41 Thiên giáng dị tượng lần trước chính là pháp khí thiên phẩm lâm thế!
Hào quang bảy sắc hôm nay tuy rằng không bằng song long ngút trời lúc đó, nhưng có thể có dị tượng sinh ra đã đủ để khiến mọi người phải trợn mắt há mồm rồi.
42 Một viên đan dược cửu phẩm đã đủ khiến người ta phát rồ, một viên đan dược cửu phẩm bảy sao…
Đám dân chúng hiền lành đáng yêu họ đây cũng muốn hợp nhau tấn công, tiến lên cướp thử!
Đáng chết là, Bạch Vô Song vẫn còn đang chuẩn bị vật liệu.
43 Tô Băng đi thẳng vào vấn đề: “Ngươi tới nơi này làm gì?”
Người khác nghe như thế chắc sẽ cảm thấy kì quái, rõ ràng là ngươi tìm đến Thủy Trạch Lĩnh Vực, thế nào lại thành ra ngươi hỏi câu này.
44 Tuy rằng bây giờ nhà Tưởng Tinh nghèo rớt, nhưng thái độ sống thì vẫn rất được y chú ý.
Đến thăm nhà chưa bao giờ đi tay không, lúc này sáng sớm qua đây, y xách theo một hộp điểm tâm nóng hổi mới ra lò và cái bình rượu trái cây, đầy ăm ắp rất đâu ra đấy
Tô Hàn dẫn y vào viện, Tưởng Tinh thân thiết chảo hỏi đám đoàn tử.
45 Trên, trên lý thuyết thì không cần? Đây rốt cuộc là lý thuyết ở đâu ra vậy? Thượng Quan Tình bày tỏ mình đọc hết lịch sử cũng chưa từng nghe qua cái lý thuyết nào như vậy!
Thượng Quan Tình dừng lại, hỏi tiếp: “Vậy trước giờ ngươi luyện tinh sao toàn dùng vật liệu?”
Tô Hàn nghiêm túc nói: “Làm người phải khiêm tốn.
46 Tô Hàn chưa từng giết người, ngay cả khi rời khỏi hoang mạc, gặp phải vô số người lòng dạ hiểm ác đáng sợ, thậm chí có nhiều kẻ còn muốn giết chết hắn, nhưng hắn vẫn dừng tay đúng lúc, cùng lắm chỉ là đánh cho họ không bò dậy nổi, chứ chưa từng làm hại đến ai.
47 Bạch Vô Song đã sợ rúm lại thành Bạch Tiểu Bạch, vốn đã có mỹ mạo vô song, lúc này đôi mắt ầng ậng nước, làn da nõn mịn có thể véo ra nước, lại thêm vóc dáng nhỏ bé sợ hãi, ở đây mặc kệ là nam nam, nam nữ hay là nữ nữ đều thấy khó chống đỡ nổi.
48 Tô Hàn nhìn Thượng Quan Tình: “Là nhị ca ta?”
Ánh mắt Thượng Quan Tình thoáng dao động một chút, không nói gì.
Tô Hàn lại hỏi: “Y đã tới Thập Tam Phong?”
Thượng Quan Tình hắng hắng giọng, vẫn nói: “Ta không gặp y, nhưng ít hôm trước y nhờ người đưa túi Càn Khôn này cho ta, dặn ta chuyển giao cho ngươi.
49 Tô Hàn mải mê cứu trúc trong thức hải vẫn không quên hỏi một câu: “Rút được số bao nhiêu?”
Tô Băng trợn mắt nói dối: “Mười ba. ”
Tô Hàn thở phào nhẹ nhõm, số mười ba là trận thứ tư đếm ngược từ dưới lên, đủ thời gian để hắn cứu xong trúc rồi ra ngoài nổ lô.
50 Tô Hàn sờ sờ túi Càn Khôn của mình, hơi do dự.
Nếu như vào thời điểm khác, có lẽ ngay đến lôi đài hắn cũng chả lên, thẳng thừng nhận thua luôn.
Nhưng bây giờ hắn còn đang muốn trừng trị Quân Kiếm, nếu lúc này mà bị loại, thì sau làm sao tham gia được thi đấu xếp hạng?
Tô Hàn đang lưỡng lự, trên đài liền xuất hiện thêm một vị hồng y nữ tử.
51 Cả người Vương Lân sáng lấp lánh, tiếp đó hắn trợn mắt há mồm nhìn Tô Hàn.
Mặt Tô Hàn vẫn không đổi sắc: “Tiếp theo. ”
Biểu tình của Vương Lân đúng kiểu đếch hiểu mình vừa trải qua chuyện gì, những thể tu tiếp theo cũng lộ ra thần thái y chang như vậy.
