61 Phòng bán đấu giá cũng nằm ngay bên cạnh, nguyên bản đây là một phòng hội nghị bây giờ được sửa chữa lại, bàn chủ tịch biến thành bàn đấu giá. Chiếc bàn này rất rộng, phía trước là hơn mười chiếc ghế sô pha lớn, phía sau là hơn trăm ghế nhỏ hơn, trước mặt bàn đều bày đầy hoa quả nước uống, nhưng vẫn không cảm thấy chật.
62 Kim Hinh đã buông tập tài liệu trong tay ra, nàng ngồi thẳng người dậy nhìn chăm chú vào nữ người mẫu tóc vàng đang nâng chiếc hộp thủy tinh kia, hai mắt phát sáng, đó cũng không phải là bởi vì nàng có lòng tham, nữ nhân đa số người khi thấy đồ trang sứa quý giá cũng đều có phản ứng như thế, nhưng không đến nỗi không đáp ứng không được.
63 Người chủ trì bán đấu giá từ trong tiếng cười của mọi người tỉnh lại, nhưng gã vẫn không thể tin được hỏi lại: "Xin hỏi ngài vừa báo giá một ức đúng không?"Thạch Thiên gật đầu nói: "Không sai.
64 Nữ người mẫu mở rương gỗ thứ hai lấy ra một hộp thủy tinh nữa, đây đương nhiên là kiện vật phẩm cuối cùng của đêm đấu giá ngày hôm nay, một vòng tay bằng ngọc.
65 Tát Cát và Sắt Lôi Á hai người đã đứng sẵn ở cửa chờ ba người Thạch Thiên bọn họ, vừa thấy bọn họ đi ra, hai người liền cung kính tiến đến, Sắt Lôi Á nói: "Chủ.
66 Hai chiếc Rolls-Royce chậm rãi tiến vào biệt thự Sơn Đỉnh, đứng sát bên phải cổng biệt thự là một gã quản gia được Thành Bảo huấn luyện nghiêm trang nghênh tiếp, xe vừa dừng, hắn liền tiến tới mở cửa.
67 Kim Hinh và Tiêu Vi hai người tuy rằng ngoài miệng nói muốn cả đêm trò chuyện, không đi bồi tiếp Thạch Thiên, thế nhưng khi hắn tắm rửa xong đi ra đã thây hai nàng nằm ở trên giường mình rồi, Thạch Thiên tuy rằng không làm cho các cảm giác bá đạo nhưng lại khiến từ đáy lòng các nàng sinh ra cảm giác không muốn cự tuyệt.
68 Kim Hinh ngủ cho tới giữa trưa mới dậy, cảm giác cả người bủn rủn, hạ thân sưng tấy, trong lòng mắng to Thạch Thiên nhẫn tâm, không biết thương hương tiếc ngọc.
69 Kim Hinh và Hạng Hồng thấy Hạng Hoa Cường cứ lẩm bẩm mãi, một hồi nói "Thảo nào" Một hồi nói "Kỳ quái", hai người liếc mắt nhìn nhau, đều không hiểu lời nói của hắn, Kim Hinh rất muốn biết chuyện liên quan đến Thạch Thiên, nhịn không được hỏi: "Hạng lão tiên sinh, ngài có đúng là đã nhận ra thân phận của Thạch Thiên không?"Tay phải Hạng Hoa Cường vịn lên sô pha do dự một hồi, rồi trầm giọng nói: "Ta chỉ biết lai lịch của Tát Cát tiên sinh thôi, thật sự không đoán được người nào lại khiến Tát Cát tiên sinh kính trọng như vậy, nếu như Thạch Thiên là một lão già thì còn có thể, thế những hắn chỉ là một niên thiếu mười sáu tuổi, thật sự là không thể tưởng tượng được, ta cũng bó tay không đoán được ra hắn là ai nữa.
70 Hạng Hoa Cường chợt nhớ tới một chuyện, nói: "Ngày hôm nay có mấy người của O Ký [ tổ chức điều tra tội phạm ] tới chỗ chúng ta điều tra về một vụ án đó.
71 Tiết dạy cuối cùng buổi chiều vừa vặn do Tiêu Vi dạy, vừa lên lớp được một lát, Tiêu Vi liền dẫn Thạch Thiên tới phòng làm việc của hiệu trưởng, đám học sinh đều âm thầm nghĩ lần này Thạch Thiên sẽ gặp phiền phức lớn rồi, nhất định là xử lý chuyện hắn ném thầy giáo ra khỏi cửa sổ đây, Hạng Kiều và Lý Hiểu Lệ, Quách Thiến Vi trên mặt đều hiện ra vẻ một nửa vui một nửa buồn trên cùng một khuôn mặt, vui là bởi vì thấy Thạch Thiên gặp xui, trong lòng các nàng đều thỏa mãn hết giận, buồn vì sợ Thạch Thiên bị trường đuổi, sau này không được gặp hắn nữa.
