anh cuốn chặt lấy nàng khi hai người nằm trên ghế.
12 Khi mọi chuyện thành ra như vậy, rốt cuộc thì Mac không thể rời khỏi Luân Đôn vào sáng hôm sau như kế hoạch. Điện thoại reo lần đầu ngay sau 8h. Sợ rằng, như lời hứa, đó có thể là Jonas, Mac miễn cưỡng trả lời điện thoại, hết sức nhẹ nhõm khi hóa ra đó là cảnh sát yêu cầu nàng đến đồn vào buổi sáng để họ có thể nói chuyện với nàng.
13 “Thôi nào, cha ơi, nếu cha không nhanh lên thì chúng ta sẽ trễ mất,” Mac vui vẻ động viên cha khi cả gia đình tụ tập ở tiền sảnh ngôi nhà gỗ của cha mẹ nàng vào đên giáng sinh để mặc áo ấm và đội mũ, choàng khăn để chuẩn bị đi chơi vào buổi tối lạnh đầy tuyết.
Thể loại: Tiểu Thuyết
Số chương: 14