52 Cửu Huyền Tông lập phái vạn năm, hùng bá Long Trung Sơn Mạch, cũng là đại phái số một số hai trong toàn bộ khu vực phía Bắc, thậm chí còn mơ hồ có thế đầu rồng.
53 Vạn Thú Viên đầu phía Bắc giáp Long Trung Sơn Mạch, phía nam giáp Phụng Vương Sơn Mạch, phía Đông là Huyền Vũ Sơn Mạch, phía Tây vừa hay tiếp giáp Hổ Tiếu Sơn Mạch.
54 Tô Hàn muốn nói: Điều này là không thể, trải qua mấy thế giới, hắn luôn được linh sủng yêu mến, đi một vòng ở bất cứ bí cảnh nào cũng được một đống chiến thú thần cấp bám theo đuôi cầu thu nhận.
55 Tô Hàn: “Cứu cứu cứu!” Hắn nói quá nhanh, ngược lại như là đang chiếp chiếp chiếp* vậy.
(cứu: jiù chiếp: jiū)
Tô Băng thấy mình đúng là có bệnh, cư nhiên lại cảm thấy Tô Hàn thế này đáng yêu vô cùng, mà y để dỗ cho hắn vui vẻ, thậm chí ngay cả tiết tháo cũng không cần.
56 Muốn biết chuyện gì xảy ra, đầu tiên phải trấn an vị Tưởng Thất Nương đang tan nát cõi lòng này trước đã.
Vốn Tô Hàn là thí sinh tốt nhất được lựa chọn đảm nhiệm công việc này, nhưng bây giờ Tưởng Thất Nương một lòng đều chỉ có cổn gia trong ngực, đừng nói là đi trấn an nàng, Tô Hàn gọi nàng hai câu nương, cũng không hề có phản ứng…
Có con trai mới quên con trai cũ, tình thương của mẹ là như vậy sao? Tô đại lão thương cảm nghĩ.
57 Toàn bộ các luyện khí sư trong Luyện Khí Điện đều đờ hết cả ra.
Cái thìa thì thấy nhiều rồi, cơ mà thìa có thể nói đã thấy bao giờ chưa?Cái thìa biết nói “Cảm thấy mình không nên là cái thìa” thử hỏi các ngươi đã thấy bao giờ chưa?
Tô Hàn cũng thật bất ngờ, tuy hắn cảm thấy khối “huyền thiết” này rất sống động, nhưng không ngờ lại tới mức thành tinh luôn, sớm biết nó như thế sẽ không luyện thành cái thìa, hơi tiếc.
58 Giọng nói này rất quen thuộc, nhưng âm điệu thực sự khiến người ta mặt đỏ tim đập.
Tô Hàn chỉ lặng lẽ nhìn thoáng qua liền lập tức tránh ra quay về phòng.
59 Cậu bé đang sợ? Sợ là tốt nha, càng sợ mới càng thú vị.
Ý xấu trong mắt mấy thanh niên càng tăng lên, đã chuẩn bị bước xuống nước.
Lâm Tiểu Phi lo lắng quay đầu lại nhìn đồng bọn của mình… tấm lòng đơn thuần, đến giờ có lẽ vẫn chưa nhận ra mấy thanh niên này đang muốn sàm sỡ y, còn cho rằng bọn họ thực sự muốn chơi đùa với mình, cũng chính bởi vì nghĩ như vậy, cho nên y càng cuống cuồng hơn, vất vả lắm mới có người chủ động tới tìm y chơi, kết quả khiến cho người ta bệnh lâu nằm giường, việc này… việc này rất không hay.
60 “Cực khổ luyện đan cho bọn họ?”Thượng Quan Tình cố ý nhấn mạnh vào hai chữ “bọn họ”, y cho rằng mình nghe lầm.
Tô Hàn nói: “Nếu như không phải vì bọn họ, ta cần gì phải luyện nhiều như vậy?”
Thượng Quan Tình mờ mịt: “Tại sao lại phải luyện đan cho bọn họ?”
Tô Hàn thở dài giải thích: “Bữa trước Quân gia phản loạn, không phải là vì lấy máu để tế, bước vào ma đạo hay sao?”
Thượng Quan Tình biến sắc, lúc đó y ở hiện trường, đương nhiên nghe thấy cuộc đối thoại của Tô Hàn và các lão tổ Quân gia.
Thể loại: Khoa Huyễn, Huyền Huyễn, Trọng Sinh, Dị Giới, Xuyên Không
Số chương: 50