72 Bilei Si tức giận đến nỗi muốn thổ huyết, với một người như nàng từ nhỏ đã bị gia tộc răn dạy tư tưởng truyền thống, hoàng thất trong lòng những người như nàng đều có địa vị thần thánh bất khả xâm phạm, huống chi nàng thường lấy huyết thống hoàng thất của mình làm liềm tự hào, cũng vì thói quen được người khác ca ngợi huyết thống hoàng thất của nàng, trong lúc nhất thời bị người khác hạ xuống không đáng một xu, lại nói "Không bằng loài chó má" nàng sao có thể chịu được.
73 Nicola và Bilei Si thấy thế đầu đêu to ra, bọn họ có ý tốt muốn giúp đỡ tiền đồ của Thạch Thiên, nhưng lại chuốc lấy phiền não, bị đối phương vũ nhục, Thạch Thiên là một tên nhóc mới lớn nói xằng nói bậy thì thôi, nghĩ không ra một phụ nữ không rõ thân phận cũng chạy vào nói hùa, cang nói càng đáng giận [ Dù sao hắn cũng không phải là tên nhóc a ], tức giận nhất là Lưu hiệu trường lại tỏ ý tán đồng với nàng ta.
74 Hạng Hồng dẫn theo Thạch Thiên đến một khu nhà ăn cao cấp thuộc sản nghiệp Hạng gia, nàng vừa bước chân vào nhà hàng liền hô quản lý chuẩn bị thức ăn, sau đó trực tiếp dẫn Thạch Thiên vào một căn phòng riêng yên tĩnh, sau khi mời hắn ngồi, nàng liền hỏi: "Thạch Thiên, cậu muốn dùng gì? Không nên khách khí!" Tuy rằng Hạng Hoa Cường muốn nàng lễ phép với Thạch Thiên, gọi hắn là Thạch Thiên tiên sinh, thế nhưng nàng cảm thấy không được tự nhiên, cho nên gọi thẳng tên hắn ra.
75 Hạng Hồng vốn muốn cùng Thạch Thiên tâm sự mấy loại chuyện khác để xúc tiến quan hệ giữa hai người, mấy lầ nàng muốn chuyển trọng tâm câu chuyện, Thạch Thiên lại cắm đầu ăn, khiến Hạng Hồng nói bảy tám câu, hắn tối đa cũng chỉ trả lời hai câu ba chữ, cũng không biết là có nghe nàng nói hay không.
76 Triệu Gia Minh và Trương Đức Hải hai ngày qua tỉ mỉ điều tra cũng thu hoạch được một ít đầu mối, nhưng mấy đầu mối này đều bị phủ định, không có một manh mối nào cho thấy vụ án này có thể khép lại.
77 Trọn cả một đêm Thạch Thiên đều nằm ở sườn núi, không chợp mắt, cuối cùng trong lòng vẫn cảm giác có điểm không đúng, thế nhưng không biết nguyên nhân ở đâu, khiến hắn khó chịu như sắp phát điên.
78 Nhìn người trước mắt không biết là thế hệ thứ mấy của mình, Thạch Thiên đương nhiên rất kích động, thiếu chút nữa là "Lão lệ ngang dọc" Rồi, nhưng hắn không trực tiếp nhận biết, nói thẳng ra chính là người thế hệ sau cũng không tin mình, nếu như nói cho nàng biết "Ta là tổ tông của ngươi!", nhất định nàng sẽ nghĩ là thóa mạ nàng.
79 Thạch Lệ ở một bên vội vàng ra tay ngăn nàng lại, nói: "Đừng làm rộn. . . "Thạch Hiểu Mẫn vẫn chưa nguôi giận, hung hăng trừng mắt nhìn Thạch Thiên, lại quay sang hỏi Thạch Lệ: "Người nọ là chị mang tới sao? Tại sao lại giống như kẻ ngớ ngẩn vậy?"Thạch Thiên thấy nàng muốn động thủ đáng tổ tông là mình, trong lòng cũng rất là căm tức, thầm nói: "Lão tử chính là mười tám đời tổ tông nhà ngươi, tự nguyện giáng cấp làm ông trẻ của các ngươi còn không biết đủ, lại dám mắng lão tử là ngu ngốc, thực sự là buồn cười!" Dưới cơn tức giận hắn cũng quên mất trước mắt các nàng lại tự xưng là "Lão tử", vậy là ngang hàng với các nàng rồi.
80 Sau khi rời khỏi nhà hàng, Thạch Lệ hỏi Thạch Thiên muốn đi đâu để mình lái xe đưa hắn đi. Thạch Thiên nói dối là hắn đi tới nhà một người bạn học cũng không xa nơi này, đi bộ cũng được.